Năm em hai mươi và khi em hai lăm
2024-02-29 04:20
Tác giả: sun-flower
Em đã nghe đâu đó một câu như thế này: “Lúc còn trẻ đừng gặp được người quá phù hợp vì khi bỏ lỡ nhau rồi rất khó gặp một người phụ hợp hơn”. Có lẽ điều đó chẳng sai anh nhỉ? Em loay hoay tìm mãi, vẫn không gặp được một người nguyện ý như mình mong chờ.
Vì sao nhỉ ? Chẳng phải vì tận sâu trong lòng mình còn nhớ anh mà bởi em nhớ những rung cảm, những kỉ niệm tuổi đôi mươi của mình ...
Năm em hai mươi, em chẳng có gì ngoài một trái tim đơn thuần, một lòng một dạ nguyện ý chờ ngày gả cho anh, anh chính là bầu trời, là ước mơ, là mục tiêu duy nhất của em thời điểm đó. Em nhớ em từng nói “Nếu anh không cưới em, chắc có lẽ em rất khó để yêu và cưới một người nào khác”. Chẳng biết có nên "trộm vía” vì điều đó không, mà hiện tại em vẫn chưa tìm được người đó anh nhỉ ?
Năm nay em hai lăm, em có một công việc ổn định, em có nhiều cơ hội mới ở tương lai, em có rất nhiều mục tiêu mới cho cuộc đời mình, có nhà, có xe, có gia đình cho riêng mình nhưng lạ lùng thay lại chẳng có anh. Cái người mà đã từng là mục tiêu duy nhất của cuộc đời mình.
Năm em hai mươi, em chỉ là một cô bé bình thường với nhiều lo toan trong cuộc sống, chẳng phải người quá nổi bật ở đám đông, em luôn lấm lem khi bước ra đường. Em tự ti em thu mình nhưng trái tim em khoẻ mạnh hơn bất cứ điều gì và thế là gặp được anh, một người “đúng gu” em về nhiều mặt, một người em tự hào khi sánh bước bên anh, một người khiến em lo sợ sự cô đơn trống vắng.
Năm nay em hai lăm, vẫn đầy rẫy những lo toan của cuộc sống, em thành công trên con đường mình chọn, em bước ra đường với nhiều ánh mắt ngước nhìn em, em tự tin, tinh tế cuốn hút. Nhưng em cũng mang đầy mình những vết sẹo, tim em đã qua bao lần thương tổn, sẹo đã chi chít trên người em, bởi tình yêu, bởi những người xa lạ ngoài xã hội và trong đó cũng có cả anh.
Năm em hai mươi, em sẽ rung động vì ngày mưa anh lấy ô che cho em, là những hôm tan ca muộn mình gặp nhau chỉ dăm ba phút, là những ngày rong ruổi quanh thành phố và trong túi hai đứa có khi chẳng có đủ năm mươi ngàn dính túi. Thế mà lại vui lại hạnh phúc anh nhỉ?
Năm nay em hai lăm, tài khoản em cũng có thêm vài con số, em chẳng cần phải quá cân đo đong đếm những chi tiêu vụn vặt mỗi ngày, thế mà những chở che từ một người xa lạ sẽ khiến em nghi ngờ. Thế mà một người đàn ông chỉ mỗi yêu thương nhưng chưa đủ kinh tế lại chẳng làm em có cảm giác an toàn. Có lẽ em dần trở thành một con người thực dụng tham lam, em cần tình yêu, cần luôn sự đảm bảo về mặt kinh tế.
Năm em hai mươi tuổi, tất cả những thứ tốt đẹp nhất của em sẽ dành cho anh, em là người có thể nhịn ăn, chẳng ngại nắng mưa, chỉ mong anh chẳng bị đói trong ca làm. Em có thể là người kiên nhẫn chờ anh dành thời gian bên gia đình, bạn bè và cuối cùng là tìm đến em chỉ cần có anh, có một chút thời gian của anh, em đã cảm thấy mình là người con gái hạnh phúc nhất trên đời.
Năm nay em hai lăm, thi thoảng em bận tối mặt tối mày, thi thoảng em mới nấu cho mình một bữa ăn tử tế, em dần ki bo quỹ thời gian của mình hơn. Đôi lúc phải cân đo đong đếm xem, có nên dành thời gian của mình cho một người nào đó không – cái mà trước đây dành riêng anh chẳng chút đắn đo suy nghĩ.
Năm em hai mươi tuổi, yêu anh bằng tất cả nụ cười và nước mắt của mình, dễ khóc vì những lần anh vô tâm, dễ cười vì những trò vu vơ mỗi lần anh cố làm lành với em. Có khóc có cười như thế lại giúp em cân bằng một cách lạ thường.
Năm nay em hai lăm, em vẫn khóc nhưng chẳng mấy ai nhìn thấy được những giọt nước mắt của em, em vẫn cười nhưng nó ít ỏi và gượng gạo biết nhường nào. Đôi lúc em thấy nhịp sống của mình như một đường thẳng, thiếu mất sự thăng trầm. Em giờ đây lại thèm biết bao những lúc xúc cảm cao trào như ngày ấy, có lúc loạn nhịp, có lúc đau buốt tưởng như chết đi sống lại. Em giờ đây vô cảm trước những biến chuyển cuộc đời mình, em sợ... vì em hiểu ... nhịp tim nằm ngang là một trái tim đã chết.
Anh thấy đó... Thứ làm em nhớ mãi không quên chẳng phải anh, mà là chính mình trong quá khứ. Em biết ơn vì đôi khi phải có cái buông tay ngày hôm đó, mới có em, có anh trưởng thành hơn ở hiện tại. Tất cả mọi điều, điều có thể xảy ra, chúng ta không thể kiếm soát được nó, có những việc bắt buột phải làm, có những người phải bỏ lỡ, để chúng ta có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Em hay anh chúng ta rồi cũng sẽ lại yêu một người nào đó, rồi chúng ta sẽ hạnh phúc theo một cách mới mẻ hơn đúng không anh nhỉ? Bởi những vụn vỡ kia sẽ là bài học giúp ta biết cách vun vén cho một mối quan hệ lâu dài hơn.
Em mong, em của ngày mai sẽ tìm được một người phù hợp, một người em nguyện ý gả đi, một người nguyện ý lấy em. Một người khi nhìn vào những vết sẹo của em, sẽ cảm thông, sẽ nhẹ nhàng... Nếu em không gặp được người phù hợp một mình như hiện tại có sao đâu anh nhỉ? Em có thể chậm, nhưng em sẽ kiên nhẫn chờ.... Biết đâu năm năm nữa em lại có thể ngồi viết những dòng “Em của năm ba mươi...”
© Sun-flower - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Thanh xuân năm ấy của chúng ta
Nhìn thì cũng có vẻ bình thường nhưng chúng tôi cũng có cho mình những hoài bão và cố gắng hết mình. Thế nhưng áp lực cũng đã xuất hiện với những đứa trẻ đang tuổi lớn và có những cái tôi riêng. Có những điều mà đôi khi nó thật khó để bày tỏ với bất kì ai thậm chí là người mình thân thiết.
Viết cho em - Cô gái mùa thu tháng 9
Em biết không, cô gái tháng 9 có điều gì đó rất riêng biệt. Em không ồn ào như những cơn mưa mùa hạ, cũng không quá trầm lặng như ngày đông giá rét. Em dung hòa giữa tất cả, giữa sự mạnh mẽ và mềm mại, giữa những khát khao cháy bỏng và nỗi lo âu thầm lặng.
Xa nhưng không cách
Những điều giản dị nhưng chân thành từ Minh khiến Đan nhận ra rằng, giữa những mất mát và thử thách, có những giá trị và tình cảm bền chặt vẫn có thể sinh sôi và phát triển.
Mùa thu chết...
Cuộc sống thật đau đớn, thật nhiều khổ sở, nhưng tôi vẫn mỉm cười. Tại sao à? Bởi khi tôi khóc, nó cũng chẳng khác gì cười, không thay đổi được gì cả.
Năm 2025, vận may đảo chiều, 4 con giáp gặt hái được nhiều thành tựu về tiền bạc lẫn công danh
4 con giáp nào gặt hái được nhiều thành quả trong năm 2025?
Sự kỳ diệu của những nỗi đau
Chúng ta sợ người khác lãng quên nỗi đau họ đã gây ra cho mình nhưng không sợ mình vẫn luôn thầm nhớ. Chúng ta trách người khác đối xử bất công với mình nhưng chưa bao giờ dám thừa nhận mình đang tự tổn hại chính mình.
Tình lỡ
Duyên thầm tình lỡ hoài nhung nhớ Nhặt cánh hoa tàn xác xơ rơi Dưới gót chân son mùa lá đổ Một người ngồi nhớ một người xa
Chúng ta rồi sẽ hạnh phúc
Ôm bất hạnh vào người chưa bao giờ là cách để hoá giải nỗi đau. Nếu muốn chữa lành tổn thương cho chính mình, điều đầu tiên bạn cần làm chính là xác định nguyên nhân khiến mình đau khổ. Khi nào bạn vẫn chưa thừa nhận vấn đề của mình, khi đó bạn sẽ không có lối ra cho câu chuyện. Và bạn biết đấy, mọi nỗi đau đều cần có thời gian để chữa lành thế nên chúng ta không cần quá vội vàng.
Cậu chỉ đến một lần phải không?
Hình như cậu ít nói, tớ thì không muốn chủ động, chúng ta nhắn tin với nhau cũng chỉ ngắn gọn được đôi ba dòng là kết thúc, cứ thế chúng ta như hai người bình thường, không chút động lòng, không vướng bận.
Người khôn ngoan thật sự biết cách “đi làm”: Kiếm nhiều tiền, giữ sức khỏe tốt, nâng cấp bản thân, vui vẻ mỗi ngày!
Trân trọng công việc của mình, đi làm thật tốt, có động lực và rèn luyện thể chất lẫn tinh thần là cách "chăm sóc" hiệu quả nhất cho cơ thể và tinh thần của bạn.