Phát thanh xúc cảm của bạn !

Sau mùa mưa, trời lại sáng

Sau mùa mưa, trời lại sáng

2025-08-13 20:20:00

Dưới tán cây cũ kỹ, giữa tiếng mưa rơi đều đặn và ánh đèn đường nhòe mờ, hai tâm hồn từng lạc nhau đã tìm lại được nhịp chung – lần đầu tiên, không còn e ngại, không còn giấu giếm.

Gió - Gửi tâm hồn... ôm ký ức

Gió - Gửi tâm hồn... ôm ký ức

2025-08-12 20:40:00

Cuốn sổ bìa da trên quầy, dày, nặng, cũ kỹ, có điều gì đó như một chiếc giếng sâu, ai cúi xuống cũng thấy một phần linh hồn mình đang phản chiếu.

Miếng cơm

Miếng cơm

2025-08-11 11:50:00

Một muôi to đầy ụ, cơm trộn nước canh chan nhão, bà chọc mạnh vào miệng cụ, chẳng chờ cụ nhai, chưa kịp nuốt đã xúc muôi khác. Cơm rơi ra hai bên mép, dính cả vào cổ áo cụ. Miệng cụ hé mở nhưng hai mắt nhắm nghiền.

That

That "someone" will never be me

2025-08-10 20:00:00

Nơi đó, giữa một khoảng không gian tĩnh lặng mà ít ai biết đến, có hai tâm hồn nhỏ bé — một “mèo hoang” mạnh mẽ và một “nhím nhỏ” đang dần mở lòng — lặng lẽ chữa lành những vết thương, từng chút một, bằng thứ tình cảm chân thành và một con mèo tượng còn dang dở.

Người cha trong cơn mưa

Người cha trong cơn mưa

2025-08-04 14:15:00

Cha đang đứng đó. Vẫn chiếc áo sơ mi sờn vai, quần kaki bạc màu, tay cầm chiếc mũ vải cũ. Gió thổi làm tóc ông bay nhẹ, mắt hơi nheo lại vì nắng chiếu. Không cười rạng rỡ, không lao đến ôm con. Chỉ là đứng đó, im lặng, và nhẹ gật đầu.

Những lá thư chưa gửi

Những lá thư chưa gửi

2025-08-03 19:55:00

Anh gập tập thư lại. Nhìn ra ô cửa kính mờ sương. Trong đêm lặng, anh cảm thấy một điều gì đó đang dần sống dậy – không chỉ là tình yêu cũ, mà còn là một cơ hội mới cho hai người trẻ - như thể tình yêu năm xưa chưa từng chết đi, mà chỉ đang chờ được nối tiếp bằng một trái tim khác.

Tách cà phê cuối cùng

Tách cà phê cuối cùng

2025-08-02 17:20:00

Trong giấc ngủ chập chờn, cô mơ thấy mẹ về, vẫn nụ cười ấy, bàn tay ấy - dịu dàng chạm vào tóc cô như muốn bảo với cô: "Hãy vững vàng và yên vui với sự lựa chọn của con." Lời nhắc làm cô chợt nhớ, đã bao lâu rồi cô không thật sự sống nhẹ tênh?

Ánh trăng khuyết chạm nhẹ vào mùa thu (Phần 4)

Ánh trăng khuyết chạm nhẹ vào mùa thu (Phần 4)

2025-08-01 16:55:00

Ngày mai, có thể mỗi người một ngả. Nhưng hôm nay – là của họ. Sân trường rộn ràng tiếng nói cười. Những chiếc áo dài trắng tung bay trong gió, những bộ vest chỉnh tề, chỉn chu – ai cũng muốn lưu giữ khoảnh khắc cuối cùng của năm tháng học trò.

Ánh trăng khuyết chạm nhẹ vào mùa thu (Phần 3)

Ánh trăng khuyết chạm nhẹ vào mùa thu (Phần 3)

2025-07-31 17:50:00

Cô cười, trong mưa, đôi mắt ướt nhưng long lanh hạnh phúc. Cơn mưa dịu đi, chỉ còn lất phất vài hạt rơi nhẹ trên tóc hai người. Cả hai vẫn đứng đó, không ai lên tiếng, như thể muốn giữ khoảnh khắc này lâu hơn chút nữa.

Ánh trăng khuyết chạm nhẹ vào mùa thu (Phần 2)

Ánh trăng khuyết chạm nhẹ vào mùa thu (Phần 2)

2025-07-30 15:45:00

Lần đầu tiên, trái tim An thật sự hiểu một điều: Nếu không nắm lấy tay cô ấy... sẽ có người khác làm điều đó thay mình.

Ánh trăng khuyết chạm nhẹ vào mùa thu (Phần 1)

Ánh trăng khuyết chạm nhẹ vào mùa thu (Phần 1)

2025-07-29 14:10:00

Mà mình thì biết gì về tình cảm đâu? Chưa từng thích ai, chưa từng yêu ai. Chẳng lẽ một ánh mắt, một lần chạm tay, hay vài lời trêu ghẹo... là thích sao? An vẫn chưa hiểu được những thứ đang nhen nhóm trong ánh mắt Linh, và cũng chưa hiểu được cả chính trái tim mình.

Có duyên ắt gặp lại

Có duyên ắt gặp lại

2025-07-25 17:45:00

Không cần nói nhiều, không cần ở bên nhau quá nhiều nhưng chỉ một ánh mắt, một nụ cười là có thể nhận ra tình yêu ngập tràn trong không khí.

back to top