Ly biệt nào có đợi thời gian
2023-02-01 01:15:00
Ly biệt nào có đợi thời gian Ly biệt hiện có ở ngay nơi này Định rằng tình chớm tình tan Định rằng người tới vội vàng người đi.
Còn sống là còn hy vọng
2023-02-01 01:05:00
Hôm nay bác bị bệnh, bác không muốn điều trị vì sợ tốn kém, sợ mọi người phải chịu khổ. Vậy thì nếu ngày mai, không phải là bác mà là một người khác trong gia đình mình mắc bệnh nặng, liệu bác có muốn người đó có suy nghĩ giống như bác lúc này không.
Khi chúng ta lạc nhau, em hiểu anh không còn quan trọng nữa
2023-01-31 01:25:00
Khi chúng ta lạc nhau, chắc đâu đó anh đang hòa vào dòng người và tìm ra lối đi riêng cho mình, tìm kiếm tình yêu, sự nghiệp hay bất cứ điều gì đó với anh là quan trọng và em không phải là ưu tiên trong danh sách ấy.
20 năm sau, cảm ơn vì đã ở lại
2023-01-31 01:20:00
Có lẽ tôi sẽ trói mình lại mà đợi chờ, sẽ xăm cho mình dấu chấm phẩy trên cánh tay gầy guộc toàn vết sẹo để nhắc bản thân mình rằng thay vì chọn chấm hết mày đã chọn chấm phẩy, tôi chọn viết tiếp cuộc đời đang dang dở của mình. Và có lẽ hai mươi năm sau nó sẽ quay lại cảm ơn tôi vì đã ở lại.
Ông đồ già
2023-01-31 01:15:00
Giờ đây khi xuân đến Không còn thấy ông đồ Ung dung ngồi viết chữ Bao nhiêu người ngợi khen.
Anh yêu em như mùa xuân vừa đến
2023-01-31 01:10:00
Anh yêu em như mùa xuân vừa đến Hoa, cỏ, cây bừng tỉnh đâm chồi Nụ hoa cười trong ánh nắng xuân tươi Và gom góp chút niềm vui hạnh phúc.
Biến tấu cuộc đời
2023-01-31 01:10:00
Cuộc đời của Phù Dung chỉ toàn là những bản nhạc đắng cay, bi thảm ướt nhũng nhiễu nỗi buồn. Nhưng nó đã được biến tấu hòa điệu thành những tiếng cười giòn giã từ khi gặp Trường giữa cuộc đời bao la rộng lớn này.
Tết bồi hồi nhớ về ký ức
2023-01-31 01:05:00
Tết cổ truyền là vậy đó, gần gũi nhưng thiêng liêng, đơn giản mà sâu sắc. Nó cất giữ thật nhiều những kỷ niệm, êm đềm có, vui buồn có, mạch lạc, đủ đầy như một cuốn hồi ký vậy. Và bao giờ tiễn năm cũ qua đi, đón năm mới sang, Tết đến xuân về lòng tôi vẫn luôn nghe bồi hồi, xúc động... Bởi có những thứ ngỡ đã lãng quên, nhưng trong khắc giây sâu lắng, thiêng liêng này, bao hình ảnh thân thương bỗng chợt bừng sống lại. Dòng thời gian cứ thế lặng lẽ trôi, như ngược đưa tôi trở về nơi miền ký ức thuở năm nào.
Em rất nhớ anh nhưng sẽ không tìm anh nữa
2023-01-30 01:30:00
Tôi cũng không biết được, anh không muốn về nhà cùng tôi là vì trong kế hoạch tương lai của anh từ trước đến nay chưa từng có tôi trong đó, lúc đó tôi mới hiểu ra thật ra con người là sinh vật có quán tính rất mạnh, tôi biết tôi không phải người chung tình chỉ là tôi không có dũng khí để buông tay, buông tay người bạn đồng hành tồi tệ kia, buông tay cuộc sống yên bình khi đó và từ bỏ cái quỹ đạo cuộc sống mà tôi đã đi.
Sau tất cả em có thể đối diện được rồi
2023-01-30 01:25:00
Chiếc đồng hồ báo hiệu đã mười hai giờ, kéo An về hiện tại, An chợt nhận ra mưa đã tạnh từ lâu, nhưng mắt An cũng đã ướt nhòe từ bao giờ. Quên đi quá khứ không phải là tự mình trốn tránh ở nơi nào đó để mọi người không thấy mình. Mà nên đối diện với thực tế, An quyết định sẽ về quê. Chỉ nơi đó, An mới cảm thấy ấm áp và hạnh phúc. Và đồng thời, An cũng về thăm Trung – dù sao cũng phải gửi lời chúc phúc cho Trung và vợ sắp cưới của anh nữa chứ.
Những cánh thiên di
2023-01-30 01:20:00
Đôi lần trên đường, thấy thấp thoáng đâu đó một cảnh vật, một bóng dáng thân quen, một hương vị mà tưởng như cha, ngỡ như mẹ của mình đang hiện diện. Giữa một nơi xa lạ, ắt hẳn những điều bình dị ấy khiến lòng mình như được ủi an, những xô bồ của cuộc sống cũng như vơi nhẹ đi phần nào.