Tôi có hẹn với những con đường về nhà. (Thì thầm 347)
2014-04-06 21:00:00
Cuộc sống đôi khi chỉ đơn giản như cách chúng ta ăn một bữa tối cùng nhau, nhưng lại khó như thể những lời nói từ chối một bữa ăn cùng những người thân yêu.
Hãy tìm lại em nơi cuối đường! (Thì thầm 346)
2014-04-02 21:00:00
Em là cô gái thích sự chinh phục, em thích tán tỉnh những chàng trai chưa một lần yêu rồi khi họ xiêu lòng thì em sẽ biến mất như chưa từng tồn tại. Và anh là một trong số đó, chỉ khác rằng anh dai dẳng hơn, và anh lì lợm hơn, và vì tình yêu anh dành cho em đủ lớn để bây giờ em vẫn không thể quên anh.
Hãy thôi trách móc người yêu cũ! (Thì thầm 345)
2014-03-30 21:00:00
Cuộc sống là như vậy đấy nó chỉ đơn giản là một vòng tròn luân chuyển, mà việc của em là tiếp tục bám vào cái vòng xoay của vòng tròn hay là cố gắng trượt ra khỏi tấm vòng xoay , đứng một chỗ và nhìn, liệu em có đứng mãi được không? hay rồi em sẽ vẫn phải bước lên tấm vòng xoay ấy tiếp tục xoay, có phải tự nhiên em đã bị lỡ biết bao nhiêu là nhịp rồi không?
Mình bất chấp yêu lại nhau đi anh! (Thì thầm 344)
2014-03-26 21:00:00
Anh- mình quay lại nha anh. Em biết, đối với anh, gia đình nó thật sự quan trọng. Nhưng em sẽ cố gắng hết sức để là một phần trong gia đình mình. Em sẽ là một người con dâu hiếu thảo, một người vợ, người mẹ đảm đang. Hãy thực hiện lời hứa ở bên nhau mãi mãi nhé anh. Hãy cho nhau sức mạnh để cùng nhau vượt qua mọi sóng gió trong cuộc đời nha anh. Về bên em anh nhé, mình cùng vun đắp cho một tương lại bền lâu anh nhé. Em sẽ làm chỗ dựa vững chắc cho anh. “Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau đi an
Anh luôn nhớ em, cô gái đến từ hôm qua! (Thì thầm 343)
2014-03-23 21:00:00
Còn anh, mỗi toa lướt đi, cũng như bao nhiêu con người đã lướt qua nhịp sống của mình. Đôi khi là những lần buông tay hờ hững, đôi khi là chủ động quay lưng, và đầy hối tiếc. Nhưng cũng có khi, người ta lẳng lặng ngoảnh mặt đi. Như em! Mỗi chuyến tàu qua, lần nào cũng có cảm giác như ai chở điều gì đi mất, trào lên cảm giác hụt hẫng chông chênh của người ở lại. Tự nhiên nghĩ đời người như những chuyến tàu. Đến một thành phố, lên một chuyến tàu, và xuống ở một ga khác.
Nỗi nhớ mang tên anh! (Thì thầm 342)
2014-03-19 21:00:00
Mùa đông lạnh lẽo, phải chăng có một bàn tay đã nắm lấy tay anh, để anh ấm áp hơn. Lời hứa hôm nào có lẽ đã trở thành dĩ vãng chăng. Thời gian trôi qua, với bao bộn bề lo toan của cuộc sống thường ngày sẽ làm con người ta quên đi những gì gọi là "kỉ niệm" chăng. Lòng thầm trách anh, nhưng nếu ở nơi xa xôi ấy, nếu anh đang thực sự hạnh phúc thì tôi vẫn mỉm cười và nói rằng "em cũng quên mất lời hứa của anh rồi".
Khi người lớn cô đơn…. (Thì thầm 341)
2014-03-16 21:00:00
Khi trở thành người lớn, 20 tuổi, cũng chính là lúc cuộc sống này khiến nó biết thế nào là nỗi đau mất đi một người thân trong gia đình. Dù biết đến một lúc nào đó nó cũng phải trải qua cảm giác này nhưng sao khi trở thành người lớn mọi thứ lại phũ phàng đối với nó như thế!
Ngồi đợi bình minh! (Thì thầm 340)
2014-03-12 21:00:00
Đôi khi con người ta vì lòng thương, vì nỗi cô đơn của bản thân mà muốn chiếm hữu, muốn nắm bắt, muốn tranh dành quá nhiều thứ. Em sẽ không có gắng để anh biết những nghĩ suy trong em nữa, em cũng chẳng đòi hỏi những ánh sao kia phải soi sáng nơi em ngồi, vì như anh nói, nếu muốn ngắm nhìn vẻ đẹp lung linh ấy thì đơn giản hãy ngồi yên và ngắm nhìn chúng mà thôi.
Em nhớ anh – một chút thôi – người yêu cũ à! (Thì thầm 339)
2014-03-09 21:00:00
Đời người dễ mấy ai có thể cùng nắm tay người mà ta yêu thương đi đến tận cùng của con đường hạnh phúc...
Bình an nơi xứ người mẹ nhé! (Thì thầm 338)
2014-03-05 21:00:00
Vậy là chỉ còn vài ngày nữa thôi con sẽ phải xa mẹ rồi, cứ nghĩ đến cảnh tiễn mẹ ra sân bay con lại không sao cầm được nước mắt. Bốn năm tuổi, cái tuổi ở ngưỡng nửa cuộc đời nhưng mẹ vẫn phải bước chân đi làm ăn xa xứ, phiêu bạt nơi đất khách quê người để lo cho con. Con buồn lắm, tự trách mình nhiều lắm mẹ à, hai mấy tuổi đầu mà chẳng thể chăm sóc được cho mẹ, nhiều lúc lại khiến mẹ đau lòng nữa.
Rồi Đâu Đó Vẫn Còn Những Yêu Thương! (Thì thầm 337)
2014-03-02 21:00:00
Nếu như cứ là kẻ ngốc tuổi hai mươi hai thì hồi kết đã không được viết ra, nếu như cứ giấu kín yêu thương vào lòng thì sẽ được thấy nhiều hơn những nụ cười trên môi em, được nghe em nói nhiều hơn, sẽ không còn nhớ em đến phát đau như lúc này.
Gửi trái tim một ngày cuối đông (Thì thầm 336)
2014-02-26 21:00:00
Năm mới rồi, tao đã được 28 tuổi. Có lẽ nhiều tuổi rồi tao sẽ trưởng thành hơn để yêu thương mày nhiều hơn, để rồi mai này tao sẽ biết yêu thương, trân trọng một người biết trân trọng tao và mày. Mày sẽ chấp nhận lời xin lỗi của tao trái tim thân yêu của tao nhé!