Cuộc sống này đáng sợ nhưng bạn sẽ không thua cuộc
2020-06-27 01:30
Tác giả: Phi Nguyệt Thượng Hoa
blogradio.vn - Đừng để cuộc sống này đắc ý vì đã có thể cản đường bạn. Bạn không yếu ớt và dễ bỏ cuộc vậy đâu. Cuộc sống này rất đáng sợ phải không nhưng bạn hãy chứng minh bạn sẽ không thua cuộc.
***
Này bạn, bạn đang đọc những dòng này với những cảm xúc ngổn ngang trong tim có phải không?
Có phải bạn đang mệt mỏi, bạn đang nói với bản thân mình rằng "Mệt mỏi quá rồi, tôi không chịu đựng được nữa, tôi có phải nên buông bỏ tất cả không? Đến lúc buông tay rồi phải không?".
Mọi thứ, mọi chuyện trong cuộc đời này cứ ập đến bạn như bão táp phong ba. Nhưng bạn chỉ có một mình với hai bàn tay nhỏ bé chai sần, với đôi vai nặng trĩu nhức mỏi gồng gánh mọi thứ.
Chúng ta sống thật sự quá mệt mỏi rồi.
Ở cái tuổi mà người ta gọi là thời thanh xuân tươi đẹp, tươi đẹp mà người ta từng trải qua bạn không biết được vì lúc đó bạn đang phải vùi đầu vào học tập, thi cử, thi cuối cấp sau đó tất bật chạy đi học thêm đến tối muộn mới về nhà, lại thức đến gần sáng để học bài ôn thi đại học.
Cả cái thời niên thiếu bạn đã dành thời gian những trang sách cả rồi, không giữ lại một chút gì. Thế nhưng khi bạn không đạt được thành tích tốt thì mọi người xung quanh, kể cả ba mẹ, họ hàng ai nấy đều chỉ trích bạn. Họ nói bạn chỉ biết ham chơi. Sự tủi thân, uất ức trong lòng bạn và trái tim bạn từ đó trở nên khó chia sẻ với ai.
Khi bạn lớn hơn, khi bạn diện lên những bộ đồ công sở đẹp đẽ mang theo hy vọng cùng ước mơ tràn ngập vào tương lai. Nhưng lúc đó bạn thừa nhận bản thân đã sai lầm. Đi làm mới biết thực tại đã đánh chết ước mơ của bạn.
Dù bạn có cố gắng tới đâu, có chăm chỉ đến mấy, rèn luyện như thế nào thì bạn mãi mãi vẫn không những người đã có vị trí được sắp xếp sẵn. Bạn mệt mỏi và từ đó tắt đi ngọn lửa của lòng đam mê, dần dần bạn đang sống như một cái xác không hồn.
Thời gian trôi qua bạn đã quên mất những khát vọng bùng cháy của bạn thuở lúc ban đầu. Những ước mơ rực rỡ và lòng nhiệt huyết của bạn khi vừa mới bước vào ngưỡng cửa đại học bạn đã quên đi mất rồi. Bạn quên rồi đúng không? Sự nghiệt ngã của cuộc sống này khiến bạn muốn từ bỏ tất cả, bạn không thiết tha níu giữ điều gì nữa, phải không?
Và một lúc nào đó trong đời bạn, bạn gặp được một nửa kia của cuộc đời, mảnh ghép còn lại mà bấy lâu nay bạn đang tìm kiếm. Bạn nghĩ giờ đây bạn đã tìm thấy rồi và cuối cùng bạn rơi vào tình yêu, bạn đã nghĩ bạn sẽ hạnh phúc như vậy đến cuối đời.
Nhưng lại một lần nữa bạn đau đớn. Qua một thời gian tay trong tay vui vẻ, qua một thời gian bạn cho phép người ấy bước vào cuộc đời của bạn, bạn yêu thương trao trái tim đã vá nhiều lần cho người ấy. Bạn tin tưởng người ấy sẽ trân trọng và cùng bạn đi hết quãng đường đầy gian truân này. Nhưng bạn đã sai.
Người ấy đã cầm trái tim bạn và đã thẳng thừng đập vỡ nó. Bạn đau đớn khi nhìn người ấy đi bên cạnh một người khác, và người đó không phải là bạn nữa, không bao giờ sẽ là bạn nữa.
Quá nhiều thứ chất chứa trong trái tim bạn, nó giống như ly thủy tinh bị đổ đầy nước nóng. Bạn cầm lấy sẽ khiến bạn bị bỏng mà ly thủy tinh cũng bị rơi xuống.
Có những lúc bạn bước đi giữa chốn đông người, cảm thấy mình cô độc đến đáng thương, không một ai quan tâm đến bạn là ai. Bạn tựa như một cơn gió phảng phất đến, phảng phất đi giữa thế giới lạnh lẽo đến thấu tận tim gan, không một ai để tâm, cũng không một ai hỏi han.
Bầu trời đêm hôm nay có phải rất lạnh rồi hay không? Bạn đang trùm chăn, cầm điện thoại, ngón tay vô thức lướt Facebook. Bạn tìm mãi trong danh sách bạn bè nhưng không có lấy một cái tên mà bạn có thể thoải mái trải lòng tâm sự. Bạn đã cố gắng tìm kiếm cho mình một lối thoát nhưng bạn cứ nhớ đến đau đớn mà cuộc đời đầy khắc nghiệt này mang lại. Bạn ôm lấy sự tổn thương của bản thân, bạn đã không nhịn được. Và cuối cùng bạn khóc.
Bờ vai bạn đang lạnh lẽo run rẩy đến mỏi nhừ. Rồi nhủ thầm rằng “Có phải mọi chuyện đến đây nên kết thúc rồi không? Tôi mệt rồi”.
Cà bạn tiếp tục nghĩ “Buông tay đi thôi. Tim tôi không chịu được nữa rồi”
Và bạn đã có những ngày muốn bỏ lại mọi thứ như thế.
Này cô gái, này chàng trai. Mình muốn nói với bạn. Các bạn cũng có quyền được nghỉ ngơi.
Bạn được quyền khóc, bạn được phép nghĩ về những tổn thương, bạn đương nhiên có thể trách cứ, bạn cũng có thể quyết định để bản thân đau khổ đến sáng hôm sau, đến hôm sau nữa, thậm chí là cả tuần hay cả tháng…
Nhưng bạn ơi, bạn hãy cho mình một thời gian đau khổ cụ thể, bạn có thể tự nói với chính mình rằng “Tôi chỉ khóc sau đêm nay nữa thôi” hoặc “Tôi chỉ nhớ lại những chuyện trong quá khứ đến hết tuần này thôi”.
Rồi sau đó bạn tôi ơi, hãy vui vẻ mà đứng dậy đi nào. Bạn được quyền khóc, bạn cũng có quyền lau đi nước mắt vẽ lại nụ cười rạng rỡ trên môi.
Khi thế giới này cố gắng dồn ép bạn xuống, bạn hãy như một cái lò xo càng ép sẽ bung càng mạnh. Bạn mạnh mẽ hơn bạn tượng tưởng rất nhiều.
Bạn được phép nghĩ về chuyện đã qua và hiển nhiên bạn cũng được phép viết lên tương lai, nhưng bạn lên tiếng với mình rằng, bạn thấy tương lai mình mù mịt mây đen, không thấy đường đi cũng không một ai dẫn bạn đi? Không sao hết. Không có con đường nào là ngõ cụt.
Bạn vẫn có thể đi tiếp một mình mà không cần ai cả, con tim bạn là chiếc la bàn hữu hiệu nhất. Hãy im lặng kiên nhẫn lắng nghe con tim bạn lên tiếng, nó sẽ nói cho bạn biết bạn muốn gì? Bạn sẽ đi đâu? Hãy mặc kệ mọi người nói sao về bạn, những ai chỉ chờ đợi để nói về người khác thì bạn còn chấp nhất làm gì. Hãy mạc kệ, chính thành công từ sự nỗ lực không ngừng nghỉ của bạn sẽ là bằng chứng rõ ràng nhất chứng tỏ thực lực và tài năng của bạn.
Nếu như bạn đang gặp khó khăn vì học tập, vì vị trí của ai có sẵn không cần nỗ lực. Bạn đã phải nỗ lực rất nhiều nhưng bạn không nhận được lại kết quả tương ứng. Đừng vội bỏ cuộc có lẽ chỉ cần bạn cố gắng thêm một chút, sẽ có người thấy được ánh hào quang của bạn.
Tin mình đi, người tài như vàng trong đống lửa đến một thời gian nào đó ngọn lửa tắt, vàng và than sẽ được phân biệt nhanh chóng thôi. Việc của bạn là phải canh đúng thời điểm lửa tắt mà tỏa sáng, hãy tìm kiếm thời cơ và hãy bắt lấy nó trước khi nó vụt mất.
Những người bạn của mình, những người đang gặp khó khăn thử thách ngoài kia, những người dường như đã muốn gục ngã và buông tay. Cuộc sống này chỉ là một thử thách, tất cả chỉ là một thử thách, thế giới đáng sợ, lòng người đáng sợ. Bạn đã phải trải qua quá nhiều thương đau, xin đừng dừng lại ở đây, trên con đường này, bạn đã đi hết một nửa chặng đường để đi đến hạnh phúc và thành công bạn nỡ đành lòng giậm chân tại đây, nhìn kẻ địch của bạn, bạn bè của bạn tiếp tục chạy về phía trước sao? Bạn cam tâm sao?
Với tất cả những gì cố gắng bạn đã làm trong thời gian qua xin hãy nhớ lại lý do bạn bắt đầu, xin hãy nhớ lại tình yêu và niềm tin của những người yêu thương bạn.
Xin hãy để câu chuyện của bạn có được một cái kết đẹp. Và cái kết đẹp sẽ chỉ dành cho những ai không ngừng cố gắng.
Hãy cố gắng bước thêm một bước vì bạn đâu biết được chỉ cần bước thêm một bước nữa bạn sẽ nhìn thấy những gì. Biết đâu một khung cảnh đẹp như mơ xuất hiện thực sự trong cuộc đời bạn. Sau cơn mưa thì sẽ có cầu vồng mà. Không gì là không thể khi bạn còn cố gắng, còn tin, còn yêu thương và còn nhịp đập từ trái tim. Như một ai đó đã nói rằng "Không ai vấp phải một quả núi mà ngã. Viên sỏi nhỏ mới là thứ khiến bạn vấp. Vượt qua tất cả sỏi trên đường và bạn sẽ thấy mình đã vượt qua được núi."
Đừng để cuộc sống này đắc ý vì đã có thể cản đường bạn. Bạn không yếu ớt và dễ bỏ cuộc vậy đâu. Cuộc sống này rất đáng sợ phải không nhưng bạn hãy chứng minh bạn sẽ không thua cuộc.
Hãy để cho bản thân bạn sau này phải thán phục bạn của ngày hôm nay. Ngày hôm nay bạn đã mạnh mẽ đứng lên như thế nào, chứ không phải là hối hận vì hôm nay bạn đã gục ngã thế nào.
© Phi Nguyệt Thượng Hoa – blogradio.vn
Xem thêm: Cuộc đời sẽ không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn
Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?