Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ngày Tết nhớ nụ cười của dượng

Ngày Tết nhớ nụ cười của dượng

2019-01-14 01:20:00

Tôi không còn được nhận những cây tắc đầy tình thương của dượng nữa, nhưng mỗi khi rảnh rỗi sau Tết dượng vẫn hay chở dì ra thăm gia đình tôi và cùng ăn Tết muộn. Mọi thứ chẳng khác đi, tôi vẫn hay theo dượng nghe những cây chuyện dượng kể, nghe dượng trầm ngâm và được dượng bày cho vun trồng mấy cây nhỏ trong vườn nhà.

Chưa một lần bố nói yêu con nhưng...

Chưa một lần bố nói yêu con nhưng...

2019-01-12 01:22:00

Chưa một lần bố nói yêu con, nhưng ngày con lên xe hoa, bố không nói một lời nào. Bố đứng một góc phía sau hậu trường, lặng lẽ dõi theo con. Lúc cầm tay con đi giữa lễ đường, khóe mắt bố đỏ hoe. Bố khóc!

Người vẫn luôn ở bên con những ngày mệt mỏi nhất

Người vẫn luôn ở bên con những ngày mệt mỏi nhất

2019-01-11 01:24:00

Mẹ ơi! Đã nhiều lần con muốn nói câu “Con yêu mẹ, cảm ơn mẹ!” nhưng chẳng hiểu vì sao tiếng nói ấy mãi không thể thành câu. Mẹ đừng giận, đừng buồn con nhé, vì đứng trước mặt mẹ con dường như không thể làm được.

Đà Lạt vẫn bình yên trong nỗi nhớ của người con xa nhà

Đà Lạt vẫn bình yên trong nỗi nhớ của người con xa nhà

2019-01-08 01:20:00

Riêng tôi mỗi lần trở lại vẫn tìm thấy Đà Lạt của mình chỉ là bằng một góc nhìn khác. Tôi vẫn yêu hồ Xuân Hương với mỗi buối sáng kéo vali ngang qua trên đường về nhà hít thở bầu không khí không thể không dừng chân lại tận hưởng, vẫn yêu những chiếc bánh căn trứng chín trên lò khói nghi ngút hay ngập ngụa trong chén mắm hành xíu mại, vẫn là Đà Lạt với những cô chú bán hàng chăm chỉ bày bán khăn len áo khoác mũ len vài chục ngàn một chiếc trong buổi tối rét mướt.

Thư gửi con gái bé nhỏ của mẹ

Thư gửi con gái bé nhỏ của mẹ

2019-01-07 01:20:00

Nhớ con, mẹ cũng lại nhớ bà ngoại. Những ngày ấu thơ, mẹ cũng đã thường xuyên bị bệnh. Những lúc ấy, ngoại đi làm đồng không yên tâm để mẹ ở nhà một mình nên đã gánh mẹ theo.

Gia đình mới là điều con cần nhất

Gia đình mới là điều con cần nhất

2019-01-06 01:22:00

Tại sao còn thơ dại, mẹ đã quá già, vậy mà đành nỡ giao chân trời tương lai của con cho ông bà nội ngoại? Liệu họ có còn đủ sức, đủ trí để dạy con trong thời đại mà người ta nói là công nghệ lên ngôi. Hai thế hệ sống giữa hai thời đại khác nhau nên làm sao mẹ già có thể dạy dỗ nổi đứa cháu nhỏ. Thiết nghĩ, hãy để cha mẹ mình có một tuổi già an vui.

Mùa đông về bên khóe mắt của mẹ

Mùa đông về bên khóe mắt của mẹ

2019-01-04 01:10:00

Dạo ấy con ngơ ngác đứng nhìn mọi sự đổi thay bằng đôi mắt trong veo không gợn một chút mây, chưa hiểu hết sự hi sinh mang màu xám có ý nghĩa dường nào khi những sắc màu vui tươi khác nổi bật lên tô nền cho một bức tranh mùa xuân ấm áp. Dạo ấy, con không hiểu những vết chân chim nơi đuôi mắt mẹ là biểu tượng cho một vẻ đẹp khác thật cao cả và bình yên…

Tết này, hãy về nhà với mẹ

Tết này, hãy về nhà với mẹ

2018-12-31 01:29:00

Cảm giác hạnh phúc nhất, ấm áp nhất của một con người đi xa là khi được trở về ngôi nhà của mình chính và luôn có người thân yêu chờ đợi. Và người đó không ai khác, chính là cha mẹ của chúng ta. Những người sẽ cười tươi suốt ngày, hì hục dưới bếp làm cho bạn đủ thứ món ăn trên đời dù là đơn giản đến những món cầu kỳ phức tạp nhất.

Con ước phiên chợ ngày Tết mãi có mẹ ở bên

Con ước phiên chợ ngày Tết mãi có mẹ ở bên

2018-12-30 01:24:00

Ôi cái Tết đúng là đi đến từng góc chợ. Người vác cành đào, người mua cái cây, hoa, quả, bánh…. Đủ thứ trên đời mang ra bán tết. Nó thích thú xin mẹ đi tìm hai cây mía làm gậy ông Vải, rồi vài bông hoa.

Con có quá ích kỷ khi chẳng thể nói một lời cảm ơn hay xin lỗi

Con có quá ích kỷ khi chẳng thể nói một lời cảm ơn hay xin lỗi

2018-12-29 01:22:00

Vô tình nhìn một cô bé khoảng tầm 8 tuổi, mang một bó hoa nhỏ xinh tặng mẹ nhân dịp lễ phụ nữ, nước mắt người mẹ rơi vì quá đỗi hạnh phúc. Còn con, mẹ biết không, tim con thì đang nhói đau, cổ họng nghẹn đắng, đôi mắt vô hồn khi nhìn cảnh tượng đó. Con sực nhớ con chưa hề chúc mẹ hay gọi cho mẹ dù chỉ là một lời hỏi thăm. Chính cô bé đó đã thức tỉnh con, thức tỉnh thứ quan trọng nhất mà con đang lãng quên từng ngày.

Lớn lên từ nỗi đau của mẹ

Lớn lên từ nỗi đau của mẹ

2018-12-28 01:20:00

Những ngày tháng đó cũng chỉ có mẹ lo toan tất cả. Sau này, bố thương ba mẹ con nên chịu thiệt thòi xin về làm gần nhà. Gia đình tôi đã quen với cái cách đối xử của Nội nên cũng chấp nhận nó như một lẽ thường. Dù sao có bố về gần, cả nhà sum họp nên vấn đề khác chẳng còn quan trọng mấy.

Nếu một ngày yếu đuối quá, em có thể tựa vào chị và khóc được không?

Nếu một ngày yếu đuối quá, em có thể tựa vào chị và khóc được không?

2018-12-25 01:24:00

Những năm hai chị em sống xa nhà, em chưa một lần để chị thấy em khóc, và chị cũng vậy. Chúng ta chỉ cười với nhau, nói những điều khiến nhau vui vẻ, trưng ra bộ mặt hài hước thoải mái của mình.

back to top