Phát thanh xúc cảm của bạn !

Có con mới hiểu lòng người mẹ

2019-03-09 01:26

Tác giả:


blogradio.vn - Cuộc sống hôn nhân của nó gặp một số chuyện, vì nó không có một người bạn thân, và vì nó chẳng biết tâm sự cùng ai. Nó gọi điện thoại khóc với mẹ. 1 lần, 2 lần và dần dần nó ý thức và hiểu ra rằng mẹ nó đã vì các con mà khổ nhiều rồi, đừng làm điều gì cho bà lo lắng. Và rồi, nó không tâm sự với mẹ chuyện buồn nữa. Nó giấu kín trong lòng và tự nhủ với bản thân rằng phải cố gắng sống tốt, sống hạnh phúc có như vậy mẹ nó mới được vui. Mẹ nó từ bảo với nó rằng: “Hôn nhân này con tự chọn, tự con quyết định nên con phải thật mạnh mẽ, suy nghĩ sáng suốt, vợ chồng sống với nhau lâu dài thì không thể không trách khỏi việc cãi vã, bát đũa còn có lúc xô lệch huống chi vợ chồng mới cưới”.

***

Từ ngày ba mất, nó cảm nhận rằng mẹ nó mạnh mẽ lắm, mẹ thay ba gồng gánh tất cả mọi chuyện trong gia đình, lo toan đủ mọi thứ và nó cũng nhận ra rằng mẹ nó cũng thường hay khóc. Phụ nữ mà, cho dù vỏ bọc bề ngoài của họ có mạnh mẽ đến đâu đi chăng nữa nhưng bên trong vẫn không giấu được những phút yếu mềm.

Chị nó lấy chồng. Năm sau, nó lại nối gót. Ngày về nhà chồng, nó cố gắng không khóc, phải cười thật nhiều để mẹ an lòng. Nhưng rồi nó lại trốn vào góc phòng, khóc nức nở.


Cuộc sống hôn nhân của nó gặp một số chuyện, vì nó không có một người bạn thân, và vì nó chẳng biết tâm sự cùng ai. Nó gọi điện thoại khóc với mẹ. 1 lần, 2 lần và dần dần nó ý thức và hiểu ra rằng mẹ nó đã vì các con mà khổ nhiều rồi, đừng làm điều gì cho bà lo lắng. Và rồi, nó không tâm sự với mẹ chuyện buồn nữa. Nó giấu kín trong lòng và tự nhủ với bản thân rằng phải cố gắng sống tốt, sống hạnh phúc có như vậy mẹ nó mới được vui. Mẹ nó từ bảo với nó rằng: “Hôn nhân này con tự chọn, tự con quyết định nên con phải thật mạnh mẽ, suy nghĩ sáng suốt, vợ chồng sống với nhau lâu dài thì không thể không trách khỏi việc cãi vã, bát đũa còn có lúc xô lệch huống chi vợ chồng mới cưới”.

Rồi nó cũng mang bầu, tới ngày sanh, bệnh viện chỉ cho mình mẹ nó vào phòng sinh. Nó òa khóc nức nở vì nó vừa làm một việc nó chưa từng nghĩ nó có thể làm được và rồi mẹ nó nắm chặt tay nó, hôn trán nó, và nhẹ nhàng bảo với nó rằng: “Con làm được rồi! Con gái mẹ giỏi lắm!”

Thời gian nó về nhà mẹ. 3 tháng, mẹ chăm nó và cả chăm con cho nó, mẹ lo lắng quan tâm tất cả. Mẹ thức đêm thức hôm phụ nó chăm con để nó ngủ lại sức.


Rồi cũng hết ngày hết tháng, nó lại xách đồ về bên chồng. Ngày đi về, nó dặn lòng không được khóc, để mẹ không phải khóc theo. Vậy mà, vào thắp cho ba nó nén nhang, nước mắt không biết từ đâu trực trào ra. Nó òa lên như một đứa trẻ. Mẹ nó khóc theo. Tiễn con gái lên xe taxi đi mà mẹ nó dõi theo, ra tới cổng khi xe khuất bóng dần. Vậy là nó hiểu, từ nay, nó phải biết tự chăm sóc không chỉ cho bản thân nó, mà còn cho con của nó, nó phải trưởng thành, mạnh mẽ để tự lo cho gia đình nhỏ.

Đôi lúc nó chợt nghĩ, chỉ mới hôm nào đây, nó vô tư, vô lo, chẳng suy nghĩ điều gì vì nó biết mọi thứ đã có mẹ. Vậy mà giờ đây và cả sau này nữa, mẹ nó không còn có thể nào cùng song hành với nó nữa, mà thay vào đó là chồng nó, con nó và gia đình nhỏ. Nó biết là nó phải trưởng thành hơn, không phải là đứa con nít nữa vì nó đã làm mẹ, làm vợ.

Từ ngày nó về nhà chồng, vì con nhỏ, và vì nó đi làm cả ngày, nên thời gian về bên mẹ thưa lắm, thỉnh thoảng về chơi, bà cháu chưa kịp quen mặt là phải về lại. Cho nên, mỗi khi nó về, thằng bé con nó không chịu bà ngoại ẵm bồng. Nó đau lòng lắm! Nó thương mẹ nó nhiều lắm. Tất cả mọi lý do nó không về chơi được với mẹ vài ngày cũng chỉ là ngụy biện. Người ta nói đúng, gả con gái đi lấy chồng rồi như bát nước đổ đi. Giờ nó muốn về lại với mẹ cũng sau mà khó quá! Lấy chồng rồi, giờ nó thèm cảm giác được ôm mẹ nó ngủ, nằm cạnh thủ thỉ với mẹ mọi chuyện nhưng sau mà khó quá. Vì giờ nó về chơi, nó lại lu bu con nhỏ. Nhưng miễn bà cháu vui vẻ bên nhau, nó lại thấy hạnh phúc lắm rồi.

Có con rồi, nó mới thấu hiểu những gì mẹ nó từng nói và thương mẹ nó gấp mấy lần như thế.

Và giờ đây, nó chỉ mong mẹ nó thật khỏe mạnh để vui vầy bên con cháu, mong mẹ nó luôn hạnh phúc.

© Trần Ngọc Trúc Ly – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

Quan họ không lấy nhau

Quan họ không lấy nhau

"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"

Nốt trầm tuổi 30!

Nốt trầm tuổi 30!

Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.

Tuổi thơ và Ngoại

Tuổi thơ và Ngoại

Tôi yêu những món đồ chơi ngoại làm cho tôi, vì lúc đó ngoại cũng nghèo không thể cho tôi được những món đồ chơi đẹp đẽ như các bạn, nhưng những món đồ chơi ngoại làm cho tôi thì tôi chắc rằng các bạn không thể mua được.

Ta lại tương phùng

Ta lại tương phùng

Cô tin chắc cô là người duy nhất trong trái tim Dương và điều đó là bất diệt suốt đời không gì có thể thay dổi được. Dù cho giờ đây cô và Dương đang tạm thời cách xa nhau vì chuyện học hành tương lai nhưng cô sẽ cố gắng hoàn thành sớm khóa học và bay về với Dương.

Ta về

Ta về

Ta về tan hợp cùng hưng phế thoắt nước thời gian nhuộm trắng đầu

Ngã rẽ

Ngã rẽ

Có lẽ bạn vẫn còn đau đáu trong lòng, không dám đưa ra quyết định vì lo sợ sẽ mất đi người này, không có được điều kia. Mình cũng vậy thôi. Nhưng phải chăng qua mỗi "ngã rẽ" là một lần ta "loại bỏ" đi bớt những điều đã không còn là phù hợp?

Thế giới qua mắt trẻ con đáng yêu nhờ?

Thế giới qua mắt trẻ con đáng yêu nhờ?

Trong ánh mắt trong trẻo của họ, ta thấy tình yêu và sự chân thành. Đối với một đứa trẻ, tình yêu không phức tạp, nó là sự chân thành và nhất quán.

back to top