Tuổi 26 vẫn mải mê đi kiếm một chữ tình
2018-12-01 01:35:00
Tuổi 26, tôi vẫn đi tìm một thứ gọi là tình yêu. Tôi hy vọng có được một tình yêu xuất phát từ trái tim. Và người ấy sẽ đồng hành cùng tôi trong suốt cuộc hành trình. Chắc lúc ấy, tôi sẽ vui và hạnh phúc lắm.
Xin lỗi anh, Sài Gòn của em
2018-11-30 01:26:00
Anh và Sài Gòn, đã có lúc em muốn chạy trốn khỏi cả hai. Đi đâu đó thật xa, làm gì đó thật khác, không phải ở Sài Gòn và cũng không phải là cùng anh, đã có những ngày em chỉ muốn như vậy. Nhưng có câu này em muốn nói anh nghe: “Mỗi người khi muốn chạy trốn, dù với lí do gì đều mang trong tâm một ước muốn, rằng có ai đó sẽ hối hả tìm mình, sẽ thấy thật buồn vì sự vắng mặt của mình, mà “ai đó” vốn đã được xác định từ trước.”
Nếu được chọn lại em sẽ yêu anh theo một cách khác
2018-11-29 01:28:00
Là lỗi do em làm sao em có thể trách người con gái ấy cũng không không thể trách anh. Anh đã từng nói với em cần một gia đình, hai đứa yêu thương nhau là đủ còn chuyện tiền bạc mình có thể cố gắng tích lũy dần. Là em cứng đầu, cố chấp không quan tâm đến cảm xúc của anh.
Thương em chẳng nói nên lời
2018-11-28 01:28:00
Nỗi nhớ em tràn khỏi bờ mi mắt. Giọt buồn lăn dài trên những niềm nuối tiếc về lời yêu chưa ngỏ. Tôi mong ngày mai với cả tôi và em là ngày nắng ấm. Ta sẽ quên nhau, và sẽ phải quên nhau. Tiếng yêu thương này đâu còn tròn vẹn được nữa, mong em tha lỗi cho tôi và hãy sống thật hạnh phúc, em nhé!
Mùa đông này ta chẳng còn nhau
2018-11-27 01:28:00
Có nhiều lúc em tự hỏi có phải tại em đã không mạnh mẽ níu giữ anh hay là do anh không đủ tự tin mà ở lại? Là em nợ anh hay anh nợ em cả một ân tình? Không! Chúng ta chẳng ai nợ ai cả có chi cũng chỉ là nợ thanh xuân một lời xin lỗi.
Đã đến lúc em phải quên rồi
2018-11-27 01:24:00
Quên được anh chỉ là điều sớm hay muộn. Em sẽ sống một cuộc đời khác, yêu một người khác, mỉm cười với một tin yêu khác. Rồi em sẽ trở thành cả thế giới của một ai đó, không phải anh!
Tôi có tất cả nhưng lại không có em
2018-11-26 01:28:00
Ngày tôi đi, em không khóc. Dải phân cách chia chúng tôi ở hai khu vực sân bay, có thể cũng là các chia cả đời. Thế nhưng tôi vẫn dứt lòng dời đi. Tôi hèn nhát đến mức không dám nói với em lời chia tay, chỉ để lại cho em lời nhắn “Đừng đợi anh”. Tôi cứ thế chọn sự nghiệp, bỏ lại tình yêu bảy năm với em, phụ bạc ba năm đằng đẳng chờ đợi của em. Dẫu tôi đau đến nghẹt thở, nhưng nỗi đau của em còn hơn thế gấp trăm lần.
Lá thư gửi muộn: xin lỗi cậu, thanh xuân của tớ!
2018-11-25 01:28:00
Thời gian chỉ làm người ta nguôi đi mọi thứ chứ không bao giờ có thể làm họ bớt đau hơn. Sau ngần ấy khoảng thời gian, đủ dài để cậu chấp nhận bước ra khỏi cuộc đời tớ. Cũng đủ dài để tớ biết tớ đã mạnh mẽ như thế nào.
Xa nhau lâu rồi, mình quên nhau được chưa?
2018-11-24 01:35:00
Có lẽ người ta nói đúng, “đủ xa sẽ cũ, đủ lạ sẽ quên”, anh giờ đây đã thành công, đã có người con gái kề bên cùng anh san sẻ những vui buồn của cuộc sống, cùng anh xây dựng một hạnh phúc mà mãi mãi, mãi mãi không có chỗ cho em chen chân, thậm chí đứng nhìn.
Chẳng ai đủ mạnh mẽ để bước đi mãi một mình
2018-11-23 01:35:00
Những ngày tuổi trẻ ai mà chẳng mong cho riêng mình một hạnh phúc, nói gì thì nói cũng mong bản thân được yêu thương. Chẳng ai đủ mạnh mẽ để bước đi mãi một mình. Duyên phận vốn biết là điều không nên cưỡng cầu, nhưng muốn cưỡng cầu một chút để đừng cô đơn nữa!
Em vẫn đang đợi anh đấy người yêu tương lai ạ!
2018-11-23 01:24:00
Em thật ra chẳng mạnh mẽ, chẳng lạc quan yêu đời như người ta vẫn thấy mỗi ngày anh ạ! Em yếu đuối và rất nhạy cảm anh ạ. Nhưng có lẽ em đã quen với việc phải gồng lên thể hiện mình với mọi người, quá quen với việc đôi khi bị bỏ lại một mình, càng quá quen với việc đôi lúc hay tủi thân, dỗi hờn sau đó lại tự dỗ dành chính mình.
Em chẳng thể nào chạy theo anh suốt cả thanh xuân
2018-11-22 01:28:00
Em xin buông tay ở đây, anh nhé. Em không chỉ nợ bản thân một lời xin lỗi, em còn nợ cả thanh xuân. Em đã dự định sẽ điểm tô cho nó những sắc màu tươi tắn. Mà đâu ngờ, em vụng về chỉ làm cho bức tranh tuổi trẻ toàn là tông màu trầm buồn...




















