Năm em hai mươi và khi em hai lăm
2024-02-29 04:20
Tác giả:
sun-flower
Em đã nghe đâu đó một câu như thế này: “Lúc còn trẻ đừng gặp được người quá phù hợp vì khi bỏ lỡ nhau rồi rất khó gặp một người phụ hợp hơn”. Có lẽ điều đó chẳng sai anh nhỉ? Em loay hoay tìm mãi, vẫn không gặp được một người nguyện ý như mình mong chờ.
Vì sao nhỉ ? Chẳng phải vì tận sâu trong lòng mình còn nhớ anh mà bởi em nhớ những rung cảm, những kỉ niệm tuổi đôi mươi của mình ...
Năm em hai mươi, em chẳng có gì ngoài một trái tim đơn thuần, một lòng một dạ nguyện ý chờ ngày gả cho anh, anh chính là bầu trời, là ước mơ, là mục tiêu duy nhất của em thời điểm đó. Em nhớ em từng nói “Nếu anh không cưới em, chắc có lẽ em rất khó để yêu và cưới một người nào khác”. Chẳng biết có nên "trộm vía” vì điều đó không, mà hiện tại em vẫn chưa tìm được người đó anh nhỉ ?
Năm nay em hai lăm, em có một công việc ổn định, em có nhiều cơ hội mới ở tương lai, em có rất nhiều mục tiêu mới cho cuộc đời mình, có nhà, có xe, có gia đình cho riêng mình nhưng lạ lùng thay lại chẳng có anh. Cái người mà đã từng là mục tiêu duy nhất của cuộc đời mình.
Năm em hai mươi, em chỉ là một cô bé bình thường với nhiều lo toan trong cuộc sống, chẳng phải người quá nổi bật ở đám đông, em luôn lấm lem khi bước ra đường. Em tự ti em thu mình nhưng trái tim em khoẻ mạnh hơn bất cứ điều gì và thế là gặp được anh, một người “đúng gu” em về nhiều mặt, một người em tự hào khi sánh bước bên anh, một người khiến em lo sợ sự cô đơn trống vắng.
Năm nay em hai lăm, vẫn đầy rẫy những lo toan của cuộc sống, em thành công trên con đường mình chọn, em bước ra đường với nhiều ánh mắt ngước nhìn em, em tự tin, tinh tế cuốn hút. Nhưng em cũng mang đầy mình những vết sẹo, tim em đã qua bao lần thương tổn, sẹo đã chi chít trên người em, bởi tình yêu, bởi những người xa lạ ngoài xã hội và trong đó cũng có cả anh.
Năm em hai mươi, em sẽ rung động vì ngày mưa anh lấy ô che cho em, là những hôm tan ca muộn mình gặp nhau chỉ dăm ba phút, là những ngày rong ruổi quanh thành phố và trong túi hai đứa có khi chẳng có đủ năm mươi ngàn dính túi. Thế mà lại vui lại hạnh phúc anh nhỉ?
Năm nay em hai lăm, tài khoản em cũng có thêm vài con số, em chẳng cần phải quá cân đo đong đếm những chi tiêu vụn vặt mỗi ngày, thế mà những chở che từ một người xa lạ sẽ khiến em nghi ngờ. Thế mà một người đàn ông chỉ mỗi yêu thương nhưng chưa đủ kinh tế lại chẳng làm em có cảm giác an toàn. Có lẽ em dần trở thành một con người thực dụng tham lam, em cần tình yêu, cần luôn sự đảm bảo về mặt kinh tế.
Năm em hai mươi tuổi, tất cả những thứ tốt đẹp nhất của em sẽ dành cho anh, em là người có thể nhịn ăn, chẳng ngại nắng mưa, chỉ mong anh chẳng bị đói trong ca làm. Em có thể là người kiên nhẫn chờ anh dành thời gian bên gia đình, bạn bè và cuối cùng là tìm đến em chỉ cần có anh, có một chút thời gian của anh, em đã cảm thấy mình là người con gái hạnh phúc nhất trên đời.
Năm nay em hai lăm, thi thoảng em bận tối mặt tối mày, thi thoảng em mới nấu cho mình một bữa ăn tử tế, em dần ki bo quỹ thời gian của mình hơn. Đôi lúc phải cân đo đong đếm xem, có nên dành thời gian của mình cho một người nào đó không – cái mà trước đây dành riêng anh chẳng chút đắn đo suy nghĩ.
Năm em hai mươi tuổi, yêu anh bằng tất cả nụ cười và nước mắt của mình, dễ khóc vì những lần anh vô tâm, dễ cười vì những trò vu vơ mỗi lần anh cố làm lành với em. Có khóc có cười như thế lại giúp em cân bằng một cách lạ thường.
Năm nay em hai lăm, em vẫn khóc nhưng chẳng mấy ai nhìn thấy được những giọt nước mắt của em, em vẫn cười nhưng nó ít ỏi và gượng gạo biết nhường nào. Đôi lúc em thấy nhịp sống của mình như một đường thẳng, thiếu mất sự thăng trầm. Em giờ đây lại thèm biết bao những lúc xúc cảm cao trào như ngày ấy, có lúc loạn nhịp, có lúc đau buốt tưởng như chết đi sống lại. Em giờ đây vô cảm trước những biến chuyển cuộc đời mình, em sợ... vì em hiểu ... nhịp tim nằm ngang là một trái tim đã chết.
Anh thấy đó... Thứ làm em nhớ mãi không quên chẳng phải anh, mà là chính mình trong quá khứ. Em biết ơn vì đôi khi phải có cái buông tay ngày hôm đó, mới có em, có anh trưởng thành hơn ở hiện tại. Tất cả mọi điều, điều có thể xảy ra, chúng ta không thể kiếm soát được nó, có những việc bắt buột phải làm, có những người phải bỏ lỡ, để chúng ta có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Em hay anh chúng ta rồi cũng sẽ lại yêu một người nào đó, rồi chúng ta sẽ hạnh phúc theo một cách mới mẻ hơn đúng không anh nhỉ? Bởi những vụn vỡ kia sẽ là bài học giúp ta biết cách vun vén cho một mối quan hệ lâu dài hơn.
Em mong, em của ngày mai sẽ tìm được một người phù hợp, một người em nguyện ý gả đi, một người nguyện ý lấy em. Một người khi nhìn vào những vết sẹo của em, sẽ cảm thông, sẽ nhẹ nhàng... Nếu em không gặp được người phù hợp một mình như hiện tại có sao đâu anh nhỉ? Em có thể chậm, nhưng em sẽ kiên nhẫn chờ.... Biết đâu năm năm nữa em lại có thể ngồi viết những dòng “Em của năm ba mươi...”
© Sun-flower - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Date to marry
Tôi rất thích trải nghiệm, nhưng tình yêu thì không. Đối với một đứa trẻ lớn lên trong một gia đình tan vỡ, tôi càng không muốn chơi đùa với trái tim của chính mình.

5 con giáp nữ mệnh tốt, giàu có hơn hẳn người thường
Trong vũ trụ rực rỡ sắc màu, có những con giáp nữ nổi bật, sinh ra đã toát ra vẻ đài các và phong thái ngút ngàn của những người phụ nữ quyền lực và giàu có. Họ là ai?

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được
Chắc hẳn trông rất buồn cười, tôi chỉ cao đến vai anh ấy, chúng tôi đi bên nhau như hình với nửa bóng, chỉ có nửa bóng thì sao mà thành một đôi với hình được, chắc nhiều người trong trường nghĩ vậy. Nhưng tôi nghĩ, chuyện đó thì có là gì, tình yêu còn không phân biệt tuổi tác nữa là chiều cao.

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau
Tôi đã sống như một con mèo hoang kể từ khi người bỏ đi không lời tạ từ, sống trong con ngõ nhỏ dù cô đơn, lạnh lẽo cũng chẳng còn nơi để trở về. Người thương nấy tấm thân héo mòn này được không, người trở về đây cho tôi huyên náo, ấm nồng có được không?

Hắn và Lan
Nơi nào có cô là không có hắn, nơi có hắn thì không có cô. Không phải kẻ thù nhau, chỉ vì không muốn ai bàn tán về họ nữa thôi. Với hắn, hắn sợ vì sự phán xét soi mói từ mọi người. Với Lan, Lan nghĩ hắn chẳng xứng đáng để cô bận lòng.

Chậm một nhịp để chữa lành
Cậu chưa từng nghĩ sẽ dựa dẫm vào ai, chưa từng nghĩ sẽ phụ thuộc vào ai,… thực ra như vậy rất tốt, nhưng đôi lúc sự rõ ràng và sòng phẳng đó lại vô tình đẩy bạn vào thế tự cô lập chính mình.

Thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo
So sánh con mình với “con nhà người ta”, so sánh bạn đời với hình mẫu lý tưởng trên phim ảnh, thậm chí so sánh chính gia đình mình với những gia đình khác… là vòng xoáy khiến cuộc sống gia đình trở nên căng thẳng. Sau đây là những gợi ý để bạn thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo.

Tôi muốn quên nhưng đột nhiên lại nhớ!
Thực tế, nạn nhân đã phải gánh chịu nỗi đau đớn, tủi nhục và những tổn thương sâu sắc về thể chất lẫn tinh thần. Thế nhưng, thay vì cảm thông, xã hội lại thường đặt ra những câu hỏi như: "Cô ấy mặc gì?" hay "Cô ấy đi một mình à?" Những câu hỏi này không chỉ khoét sâu vết thương của nạn nhân mà còn củng cố định kiến và duy trì sự bất công trong cách nhìn nhận vấn đề.

Bao giờ đáp bến đỗ
Uất hận chất chồng, khát khao được đặt chân đến Mỹ để trả thù người chồng bội bạc càng lúc càng mãnh liệt. Nó như con thiêu thân lao vào những cuộc tình vụn vặt, chỉ cần nghe nói đâu đó có Việt kiều, có cơ hội để theo đuổi giấc mơ xa vời ấy, là nó sẵn sàng lao vào, bất chấp mọi thứ.

Vượt qua thử thách của tình yêu
Anh có biết không, sau bao nhiêu năm như vậy mà chị ấy chưa hề quên anh đi? Chị ấy luôn cảm thấy có lỗi rất nhiều với anh và luôn nguyện cầu ở một nơi nào đó anh sẽ sống thật hạnh phúc.