Sau tất cả, điều tuyệt vời nhất là cuộc sống bình yên
2020-01-17 01:25
Tác giả: Bình An
blogradio.vn - Nếu chỉ vì theo đuổi một cái gì đó mà khiến ta quá mệt mỏi và dù đã thử mọi cách mà chẳng thể cứu vãn nổi, hãy từ bỏ! Từ bỏ ngay đi! Đừng cố nữa!
***
Tuổi thơ của tôi vốn không thực sự bình yên, đôi ba chuyện gia đình không hạnh phúc làm tôi cũng trăn trở nhiều. Nhưng có lẽ tôi vẫn là người may mắn vì tôi không cô đơn, tôi vẫn được sống trong tình yêu thương của mọi người.
Tuổi thanh xuân của tôi cũng nhiều chuyện vui buồn lẫn lộn, cung bậc cảm xúc cũng được nhiều phen lên xuống thất thường. Những con người đi qua cuộc đời tôi lúc đó, nào là bạn bè, nào là thù địch, nào là niềm thương nỗi nhớ, ai thì cũng cho tôi chút kỷ niệm, bài học đầu đời khó quên.
Tôi của ngày xưa nghĩ rằng mình mạnh mẽ, ý chí lắm. Nghĩ rằng mình cũng nhiều trải nghiệm rồi, chẳng có gì có thể làm khó được mình đâu. “Cuộc đời ư? Ta sẵn sang tuyên chiến với ngươi”
Ngày tôi bước vào đời là ngày tôi mang trong mình một bầu trời mộng mơ và sự khát khao đạt được thành công trong cuộc sống. Điều đó là đúng? Là sai? Hay là sự ngờ nghệch của một người trẻ tuổi? Ngẫm lại thấy mình nực cười quá!
Còn các bạn, các bạn liệu có từng suy nghĩ như tôi?
Nhưng cuộc sống chẳng đơn giản tí tẹo nào. Nó cứ dần dần bào món ý chí và đôi lúc làm người ta chán phát ngấy lên. Tính ra tôi mới có khoảng 5 năm vào đời, mà tôi thấy mình gần giống như con chim sẻ vật vã bay giữa vùng bão lớn và sắp bị trụi hết lông.
Công việc xô bồ khiến con người phải lao theo và rồi cũng lao đao luôn. Những mối quan hệ xã hội đôi khi chẳng thân thiện, dễ dàng và còn đến mức khó có thể tưởng tượng nổi. Ngày xưa, bố mẹ dù mắng nhưng vẫn thương mình, bạn bè mình có thể lựa chọn tốt thì chơi, xấu thì tránh. Nhưng bây giờ mình chẳng thể chọn sếp, chọn đồng nghiệp được. Sếp dù thế nào thì mình vẫn phải nghe; đồng nghiệp ra sao thì hàng ngày mình vẫn phải làm việc, không tránh được. Chán quá, bức bối quá thì cách viết đơn nghỉ việc, giải thoát cho chính mình.
Đơn nghỉ việc đầu tiên của tôi là sau gần 4 năm làm việc tại một ngân hàng. Tôi đã chiến đấu một cách vật vã từng ngày, cho dù tôi luôn phải tự nhủ với lòng rằng: Đây là thử thách cuộc đời, mình phải vượt qua, mình không thể chịu thua được.
Vâng, châm ngôn khẩu hiệu ngày nào thời sinh viên đã sụp đổ hoàn toàn. Vào ngày tôi nộp đơn nghỉ việc là ngày tôi giương cờ trắng và đầu hàng vô điều kiện với thử thách cuộc đời. Sống trên đời này, không phải cứ mang niềm tin quyết tâm ra mà chiến đấu xuông được. Và sống trên đời này chịu thua và bỏ cuộc cũng chẳng có gì là xấu cả.
Nếu chỉ vì theo đuổi một cái gì đó mà khiến ta quá mệt mỏi và dù đã thử mọi cách mà chẳng thể cứu vãn nổi, hãy từ bỏ! Từ bỏ ngay đi! Đừng cố nữa!
Có những bài học về sự cố gắng, nhưng cũng có bài học về sự chấp nhận và từ bỏ! Chỉ có sự cố chấp là điền không nên làm nhất!
Nhưng theo tôi, quan điểm cá nhân một chút, “món quà” dữ dội nhất mà cuộc sống ban tặng cho con người này có lẽ là tham vọng.
Bạn có tham vọng không? Bạn nghĩ tham vọng có tốt không?
Có hay không đều đúng vì chính xác nó là con dao hai lưỡi. Một là động lực đưa bạn đến vinh quang nhưng cũng là tội lỗi đưa bạn vào chân tường.
Tham vọng của tôi đơn giản lắm, đó là có nhiều tiền.
“Tiền không mua được hạnh phúc nhưng không có tiền thì khó mà hạnh phúc nổi!”
Vào cái khoảnh khắc tôi nợ nần, tôi đầu tư thua lỗ làm mất một số tiền lớn, lại thêm thất nghiệp. Vào cái khoảnh khắc gần như tôi cùng đường, khi mà lần đầu tiên trong đời tôi nghĩ đến cái chết, khi mà tôi cảm thấy không thể giữ kín mọi chuyện đang xảy ra nổi nữa rồi, tôi đã buộc phải chia sẻ với chồng mình trong nước mắt:
- Anh ơi, em làm mất tiền của chúng mình rồi và hiện tại em đang nợ môt khoản tiền nữa. Em xin lỗi! Tất cả chỉ vì em tham vọng, em muốn mua chóng kiếm được nhiều tiền. Em muốn chúng ta sớm mua được nhà riêng, con cái được ăn ngon mặc đẹp học hành thật tốt. Em muốn chúng ta bớt vất vả như bây giờ, em muốn vợ chồng có nhiều thời gian để được đi du lịch, tận hưởng cuộc sống hạnh phúc. Nhưng giờ đây em không thể kiểm ra nhiều tiền mà em lại làm mất tiền nữa rồi anh ạ. Có phải em đáng chết lắm không? Hay em chết quách đi, để lại tiền bảo hiểm cho anh và con sống tốt hơn nhé.
Chồng tôi là người thận trọng, đặc biệt với tiền nong. Nhưng thay vì nổi cơn thịnh nộ như tôi tưởng tượng thì anh ấy im lặng. Có lẽ cũng chẳng còn cách nào khác. Rồi anh ấy nói với tôi rằng:
- Thôi, quên hết tất cả đi! Anh sẽ thu xếp trả nợ cho em. Nhưng em phải nhớ đây là lần cuối cùng. Chẳng có cách nào kiếm tiền nhanh chóng cả, hãy làm việc thật chăm chỉ đi!
Vâng, chẳng có cách nào kiếm tiền một cách nhanh chóng cả. Chỉ có làm việc chăm chỉ, lương thiện thì mới có thể thành công mà thôi!
Những lời nói đó đã giúp tôi trấn tĩnh lại tinh thần. Không muốn chết nữa mà một bắt đầu lại cuộc sống một cách từ từ hơn. Và một lần nữa tôi cũng cảm nhận được cuộc đời tôi vẫn còn may mắn, chí ít tôi cũng không nợ một con số quá lớn và chí ít chồng tôi vẫn còn khả năng giúp tôi thoát khỏi bờ vực thẳm này. Còn nếu ở trong một tình huống bi đát hơn, giống như rất nhiều tình huống ở xã hội ngoài kia, tôi chắc chắn không còn thể mạnh mẽ được nữa đâu và cái chết trong sự tuyệt vọng là điều rất khó tránh khỏi.
Mỗi ngày trôi qua là mỗi bài học quý giá. Tôi chẳng thể dừng lại mà vẫn phải từng bước một bước đi. Cuộc sống vẫn cứ xoay vòng khiến ta lâm vào hết gian nan này đến khó khan khác. Chẳng cần hô to tuyên chiến làm gì cho mất công nhỉ, cuộc sống cứ tự giác đến gây sự với chúng ta mà. Thử thách của cuộc đời ư? Thôi thôi, cho tôi xin kiếu. Tới thì cứ việc tới, còn tôi sẽ tìm cách vượt qua để rồi cái đích cuối cùng chỉ cần một nơi thật bình yên mà thôi.
“Có đi qua những ngày mưa, ta mới lại thấy yêu hơn những ngày nắng”
Dẫu sao thì phải trải qua những thử thách, những cay đắng của cuộc đời, tôi mới nhận ra ý nghĩa của bình yên.
Có lẽ đã lâu rồi, tôi chẳng có tâm can bình lặng để đọc một sách hay, chẳng đi chơi nhiều, chẳng cười vui nhiều như trước, chẳng có thời gian nhàn nhã đi uống café sáng chủ nhật cùng bạn bè. À mà khổ nỗi, bạn bè tôi cũng đang xoay vòng mòng mọng với thế sự đời cả, biết làm sao để tìm cách kéo bọn nó ra khỏi ai oán đó. Chẹp, đời đúng là bể khổ!
Các bạn trẻ ạ, tôi dám chắc chẳng có nhiều bạn đọc đến tận đây đâu. Cũng giống như tôi ngông nghênh, nóng vội, thiếu kiễn nhẫn của những năm tháng 18 tuổi. Thời gian tôi bước ra đời cũng chưa đủ nhiều, trải nghiệm vẫn còn ít. Không những thế cuộc sống mỗi người lại khác nhau, để đưa ra khuyên cho nhau là điều khó. Nhưng một lần nữa tôi cũng mong các bạn đừng quá mải miết theo đuổi cái gì để cho bản thân trở nên tồi tệ, tiền rất quan trọng nhưng nó bạc bẽo lắm.
Quan trọng nhất là chúng ta hãy luôn sống thật lạc quan và vui vẻ.
Sau tất cả, được sống bình yên là điều tuyệt vời nhất, phải không?
© Bình An – blogradio.vn
Xem thêm: Ngày gió ngừng thổi ở bờ bến bình yên
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu
Phụ nữ giàu sang phú quý đều có 3 nét tướng này trên khuôn mặt: Ai có 1/3 cũng nhiều phúc nhiều lộc
Hãy cùng xem bạn có hay không nhé.