Phát thanh xúc cảm của bạn !

Con luôn hạnh phúc dù gia đình không hoàn hảo

2019-02-26 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Có nhiều lúc con thấy mình thật vô tâm, chưa bao giờ con biết là ba mẹ đang lo hay đang buồn điều gì, đến những điều giản đơn là ba mẹ thích ăn món gì, có mệt khi trời chuyển con cũng chẳng biết.

***

Trên đời này đâu có gì là hoàn hảo. Nó chỉ hoàn hảo khi ta biết hài lòng với những gì cuộc sống đã cho ta. Gia đình mình cũng thế ba nhỉ! Không hoàn hảo đến mức lúc nào cũng vui vẻ hạnh phúc bên nhau, mà chắc chắn sẽ có những lúc to tiếng của ba mẹ, sẽ có những lần anh chị em trong nhà cãi vã với nhau. Nhưng rồi mọi chuyện sẽ qua, sẽ lại cùng cười với nhau khi có chuyện vui, sẽ cùng khóc với nhau khi có chuyện buồn, vì vốn dĩ đó là một gia đình mà. Nhưng con thấy mình thật hạnh phúc vì đã có một gia đình không hoàn hảo như thế.

Ba con từng là một người công nhân có một cuộc đời vất vả để con ba sau này được một cuộc sống sung túc. Ba lúc ấy hay đi làm xa nhà, cuối tuần mới được về. Đồng tiền thời đó quý lắm, nhưng ba đâu tiếc gì với con cái. Tuần nào ba về cũng có quà cho chị em con, những món quà nhỏ thôi nhưng đứa nào cũng có để khỏi phải tỵ nạnh với nhau. Ba nghĩ tụi con vui vì những món quà đó phải không đó ba? Không có đâu! Tụi con vui vì ba về nhà với mẹ với chị em con. Những món quà đó có hay không đối với chị em con chẳng quan trọng, điều quan trọng là sau những ngày nhớ ba, nhớ bữa cơm gia đình có đủ thành viên thì ba đã về. Đã cho con bữa cơm gia đình thật trọn vẹn, đã kể cho nghe những câu chuyện về nơi ba làm thật sống động. Hi chắc vì sống động quá nên người đi vào giấc ngủ trước lúc nào cũng là ba. Những câu chuyện lúc thì ba gặp con hổ giữa đường đi, lúc thì ba đuổi con trăn đang định vào lều ngủ của ba. Lúc đó ba của con thật vĩ đại, lớn lên con mới biết ba cũng chỉ tưởng tượng ra kể cho con nghe để con vui thôi. Nhưng ba vẫn thật vĩ đại trong lòng con! Luôn luôn là vậy…


Thời gian trôi qua giờ nhà mình cũng khá giả hơn nhiều rồi, nhà đã rộng rãi hơn những bữa cơm cũng có nhiều đồ ăn ngon. Điều vui nhất là ba không còn làm xa nhà nữa, cả nhà mình luôn bên nhau là được rồi.

Ngày dọn về nhà mới con vui lắm, cuối cùng sau tháng năm vất vả, chịu mưa nắng của ba thì cả nhà mình đã có một căn nhà mơ ước! Con còn nhớ khi ở nhà cũ. Tối hôm đó mưa cứ ầm ầm trên mái nhà, một lát sau có một vũng nước ở chỗ con ngồi, cả nhà cứ tưởng con tè trong quần nhưng vũng nước khi nãy càng nhiều ra – à thì ra là nhà mình bị dột. Lúc đó ai cũng cười rồi lau dọn rồi lấy thâu chậu đi hứng. Lúc đó con chưa biết, cứ thấy nhà quay quần nói cười với nhau là con vui thôi. Con còn ước ngày nào nhà cũng dột cho vui nữa, nhưng con đâu biết sau những nụ cười đó là những trăn trở lo lắng của ba mẹ… có nhiều lúc con thấy mình thật vô tâm, chưa bao giờ con biết là ba mẹ đang lo hay đang buồn điều gì, đến những điều giản đơn là ba mẹ thích ăn món gì, có mệt khi trời chuyển con cũng chẳng biết.


Kể về nhà mình thì biết bao nhiêu chuyện vui buồn hay khó khăn đều có cả. Nhưng có lẽ điều có thấy đặc biệt và vui nhất của nhà mình là, cả nhà mình hay ngồi lại nhậu với nhau. Hi nói nhậu vậy thôi chứ, là làm ít đồ ăn rồi cả nhà ngồi uống mỗi người mỗi lon bia thôi. Con rất thích những giây phút như vậy! Nó đơn giản và gần gũi. Thay vì những người ba khác sẽ ra ngoài ăn uống cùng bạn, ba thì biết dung hòa cả hai. Có lúc ba sẽ ra ngoài cùng các chú, có lúc ba sẽ ở nhà ăn uống với gia đình. Đây cũng là cơ hội để mọi người mở lòng với nhau hơn, sẽ nói chuyện thoải mái và vui vẻ hơn.

Từ nhỏ đến giờ con luôn hạnh phúc biết ơn vì ông trời đã cho con có một gia đình như gia đình mình. Con cũng dần biết những lo lắng của ba mẹ. Con biết khi con hiểu chuyện hơn thì ba mẹ cũng dần già đi. Thật sự nhiều lúc con chẳng muốn lớn nữa, vì con sợ những nếp nhăn trên mặt trên tay của ba mẹ, vì con sợ những cơn đau nhức chân của ba mẹ, con sợ nhiều lắm! Con sợ một sáng thức dậy con không còn nghe thấy tiếng ừ của ba mẹ khi con gọi nữa… giá thời gian ngừng lại để gia đình mình mãi bên nhau như thế này!

Con chưa một lần nói “con thương ba mẹ nhiều lắm’’ nhưng câu nói này mãi trong lòng của con.

© Lưu Ly – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

Quan họ không lấy nhau

Quan họ không lấy nhau

"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"

Nốt trầm tuổi 30!

Nốt trầm tuổi 30!

Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.

Tuổi thơ và Ngoại

Tuổi thơ và Ngoại

Tôi yêu những món đồ chơi ngoại làm cho tôi, vì lúc đó ngoại cũng nghèo không thể cho tôi được những món đồ chơi đẹp đẽ như các bạn, nhưng những món đồ chơi ngoại làm cho tôi thì tôi chắc rằng các bạn không thể mua được.

Ta lại tương phùng

Ta lại tương phùng

Cô tin chắc cô là người duy nhất trong trái tim Dương và điều đó là bất diệt suốt đời không gì có thể thay dổi được. Dù cho giờ đây cô và Dương đang tạm thời cách xa nhau vì chuyện học hành tương lai nhưng cô sẽ cố gắng hoàn thành sớm khóa học và bay về với Dương.

Ta về

Ta về

Ta về tan hợp cùng hưng phế thoắt nước thời gian nhuộm trắng đầu

Ngã rẽ

Ngã rẽ

Có lẽ bạn vẫn còn đau đáu trong lòng, không dám đưa ra quyết định vì lo sợ sẽ mất đi người này, không có được điều kia. Mình cũng vậy thôi. Nhưng phải chăng qua mỗi "ngã rẽ" là một lần ta "loại bỏ" đi bớt những điều đã không còn là phù hợp?

Thế giới qua mắt trẻ con đáng yêu nhờ?

Thế giới qua mắt trẻ con đáng yêu nhờ?

Trong ánh mắt trong trẻo của họ, ta thấy tình yêu và sự chân thành. Đối với một đứa trẻ, tình yêu không phức tạp, nó là sự chân thành và nhất quán.

back to top