Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tháng ba về cất lại những chông chênh

2016-03-16 08:38

Tác giả:


blogradio.vn - Tháng Ba à, về và mang hết đi nhé. Để ngày mai, trong ta và em chỉ còn những khoảng trời phía trước. Để mai này, nhìn mùa hoa sưa rụng, ta và em thôi không còn thổn thức, thôi không còn ngoái lại chỉ để tìm bóng hình một người. Để ngày mai, ta không chỉ sống cho riêng ta, ta còn vì gia đình, và vì một người đã luôn bên ta trong những tháng ngày trống trải. Để mai này ngoảnh lại, có thể cùng nhau mỉm cười vì kí ức đã qua.

***

Tháng Ba về, mùa khe khẽ trở mình với những cơn mưa giăng mắc ướt vai áo người đi.

Tháng Ba về, khi cái Tết vừa rời đi qua ngõ, để lại dấu vết vương vấn trên những bông đào nở muộn, trên khóm cúc vàng còn tỏa chút hương.

Tháng Ba về, lá bàng đỏ rực góc phố trong cái rét nàng Bân phảng phất. Đâu đó, loáng thoáng những sắc hoa loa kèn tinh khôi giữa sớm mai.

Tháng Ba về, cũng thôi những đợt rét cắt da cắt thịt, tím tái bờ môi của mùa đông khắc nghiệt trên quê mình. Nắng đã bắt đầu len lỏi qua những ô cửa nhỏ, cũng đủ làm cho ngày mới ấm áp hơn, an yên hơn.

Tháng Ba về, gọi mùa đi ngang trên tà áo trắng sân trường, qua bờ mi khép hờ. Có bao nhiêu điều chưa kịp nói, cái nắm tay vội vàng rồi quay đi. Khi bài vở, khi những giờ học liên miên chẳng còn kịp cho ai nghĩ ngợi điều gì. Những ngày tháng vô tư trong trẻo trên màu áo học sinh thoáng chốc còn được mấy khi thời gian cứ vội vã trôi đi.

Tháng ba về cất lại những chông chênh

Tháng Ba về, có ai đó một thuở yêu bởi tháng Ba, tháng cuối cùng của mùa xuân, tháng khởi đầu của mùa hạ. Tháng Ba vừa mang trong mình cái se lạnh đủ làm người ta phải mặc thêm áp, quàng thêm khăn, đủ làm người ta hít hà, đưa tay vào túi áo người thương khi cùng nhau rong ruổi qua những con đường không tên. Tháng Ba, vừa mang theo chút nắng, đủ làm khuôn mặt ai đó ửng hồng, e thẹn trong buổi chiều tà.

Tháng Ba về, cất lại những chông chênh của những ngày đã qua, mỉm cười và bước tiếp những chặng đường mới. Bởi cuộc sống vốn chẳng thể đứng mãi một chỗ, và cuộc đời là những guồng quay. Chuyện hôm nay mai rồi thành chuyện cũ, người hôm qua cũng trở thành xa lạ. Chẳng ai có thể sống mãi với những đau thương. Thế nên, tháng Ba à, về và mang hết đi nhé. Để ngày mai, trong ta và em chỉ còn những khoảng trời phía trước. Để mai này, nhìn mùa hoa sưa rụng, ta và em thôi không còn thổn thức, thôi không còn ngoái lại chỉ để tìm bóng hình một người. Để ngày mai, ta không chỉ sống cho riêng ta, ta còn vì gia đình, và vì một người đã luôn bên ta trong những tháng ngày trống trải. Để mai này ngoảnh lại, có thể cùng nhau mỉm cười vì kí ức đã qua.

Thế nên, tháng Ba à, hãy cứ về và an nhiên nhé!

An nhiên cho em, cho tôi và cả bao người.

© Bình Nguyên – blogradio.vn

Có thể bạn quan tâm: Những mùa hoa tháng ba


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thanh xuân năm ấy của chúng ta

Thanh xuân năm ấy của chúng ta

Nhìn thì cũng có vẻ bình thường nhưng chúng tôi cũng có cho mình những hoài bão và cố gắng hết mình. Thế nhưng áp lực cũng đã xuất hiện với những đứa trẻ đang tuổi lớn và có những cái tôi riêng. Có những điều mà đôi khi nó thật khó để bày tỏ với bất kì ai thậm chí là người mình thân thiết.

Viết cho em - Cô gái mùa thu tháng 9

Viết cho em - Cô gái mùa thu tháng 9

Em biết không, cô gái tháng 9 có điều gì đó rất riêng biệt. Em không ồn ào như những cơn mưa mùa hạ, cũng không quá trầm lặng như ngày đông giá rét. Em dung hòa giữa tất cả, giữa sự mạnh mẽ và mềm mại, giữa những khát khao cháy bỏng và nỗi lo âu thầm lặng.

Xa nhưng không cách

Xa nhưng không cách

Những điều giản dị nhưng chân thành từ Minh khiến Đan nhận ra rằng, giữa những mất mát và thử thách, có những giá trị và tình cảm bền chặt vẫn có thể sinh sôi và phát triển.

Mùa thu chết...

Mùa thu chết...

Cuộc sống thật đau đớn, thật nhiều khổ sở, nhưng tôi vẫn mỉm cười. Tại sao à? Bởi khi tôi khóc, nó cũng chẳng khác gì cười, không thay đổi được gì cả.

Sự kỳ diệu của những nỗi đau

Sự kỳ diệu của những nỗi đau

Chúng ta sợ người khác lãng quên nỗi đau họ đã gây ra cho mình nhưng không sợ mình vẫn luôn thầm nhớ. Chúng ta trách người khác đối xử bất công với mình nhưng chưa bao giờ dám thừa nhận mình đang tự tổn hại chính mình.

Tình lỡ

Tình lỡ

Duyên thầm tình lỡ hoài nhung nhớ Nhặt cánh hoa tàn xác xơ rơi Dưới gót chân son mùa lá đổ Một người ngồi nhớ một người xa

Chúng ta rồi sẽ hạnh phúc

Chúng ta rồi sẽ hạnh phúc

Ôm bất hạnh vào người chưa bao giờ là cách để hoá giải nỗi đau. Nếu muốn chữa lành tổn thương cho chính mình, điều đầu tiên bạn cần làm chính là xác định nguyên nhân khiến mình đau khổ. Khi nào bạn vẫn chưa thừa nhận vấn đề của mình, khi đó bạn sẽ không có lối ra cho câu chuyện. Và bạn biết đấy, mọi nỗi đau đều cần có thời gian để chữa lành thế nên chúng ta không cần quá vội vàng.

Cậu chỉ đến một lần phải không?

Cậu chỉ đến một lần phải không?

Hình như cậu ít nói, tớ thì không muốn chủ động, chúng ta nhắn tin với nhau cũng chỉ ngắn gọn được đôi ba dòng là kết thúc, cứ thế chúng ta như hai người bình thường, không chút động lòng, không vướng bận.

Người khôn ngoan thật sự biết cách “đi làm”: Kiếm nhiều tiền, giữ sức khỏe tốt, nâng cấp bản thân, vui vẻ mỗi ngày!

Người khôn ngoan thật sự biết cách “đi làm”: Kiếm nhiều tiền, giữ sức khỏe tốt, nâng cấp bản thân, vui vẻ mỗi ngày!

Trân trọng công việc của mình, đi làm thật tốt, có động lực và rèn luyện thể chất lẫn tinh thần là cách "chăm sóc" hiệu quả nhất cho cơ thể và tinh thần của bạn.

back to top