Sài Gòn ơi ta nhớ ngay khi ở giữa lòng phố
2017-04-28 01:25:00
Đối với mỗi vùng đất khi ta đi qua đều sẽ có một cảm giác nhung nhớ khi rời xa mảnh đất ấy. Nhưng đối với Sài Gòn, ta lại nhớ ngay khi ở giữa lòng phố.
Tuổi 18 ấy qua rồi nên hồi ức vẫn chỉ là hồi ức
2017-04-27 01:20:00
Từng tự hỏi thanh xuân là gì mà ai ai khi nhắc đến nó cũng là hối tiếc, cũng là vương vấn, cũng là khát khao được trở lại, hóa ra là thế này đây. Là khi tôi nhớ về cái lạnh ấm áp của ngày xưa có cậu cùng đi chung. Mà người ta lẽ nào quên mất rằng thanh xuân thì không thể trở lại? Đâu ai có cỗ máy thời gian của Doraemon để cứ muốn là ngược dòng thời gian.
Chạm vào tháng tư, chạm vào những kỷ niệm
2017-04-26 01:25:00
Thỉnh thoảng trong những dòng người vội vã, em vẫn luôn tìm kiếm một gương mặt thân quen. Cũng có đôi lần giật mình bắt gặp một dáng hình nào đó rồi lại không phải. Em không biết thứ cảm xúc đó là gì nhưng cứ mỗi tháng tư về lại một nỗi nhớ đến nao lòng. Mỗi lần đọc lại cuốn truyện ấy câu chuyện cô bé với cánh buồm đỏ thắm như một câu chuyện cổ tích lại đánh thức trong tôi nhưng khao khát kì lạ.
Tháng 4, có một mùa lá rụng
2017-04-25 01:25:00
Từng cơn mưa lá ào ào đổ xuống, mỗi khi gió mạnh lùa qua. Những chiếc lá vàng xót xa lìa cành. Trước khi kết thúc sứ mệnh của mình vẫn còn chút làm duyên với đời. Chao nghiêng, hay xoay xoay vài vòng rồi mới thả mình nơi đường phố lạnh ngắt. Để rồi dòng người qua lại vô tình, giẫm đạp lên những chiếc lá ngả màu úa vàng nằm im lìm. Lá buồn. Cứ lặng lẽ với đời.
Tuổi 23 thanh xuân ấy tôi nhất định không bỏ lỡ
2017-04-24 01:25:00
Mẹ bảo "23 con thực sự tay trắng” chẳng có nổi một công việc ổn định với người ta. Chẳng có người yêu sớm tối rủ rỉ chuyện trò. Đến bây giờ con thực sự chẳng có gì trong tay. Nhưng nếu mẹ biết con thực sự có rất nhiều mẹ ạ, con có gia đình là thứ quý gia nhất, có ba mẹ và mấy đứa em luôn khỏe mạnh, có lũ bạn thân sớm tối bên cạnh có mặt lúc con cần, có những người luôn mang đến hạnh phúc cho con, không khi nào bỏ rơi con, đó không phải là tất cả sao.
Chân trời nghiêng cánh
2017-04-23 01:30:00
Ta quay lưng khi ai đó cần. Và lại hối hận dằn vặt mình khi nhận ra, họ cần ta thật sự. Ta đã không nhìn thấu họ, như những đốm sáng nơi mặt đất không thấy mặt trăng bị che mờ sau lớp mây, hay mặt trăng đã quên mất, bên dưới mình còn có một những đốm sáng mong manh đang tồn tại. Ta dễ quên, dễ thờ ơ trước những gì mình không nhìn thấy.
Trưởng thành, được và mất những gì?
2017-04-21 01:35:00
Trưởng thành là những đêm nằm khóc một mình, tự mình gạt đi những giọt nước mắt chứ không phải chạy về nhà, òa vào lòng mẹ khóc nức nở và được vỗ về như ngày xưa.
Tháng tư về, hoa loa kèn vẫn trắng, cuộc sống vẫn bình yên
2017-04-20 01:25:00
“Ngoài này tháng tư về rồi, trời vẫn nắng vàng, hoa loa kèn vẫn nở trắng muốt. Cuộc sống vẫn cứ thế bình yên!”. Bỗng chợt em thấy lòng mình thật nhẹ nhõm, ấm áp. Cuộc sống như một bức tranh muôn màu em tin mình đã từng cùng nhau tạo thành những miếng ghép đẹp nhất để giành cho nhau những khoảnh khắc tốt đẹp nhất.
25 tuổi rồi đó, sao em vẫn chưa yêu?
2017-04-19 01:04:26
Ừ thì, có lẽ tình yêu chưa đến, chưa gặp được người phù hợp hay là do em qua kén chọn?
Cứ sống hết mình cho những phút giây hiện tại
2017-04-18 01:35:00
Chẳng cần biết quá khứ ra sao, tương lai thế nào, những hiện tại là như vậy. Và tôi yêu hiện tại của mình như yêu những ngày tháng đẹp nhất của tuổi trẻ - của một giai đoạn trong cuộc đời; có thể không hoàn hảo hay đáng mơ với người nhưng là tuyệt nhất với bản thân tôi là đủ.
Tuổi 20 và hành trình cho một hướng đi
2017-04-17 01:30:00
Có nhiều lúc nó muốn từ bỏ mọi thứ, kể cả chuyện học dù chỉ một ngày để thảnh thơi, mặc cho ngay sau đó là chuỗi ngày thi cử dài đằng đẵng, nhưng nó không đủ can đảm, nó không muốn những cố gắng, niềm tin của họ bị chính nó phá vỡ. Nó không muốn thấy ánh mắt lo lắng của họ, không muốn họ phải chịu những lời bình phẩm của mọi người. Chợt nhận ra đã rất lâu rồi, nó chưa gọi về thủ thỉ với mẹ nó, hay kể về “chuyện lạ” của người Sài Gòn cho ngoại nó nghe, kể về những bài học của hành trình “tự học, tự lớn” của nó cho cha nó hiểu, đứa con của ông đã lớn thật rồi.
Chúng ta như hai vì sao lạc
2017-04-16 01:30:00
Duyên gãy gánh rồi, chỉ còn tình bền chặt với thời gian, nên dẫu đôi trời hai đứa chẳng gặp nhau, chứ kỷ niệm xưa vẫn một lòng em trân trọng. Còn anh, anh thế nào từ ngày về bên đó, tất bật bộn bề giữa nhịp sống mưu sinh, có khi nào người dành chút luyến lưu cho những ngày xưa cũ?




















