Phát thanh xúc cảm của bạn !

Duyên phận đến và đi nhưng tình yêu thì còn mãi

Duyên phận đến và đi nhưng tình yêu thì còn mãi

2017-03-21 01:30:00

Tôi và em đã giữ trọn lời hứa với nhau, duyên phận của chúng ta đến rồi đi, nhưng anh và em chưa bao giờ rời bỏ tình yêu của đôi mình.

Có lẽ chia ly mới chính là định mệnh

Có lẽ chia ly mới chính là định mệnh

2017-03-20 01:31:00

Tôi vẫn nhớ câu cuối cùng mà anh nói “Còn một điều cuối cùng anh phải nói, anh vẫn yêu em.” Tôi cũng yêu anh ấy. Anh ấy cũng yêu tôi. Hà cớ gì cứ phải xa nhau? Xa nhau, không một câu chia tay, tạm biệt. Chúng tôi cứ thế, cứ im lặng rồi rồi chìm vào dĩ vãng.

Lương duyên với mảnh đất đã từng gắn bó

Lương duyên với mảnh đất đã từng gắn bó

2017-03-18 01:20:00

Để rời xa một nơi mình từng gắn bó quả thật không dễ dàng, nếu mình không muốn rời xa một vùng đất, không muốn rời xa một người, xa một con vật thì tức là giữa ta và thứ đó có mối lương duyên. Lương duyên không phải chỉ là người với người mà còn là người với vật, là người với đất, với rừng, với những thứ mà ta thương yêu.

Chỉ vì chúng ta không đủ duyên nợ

Chỉ vì chúng ta không đủ duyên nợ

2017-03-16 01:05:00

Hưng quay lại nhà cha mẹ Quỳnh để muốn biết về người yêu của mình bây giờ ra sao. Chàng chọn hôm nay đúng ngày sinh nhật của Quỳnh để bất ngờ xuất hiện...

Trái tim thất lạc

Trái tim thất lạc

2017-03-15 01:20:00

Bọn trẻ cũng nhìn nó cười với đôi mắt sáng rỡ, ánh lên những vệt sáng của hy vọng và niềm tin. Dường như bóng tối không làm bất cứ ai ở đây cảm thấy sợ hãi. Có thể bởi vì chúng đã quen với sự lạnh giá của chốn rừng núi, có thể vì suy nghĩ của chúng quá đơn giản và thánh thiện, cũng có thể vì những đứa trẻ ở đây biết chúng không chỉ đơn độc một mình, bên cạnh chúng còn có những người bạn và chúng sẽ không bao giờ bị bỏ rơi một lần nữa.

Ngồi khóc một mình

Ngồi khóc một mình

2017-03-14 01:40:00

Duyên nợ là tất cả những điều đã từng thôi thúc trái tim, khóe mắt và đôi tay!

Quá khứ ngủ yên

Quá khứ ngủ yên

2017-03-13 01:18:00

Em cũng đã từng muốn đi rất xa, nhưng rồi, nơi này nhiều kỉ niệm quá, nên chẳng nỡ rời bỏ. Anh có nhìn thấy đám rêu xanh trên bức tường bọc quanh khu tập thể em sống không? Chúng xanh mởn vào những ngày hạ chói nhất và chết rũ giữa những cơn gió lạnh ào về, nhưng chưa một lần chúng rời khỏi bức tường ấy, vẫn bám chặt.

Mảnh ghép cuối cùng

Mảnh ghép cuối cùng

2017-03-10 01:17:00

Nhìn Bella tôi nhớ mình 6 năm trước. Tôi từng đau đớn khi gia đình cấm cản mối tình 3 năm đi học để rồi nỗi đau đớn kéo dài đến tận bây giờ. Tịnh Yên không đẹp nét đẹp sắc sảo như Bella, Yên đẹp nét đẹp đúng chất Á Đông. Tôi yêu Yên từ những cái nhìn đầu tiên, nụ cười Yên khiến tim tôi xao xuyến. Nhà Yên lụp xụp ở cuối xóm, bố Yên mất sớm, nhà chỉ có hai mẹ con nương nhau qua ngày. Thế nên, tôi càng thương, càng yêu Yên hơn.

Sẽ chẳng còn điều gì hối tiếc

Sẽ chẳng còn điều gì hối tiếc

2017-03-09 01:26:34

Yêu anh không sai. Như cách anh yêu em. Không phải chuyện tình nào cũng kết thúc viên mãn, không phải đôi tình nhân nào cũng tiến vào lễ đường trao cho nhau nhẫn cưới. Như chuyện tình của anh và em. Em không oán cũng không hận chỉ là tiếc tại sao chúng ta lại gặp nhau tại hoàn cảnh và khoảnh khắc không phù hợp. Đó có lẽ là duyên nợ.

Duyên phận là phải tự mình nắm lấy

Duyên phận là phải tự mình nắm lấy

2017-03-08 01:25:00

Duyên phận phải tự mình nắm lấy, không thể bỏ rơi càng không thể mặc kệ cho sự định đoạt của số trời.

Gặp gỡ và chia xa cũng chỉ vì một chữ duyên

Gặp gỡ và chia xa cũng chỉ vì một chữ duyên

2017-03-06 01:25:00

Tôi nắm lấy bàn tay em, lạnh ngắt, rồi em cười hiền, tôi thở phào nhẹ nhõm. Tôi chưa từng sợ thứ gọi là xa mặt cách lòng, nhưng bây giờ thì tôi hiểu nó. Em không thay đổi, tôi cũng vậy, chỉ là thời gian làm mờ đi những thương nhớ cũ. Nụ cười của em làm rõ nét mọi thứ.

 Những kẻ ràng buộc

Những kẻ ràng buộc

2017-03-03 01:25:00

Cơ duyên là một thứ gì đó rất mỏng manh, anh chẳng bao giờ tin vào cơ duyên cả. Nhưng giờ thì anh phải tin rằng nó có thật. Dù cơ duyên đã đưa chúng ta gặp lại nhau đi chăng nữa, thì kết cuộc cũng chỉ có một thôi...

back to top