Gia đình mới là điều con cần nhất
2019-01-06 01:22
Tác giả:
Mấy ngày hôm nay bên nhà hàng xóm thấy người ta ra vào rất đông. Cũng tò mò, không biết có chuyện gì? À hỏi ra cũng biết chút chút là mọi người chúc mừng mẹ của bé D chuẩn bị được qua Tây với chồng. Số nó đúng là đỏ, con người ta đi học tiếng lâu rồi mà chưa qua được,nó mới chạy giấy tờ có mấy tháng mà chuẩn bị lên máy bay rồi kìa - lời ra tiếng vào của mấy bà hàng xóm.
Ngậm ngùi! Tôi quay gót chân về nhà, suy ngẫm!
Ngày mẹ của bé D chuẩn bị ra Hà Nội để làm giấy tờ thủ tục bay, tối hôm đấy có rất đông bạn bè, anh em, hàng xóm đến tại ngôi nhà ba tầng cao sừng sững bên trong với đầy đủ tiện nghi để chia vui với gia đình. Sau nữa là chúc mừng mẹ T. Một bữa tiệc thật to để đãi bà con hàng xóm,có cả ông bà thông gia, và rất đông đồng nghiệp của cô giáo trẻ.
Nhưng bỗng chợt nhận ra có một cái gì đó u buồn trên khuôn mặt của người mẹ già trên tám mươi tuổi. Bà nội bé D đang ngồi né ở một góc hành lang cuối sân, một khuôn mặt với vầng trán nhăn nheo, hai gò má đã hốc hác tiều tụy, nước mắt lưng tròng trên khóe mi của bà cụ. Còn bé D thì cứ lẽo đẽo đi theo sau mẹ T như có gì đó báo hiệu một cuộc chia xa không biết khi nào mới gặp lại. Cô bé D mới gần bốn tuổi mà ăn nói khôn ra phết, nó quý bà nội lắm nên cứ chạy đến đưa bàn tay nhỏ bé của nó lau nước mắt cho bà.
Một bữa tiệc lẫn lộn cảm xúc, vui có, mừng có, và cũng không thiếu những giọt nước mắt vừa lưng tròng vừa lăn dài trên má.
Bữa tiệc sắp tàn cũng là lúc mẹ T chuẩn bị xách vali lên xe. Mẹ T khóc òa, ôm con, chào tạm biệt mọi người.Cô bé D loay hoay nắm vào vạt áo mẹ. Bất chợt nó òa khóc lên,ai dỗ cũng không được. Bà nội đến rồi ôm cô bé vào lòng, van với mẹ T rằng: “Tau xin mi đừng bỏ con bé D mà đi, nó còn nhỏ lắm, tiền không thiền thì thôi, tau cũng già rồi làm sao nuôi dạy nó nổi, rồi mai đây tau cũng chết, vợ chồng bây tính răng.”
Không gian như tĩnh lặng lại, một cảm xúc nào đó vừa chao chát vừa ngao ngán, có thể nghe rõ những tiếng nấc nghẹn dù nhỏ nhất. Ở ngoài kia có tiếng to nhỏ thì thầm với nhau của một số người đồng cảm: “Bà cụ khóc mấy ngày rồi, nhìn mà xót xa quá!”
Nhưng rồi, mẹ T cũng cất bước lên xe bỏ lại đằng sau đứa con thơ cùng với người mẹ già, với một lí do khá đơn giản là: “Con qua với chồng đi làm ăn chứ có đi đâu mô mà mẹ sợ.”
Tại sao mẹ của bé D từng học đại học ra và với tấm bằng giỏi mẹ đã có công việc ổn định. Nhiều năm liền là giáo viên dạy giỏi nên được phụ huynh tín nhiệm dạy kèm rất nhiều, kiếm thêm được thu nhập sau những giờ dạy chính trên trường.
Tại sao nhà cao của rộng, với đầy đủ tiện nghi vật chất.Vẫn đi.Không biết còn thiếu gì nữa mà chưa thỏa mãn được? Vậy ra, người ta làm nhà to để phô bày với thiên hạ, còn ở hay không lại là một chuyện khác.
Tại sao còn thơ dại, mẹ đã quá già, vậy mà đành nỡ giao chân trời tương lai của con cho ông bà nội ngoại? Liệu họ có còn đủ sức, đủ trí để dạy con trong thời đại mà người ta nói là công nghệ lên ngôi. Hai thế hệ sống giữa hai thời đại khác nhau nên làm sao mẹ già có thể dạy dỗ nổi đứa cháu nhỏ. Thiết nghĩ, hãy để cha mẹ mình có một tuổi già an vui.
Bố đi Tây từ khi mẹ T mới mang thai bé D, đến bây giờ bé T vẫn chưa biết ngoài đời trông bố như thế nào, có thì cũng chỉ qua hình ảnh điện thoại. Vậy mà giờ mẹ T cũng đi thì cô bé D biết làm sao đây.
Dẫu biết rằng kiếm tiền là rất quan trọng, chúng ta rất cần nó trong cuộc sống. Nhưng suy cho cùng thì tiền cũng chỉ là một công cụ để chúng ta mưu cầu hạnh phúc. Có tiền nhiều rồi để làm gì? Cứ mải kiếm tiền làm gì trong khi đó một thế hệ con cái không được dạy dỗ, sống không có mục đích, không có định hướng rồi dần dần sa vào các tệ nạn xã hội. Liệu "tiền" có chữa được những căn bệnh "trầm kha" này không?
Còn bé D vẫn cười - nụ cười của bé thơ ngây! Bé thường hỏi bà nội: “Con nhớ mẹ T lắm khi nào mẹ T về bà nhỉ?”
Bà nội em chỉ biết cười trong nỗi buồn.
Em vẫn cười, nhưng niềm vui của em có được trọn vẹn.
© Nguyễn Thị Tiệp – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu