Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ở tuổi 27, quyết định nào là sáng suốt cho cuộc đời mình?

Ở tuổi 27, quyết định nào là sáng suốt cho cuộc đời mình?

2019-12-16 01:30:00

Ở cái tuổi 27, ta đã sống hơn một phần ba cuộc đời, liệu có mấy ai nhìn lại rồi mỉm cười bằng lòng với những gì đã qua, hài lòng với những gì đang có được.

Gió chướng gọi Tết về

Gió chướng gọi Tết về

2019-12-12 01:25:00

Không khí chuẩn bị Tết đã theo ngọn gió len lách vào từng nhà, mỗi ngõ, tôi cũng háo hức mừng thầm. Tết sắp đến rồi.

Vị ngọt của cà phê đen

Vị ngọt của cà phê đen

2019-12-11 01:30:00

Tôi rất thích một ly cà phê đen pha thêm một chút sữa đặc, có như vậy mới làm tăng thêm sức quyến rũ, sự mê hoặc cho người thưởng thức nó. Nhìn sự tinh khôi của màu trắng trộn lẫn sự mơ hồ của màu đen cùng hòa vào nhau, một cảm giác thật tươi mới và đầy năng lượng cho một ngày mới đầy sảng khoái.

Có những ngày ta chỉ muốn là chính mình đơn độc

Có những ngày ta chỉ muốn là chính mình đơn độc

2019-12-10 01:30:00

Thanh xuân rực rỡ nhất là khi có một người yêu thương mình đi suốt những năm tháng tuổi trẻ rực rỡ ấy. Một người có thể thấu hiểu hết những nỗi buồn của mình, có thể lau đi những giọt nước mắt đã rơi trên khoé mắt mình, có thể xua tan đi nỗi buồn để nụ cười hé trên môi.

Mùa đông của ký ức

Mùa đông của ký ức

2019-12-09 01:28:00

Hôm nay trời bắt đầu trở lạnh, những cơn gió lại kéo về xào xạc cuốn những chiếc lá khô từ đâu rơi xuống chân, bất giác tôi lại nhớ về mùa đông năm xưa. Mùa đông của kí ức, bây giờ chẳng còn ai nhắc mặc áo ấm, chẳng còn thấy đâu khung cảnh thân thương dù buồn nhưng ấm áp, êm đềm lạ thường ấy!

Phương Nam một ngày trời trở lạnh

Phương Nam một ngày trời trở lạnh

2019-12-07 01:30:00

Thế là những ngày lập đông hiếm hoi của xứ nóng đã tới. Lâu dần, tạo nên thói quen chờ đợi và ngóng trông tiết lành lạnh về mỗi cuối năm của bao người con phương Nam, như chờ đợi một tình nhân khắng khít đã xa cách rất lâu mà chưa hẹn ngày gặp lại.

Ký ức của... hồi đó

Ký ức của... hồi đó

2019-12-06 01:25:00

Tôi cứ thắc mắc rồi lại tự mình giải thích cho mình: Cũng là vì… hồi đó. Bởi lẽ hồi đó cuộc sống còn khó khăn, thiếu thốn, tôi lại còn nhỏ nên đã thưởng thức món ăn, nhất là những món ngon như hủ tiếu bằng vị giác của một đứa trẻ chưa nếm trải vị ngọt lạt của cuộc đời.

Cô đơn giúp con người ta trưởng thành hơn

Cô đơn giúp con người ta trưởng thành hơn

2019-12-05 01:28:00

Chứng kiến nhiều du học sinh đoàn tụ với gia đình trong dịp hè, tôi cũng có đôi chút chạnh lòng. Nếu như những lần trước, tôi sẽ gọi điện hoặc nhắn tin dồn dập cho cha mẹ thì bây giờ tôi chỉ lặng lẽ ngắm nhìn dòng người đi qua. Trưởng thành là thế, là khi con người ta chấp nhận sự hiện diện của người bạn cô đơn và bình lặng nhấm nháp dư vị của nó mà không cần kháng cự.

Những ngày rất tệ, ta càng phải yêu thương bản thân mình nhiều hơn

Những ngày rất tệ, ta càng phải yêu thương bản thân mình nhiều hơn

2019-12-04 01:27:00

Đúng là luôn có những ngày cuộc sống đối xử với bạn một cách tệ bạc như thế. Mọi thứ cùng một lúc như đảo lộn, như muốn chống lại bạn. Chẳng có thứ gì suôn sẻ, khi mà việc này lại chồng chéo lên việc kia khiến cho bạn gần như kiệt sức vì chống đỡ…

Nắng mấy rồi cũng có mưa, thương mấy rồi cũng phải buông

Nắng mấy rồi cũng có mưa, thương mấy rồi cũng phải buông

2019-12-03 01:25:00

Nắng mấy thì cũng đến lúc mưa, thương mấy rồi cũng đến lúc buông cũng như thể chẳng nắng mãi, mưa mãi, thương mãi một người không hề có tình cảm với mình được. Cuộc đời thiên biến vạn hóa không ngờ, nên chúng ta cũng cần thay đổi để có thể trụ lại được giữa dòng đời vộn vã này.

Đồng tiền có mùi gì?

Đồng tiền có mùi gì?

2019-12-02 01:22:00

Nếu bất chợt có ai đó hỏi tôi: “Đồng tiền có mùi, vị gì?”. Tôi sẽ trả lời là một mùi rất nồng: “Mùi người”. Chính xác là mùi người. Là mùi của xương máu, là mùi của mồ hôi, của nước mắt tuôn ra, của sự bon chen cuộc sống. Là mùi của cả sự khổ tâm.

Cậu mãi mãi là một phần thanh xuân của tớ

Cậu mãi mãi là một phần thanh xuân của tớ

2019-11-29 01:27:00

Ngày qua ngày, tớ dần trở nên bình thản, nhận ra mọi thứ xung quanh rồi cũng phải khác đi và nỗi nhớ đôi khi phải cất vào nơi sâu nhất.

back to top