Mẹ ơi, hôm nay có một người nói thương con...
2019-01-31 01:16
Tác giả:
Đáng lẽ phải vui nhưng thực lòng con lo nhiều lắm
Muốn một tình yêu giản đơn nhưng lòng người đầy rối rắm
Kể cả con, lúc này đây có cả trăm ngàn điều thăm thẳm nơi trái tim sâu!
Mẹ ơi, con bối rối lắm nên cứ hoài nghĩ những chuyện đâu đâu
Con nghĩ về chuyện mẹ và ba cũng đâu phải mối tình đầu
Và con cũng lo sợ, vì anh ấy là người làm tim con bắt đầu rung động
Những thổn thức này con đã cố giấu nhưng chẳng thể thành công!
Mẹ ơi, có phải tình yêu là ghen, nhớ, giận, thương, mong?
Con với anh ấy chỉ toàn là thương thương thôi, sao chẳng giống?
Lần đầu tập yêu con sợ lắm, mình cứ lơ ngơ lóng ngóng,
Ai đó bảo tình yêu đẹp ngoài màu hồng còn có cả bão giông.
Mẹ ơi, người ấy bảo thương con dù phải cách ngăn trăm núi ngàn sông
Con đã sướng vui và đó cũng là điều con rất mong mẹ ạ!
Nhưng con sợ có một ngày với người ta sau tất cả con không là gì cả.
Phải vất vả rã rời sắp xếp lại cả đống thói quen sai.
Mẹ ơi, người ấy bảo mãi thương con và muốn tính chuyện ngày mai
Con thì sợ vì đường còn dài lắm chông gai chướng ngại
Người bảo: "Anh sẽ chờ em, đừng để lòng đầy hoài nghi sợ hãi!"
Con sợ vì làm gì có ai sẽ yêu mãi một người, cùng lắm thì chỉ tồn tại những giây phút mãi mãi của tình yêu.
Mẹ ơi, người ấy bảo thương con, mà con lo biết bao nhiêu
Có phải chuyện hai người gặp nhau là phải có Duyên thật nhiều không mẹ?
Có phải hai người yêu thương nhau thì một người sẽ nguyện lòng chở che còn người kia sẽ chẳng cần phải học mạnh mẽ?
Có phải nếu hai người cùng học san sẻ thì ngày tháng dẫu chẳng bình thường cũng sẽ trôi qua một cách an yên?
Mẹ ơi, hôm nay có một người nói thương con...
Con không biết phải làm sao,
Xin mẹ hãy cho con một lời khuyên!
© Mộng Cầm - blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Những ngày mưa ấy
Từng hạt rơi tí tách Chẳng giống như năm ấy Giờ tan học, cậu cùng tôi Vui đùa dưới cơn mưa?

Ước về tuổi thơ
Ba mẹ nghèo rám nắng hết làn da Tuổi thơ tôi là các buổi la cà Nào đồng rộng, bến phà, qua rừng rú

Một thoáng đầu thu
Cái cảm giác đấy tôi không bao giờ quên được, nó thực sự đã lưu giấu trong trí óc, thâm tâm tôi. Thiết nghĩ, chắc hẳn mùa thu là mùa đẹp nhất, mang lại cảm giác yên bình nhất khi trải qua những ngày tháng đầu mà tôi bước chân ra ngoài đời và trải nghiệm.

Nếu có kiếp sau nguyện xin không trùng phùng (Phần 4)
Em khổ sở, em đau đớn, người ngoài biết, cả thiên hạ biết, duy chỉ có người ngày ngày nói yêu em là không hề biết điều gì, em thà nhờ tới một người ngoài còn hơn là anh. Anh đối với em không đáng đến mức, em không muốn liên quan bất kì điều gì đến anh.

Nếu có kiếp sau nguyện xin không trùng phùng (Phần 3)
Trái tim anh chỉ thuộc về Hà Lam, một khi cô bước ra rồi anh sẽ đóng chặt trái tim cất nó vào nơi lạnh giá nhất, không ai có thể khiến trái tim anh rung động một lần nữa.

Chặng đường tôi lớn
Tôi bây giờ không được tính là yêu đời, nhưng tôi cũng biết thế nào là hạnh phúc. Thay vì mơ mộng trở thành nhà văn như 5 năm trước, tôi của hiện tại mơ ước được sống lặng lẽ với công việc nhân viên văn phòng bình thường

Gặp nhau khi hai ta đã trưởng thành
Một tình yêu đẹp trong đời tôi với một người hoàn hảo. Có lẽ chính sự hoàn hảo của anh ấy đã chia cắt chúng tôi nhưng tôi vẫn mãi nhớ về anh và những điều đẹp đẽ nhất. Tôi vẫn yêu anh và chờ anh đến ngày hai người có thể nắm tay đi hết cuộc đời.

An nhiên bạn nhé
Rực rỡ khắp nơi nơi Cứ an nhiên bạn nhé Tĩnh tâm tự đáy lòng Hoa bình an sẽ nở Một mai này, biết không?

Tấm lòng người chiến binh
Tấm lòng người cựu chiến binh Sắt son chung thủy nặng tình nước non Mấy mươi năm chí không mòn Gian nan thử thách vẫn còn hôm nay.

Về hang Pác Bó
Cột mốc biên cương nơi Bác hôn đất mẹ Sau bao năm hải ngoại nước ngoài Bàn đá, sàn nằm nơi Người tĩnh tại Giản dị đơn sơ vĩ đại làm sao.