Đời còn nhiều thiết tha
2016-01-27 01:00:00
Giữa sự nhẹ bẫng và gánh nặng khôn cùng, chỉ là một cái mỉm cười chấp nhận, như có thể chấp nhận bản thân với đủ khoảng sáng, tối, có thể tha thứ và khoan hòa, với chính mình và người khác.
Tháng dài nỗi nhớ miền phố thị
2016-01-26 01:00:00
Mình có thể chia lòng thành bao nhiêu ô nhớ? Để mỗi một ô cất giữ một nối nhớ phố thị. Mình muốn gom hết tất cả. Mang lên chuyến tàu đêm nhân dài thêm nỗi nhớ.
Đã cuối mùa chưa?
2016-01-25 01:00:00
Tôi chờ đợi những ngày trời đổi gió. Cái lạnh bấu víu chặt vào tay người cầm lái. Chiếc lá xanh khẽ thu mình dưới cơn mưa phùn màu xám xịt. Xa xăm tiếng đài nhỏ vang lên bản nhạc ngày xưa cũ, tôi vẫn lắp bắp nhẩm theo dù không nghe thấy rõ lời. Khói bếp nhà ai từng đợt bay mơ màng lên lưng đồi rồi tan vào sương sớm. Có phải vẫn chưa cuối mùa?
Nhịp điệu của đêm
2016-01-24 01:00:00
Tiếng chổi đêm nay làm nó thổn thức, tiếng xào xạc như gần như xa pha lẫn tạp âm, khi có khi không, nó lại thấy nụ cười của nội khi ẩn khi hiện theo từng tiếng va của chổi xuống lòng đường. Nó bất chợt cười, nhưng nước mắt chợt rơi.
Bạn ước mơ gì?
2016-01-22 01:00:00
Thật ra, nhiều khi người vẫn nhầm lẫn giữa cái gọi là ước mơ với những thứ vật chất giúp chúng ta trở lên sung sướng và an toàn hàng ngày. Ước mơ thật ra rất khác. Nó khiến ta run lên mỗi khi nghĩ về, làm tim ta đập mạnh hơn và ta chấp nhận ngồi hàng giờ để được đến gần hơn với ước mơ của mình mỗi ngày.
Năm tháng tuổi trẻ
2016-01-21 01:00:00
Có lẽ tôi cần cố gắng hơn một chút, lạc quan hơn một chút và cả mạnh mẽ hơn một chút để vươn đến bầu trời mà tôi khao khát.
Tuổi 21 tặng tôi những khoảng trống chơi vơi
2016-01-20 01:00:00
Có những khoảnh khắc ở tuổi 21 như thế, làm tôi chông chênh đến lạ lùng. Không phải bởi sợ hãi, không phải bởi cô đơn, cũng không phải do cố chấp, chỉ là tuổi 21 không biết vô tình hay hữu ý, đã đem tặng tôi những khoảng trống chơi vơi, để một cô gái tự do và nhạy cảm như nắng phải suy nghĩ về những ngày mưa, phải chông chênh trước những bất trắc của cuộc đời.
Khoảng lặng của cuộc sống
2016-01-19 01:00:00
Với tôi đơn giản khoảng lặng là những giây phút mình được là chính mình, tâm hồn mình thư thái nhất để cảm nhận và suy nghĩ. Sau những khoảnh khắc lắng đọng ấy cả tôi và bạn đều cảm thấy bình yên hơn, thư thái hơn và sáng suốt hơn để ngẫm và vượt qua tất cả những khó khăn của cuộc sống.
Bình yên chạm khẽ mùa sang
2016-01-18 01:00:00
Bình yên với mạch cảm xúc ngọt ngào chớm nở của hơi thở xuân nồng nàn da diết. Vì thế ta sẽ không ưu tư hay trầm mặc để yêu mùa trong ngọt ngào, mùi hương trên chồi non những an yên. Bởi bên mùa ta lại tìm được từng dòng cảm xúc, tìm lại một mùa yêu, chỉ có riêng ta với mùa.
Có phải em mùa đông Hà Nội
2016-01-15 01:00:00
Mùa về, nắng không dịu tan giữa áng mây màu xanh như màu mùa thu bỏ ngỏ. Bậu cửa sổ cuối con hẻm xưa, sắc hoa giấy li ti cứ tan hoang mang một nỗi nhớ về mùa. Nét trầm cổ, mộc mạc từ những ngày cổ xưa, thoáng buồn. Giữa một bề ngoài đang vươn mình phát triển quá nhanh dưới bàn tay nhân loại thì trong trái tim thủ đô vẫn hiện về những giọt kí ức già cỗi chảy trôi.
Mùa trở mình, cô đơn về theo gió
2016-01-13 09:31:34
Ngày mùa trở mình, tôi lại thấy những niềm tin cũ về theo những mùa cũ. Tôi tin sau khi ngủ một giấc, mọi vết thương của chúng ta đều có thể lành lại. Tôi tin sau tháng năm, mọi nỗi nhớ vô nghĩa đều có thể nguôi đi.
Nếu của ngày xưa ấy
2016-01-11 01:00:00
Lớn hơn một chút, người ta khi yêu, sợ mất tất cả, sợ vấp ngã để rồi nhón chân rón rén, cũng có kẻ vội vã nắm chặt. Người ta biết, có những tình cảm thầm lặng như giọt sương sớm ngoài hiên, long lanh trong trẻo vắt ngang màu lá nhỏ. Chỉ đợi nắng lên mà bốc hơi khỏi trần thế, rồi bị lãng quên trong một ngày đẹp trời.




















