Phát thanh xúc cảm của bạn !

Về để thấy còn dáng mẹ

2019-01-28 01:15

Tác giả:


Về để thấy mùa xuân
Chín rồi, hương ngào thoảng về miền thơ ấu
Bếp không tạnh khói ấm kín mái nhà yêu dấu
theo tận ngõ, đong đưa ngày ba mươi
Xuân đỏ như dưa dấu
Xuân tươi như bếp lửa mẹ nấu
Ấm đêm giao thừa, vui cười, nồi bánh tét lá non

Bốn chị em, ngồi nghe mẹ kể, những mùa xuân xưa chẳng vẹn toàn
Ăn chưa đủ, chiến tranh khắp mọi miền, người bôn ba, người bỏ quê hương lại
Thế nên, thế hệ các con phải bù lại
Tết nên về nhà, cùng gia đình sum vầy

Giữ bếp lửa tình thương cháy mãi, trong tim, mỗi chúng ta.



Thương những người con xa xứ, mỗi độ xuân về
Nhớ nhà da diết, chốn đất lạ, mang ngập hồn quê
Và mỗi năm Tết đến, con nhớ mẹ tha thiết
Ký ức dưới chái bếp, hiện về con mãi miết
Mẹ đã không còn, bếp xưa cũng lạnh tanh

Ngày hai mươi tám, đường sá chật chội
Những đôi chân nôn nao, bước vội
Những khúc nhạc xuân rộn vang
Những gian hàng nhộn nhịp, hoa mai, từng chậu cúc... khắp đường vàng
Những đôi mắt, bồi hồi, náo nức
sắp được về quê

Thời gian như mãi thức
giao mùa giữa bốn bề
đất trời mới mẻ tinh khiết
quyện với đời, gợi xuân nao nao bất diệt
Trở về! Trở về...
Mười năm trời, mẹ mất, con tha phương tới giờ
Mười năm trở về ngỡ về trong mơ
Bao nhiêu khác lạ
Niềm xúc cảm khó tả
Riêng hàng mai mẹ trồng, vẫn còn..
Những cành vàng rộ chói ngời trong mắt con

Đầu ngõ sực nghe mùi khói bếp
Ôi mùi mê man - mùi bánh nếp
Đầy ắp trời tuổi thơ
Út dọn bàn thờ
chạy ra mừng rỡ
ôm choàng khóc nức nở
Ngoài bếp dáng chị hai
ngỡ như mẹ vẫn đây
Ôi mùa xuân thơ ấu đây rồi! Mười năm trời bây giờ mới thấy đây

© Quang Nguyễn - blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Sau cơn mưa nắng sẽ về

Sau cơn mưa nắng sẽ về

Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!

Mình muốn một tình yêu như vậy!

Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên

Lỡ duyên

Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức

Cảm giác sắp chia ly ấy cũng thật khó giải thích. Có lẽ chỉ đơn thuần là cảm xúc trống vắng khi bàn ăn trong nhà thiếu đi mất một người thân thuộc, hay sự lạc lõng trong một không gian đã từng đầy đủ,... Chắc đó là sự hụt hẫng khi có những điều vốn tưởng chừng là vậy nhưng nay đã sắp không còn.

Tình khó phai

Tình khó phai

Em biết anh luôn là người yêu em và nghĩ cho em nhiều nhất. Nhưng anh à, em cần nên biết mọi chuyện đầu tiên chứ không phải giờ đây em là người sau cùng mới biết được.

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình

Không có gì đau lòng hơn việc chính những người ta yêu thương nhất lại không thể dang tay ôm lấy ta.

Khi mặt trời mỉm cười

Khi mặt trời mỉm cười

Tôi thấy yêu làm sao mặt trời lúc đó, tôi thấy yêu làm sao những buổi sớm mai thật lắng đọng thật nhiều cảm xúc và những nguồn huyết mạch của cuộc sống cứ cuộn trào mãi trong tôi.

Người ơi

Người ơi

Em thích gọi anh là người ơi, chỉ là một tiếng gọi thật ngắn thật nhanh mà chứa đựng trong đó biết bao ân tình biết bao da diết của những tháng năm mình được quen nhau, mình được yêu nhau thật trọn vẹn.

Kí ức muốn lãng quên

Kí ức muốn lãng quên

Kí ức về cậu có lẽ là kí ức đời này tớ muốn quên nhất, cậu cũng có lẽ là người tớ muốn quên nhất...

Xem cuộc đối thoại chua chát của 2 mẹ con trong Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt, tôi thề sẽ không bao giờ nói

Xem cuộc đối thoại chua chát của 2 mẹ con trong Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt, tôi thề sẽ không bao giờ nói "Mẹ sống vì con"

Đứa trẻ lớn lên trong “sự hy sinh của mẹ” sẽ không học được cách hỏi mình: “Mình muốn gì?”, mà chỉ biết hỏi: “Mình nên làm gì để cha mẹ vui?”

back to top