Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thanh xuân ấy sẽ là của chúng ta

Thanh xuân ấy sẽ là của chúng ta

2017-05-26 01:25:00

Nếu bạn cô đơn quá lâu, bạn sẽ quen với nó. Nếu bạn không yêu thương ai quá lâu, bạn cũng sẽ quên mất cách yêu một người. Tôi rơi vào hoàn cảnh oái ăm đó. Sau Tâm tôi không dám yêu thêm người nào khác. Bởi vì từng đặt hết hy vọng và tin tưởng nên những mất mát khi đổ vỡ cũng sâu sắc như vậy. Khi vô tình ngang qua những đôi tình nhân tay đan tay ấm áp tôi lại thấy lòng mình trống rỗng. Không hề đau đớn, không hề xót xa, chỉ đơn giản là một khoảng trống mênh mông mà tôi vô thức đi lạc trong ấy.

Ngôi sao chỉ đường của cuộc đời anh

Ngôi sao chỉ đường của cuộc đời anh

2017-05-25 01:20:00

Đập vào mắt tôi một của tiệm đồ trang sức với chỉ hai màu trắng và đen. Ngoài ra những bức tranh treo trên tường để trang trí của cửa hàng cũng đều chỉ hai màu trắng đen. Và ngay chính giữa của hàng là bức tranh có hình ảnh một cô gái có nét hao hao giống em với chiếc vòng cổ hình ngôi sao y như chiếc vòng cổ tôi đã thiết kế. Tim tôi như ngừng đập, tôi không thể tin được vào mắt mình càng nhìn bức tranh đó tôi càng thấy như đó chính là em.

Tớ không đủ can đảm để nói lời yêu

Tớ không đủ can đảm để nói lời yêu

2017-05-24 01:20:00

Mày mong người ta chia tay nhưng mày cũng có dám bước thêm một bước nữa đâu cơ chứ?

Đã gặp gỡ sao còn để chia ly

Đã gặp gỡ sao còn để chia ly

2017-05-22 01:23:00

Tôi không nói gì bởi vì tôi biết mọi lời an ủi nào ngay lúc này cũng không có tác dụng. An ủi chỉ khiến Khánh Ngân càng thêm đau lòng. Con người ta lạ ở chỗ mỗi khi đau lòng ngồi một mình nỗi đau chẳng thấm vào đâu nhưng chỉ cần người khác mở lời an ủi lại không kìm nén được mà rơi nước mắt.

Nếu còn duyên nhất định sẽ trở về

Nếu còn duyên nhất định sẽ trở về

2017-05-19 01:20:00

Mỉm cười soi gương, chải lại mái tóc, đánh chút son, Thu đi ra ngoài. Cô yêu biển và không vì buồn phiền ai mà từ bỏ sở thích dạo biển đêm. Nếu hắn hiểu ra, và thật sự là duyên của nhau, nhất định một ngày không xa, nơi chốn cũ sẽ lại có hai người ngồi lặng lẽ bên nhau.

Đừng khóc dưới trời mưa

Đừng khóc dưới trời mưa

2017-05-18 01:20:00

Cô mở mục tin nhắn, đọc đi đọc lại tin nhắn mà mình đã gửi. Hai tiếng cuối cùng như khảm vào mọi ngõ ngách trong lòng cô: Thương cậu! Thương cậu!... Là như thế đấy! Nhưng có những thứ tình cảm sẽ mãi mãi được giấu kín trong lòng. Không phải là không muốn nói ra. Chỉ sợ nếu nói ra thì ngay cả cơ hội được ở bên nhau, được thầm kín yêu thương nhau cũng không còn…

Nắng hè phơi tuổi thanh xuân

Nắng hè phơi tuổi thanh xuân

2017-05-17 01:15:00

“Mình phơi tuổi thanh xuân đấy.” Đoạn đường từ nhà tới trường dài hơn năm cây số, nhưng tôi thường ước nó dài hơn để chở Lam đi thật lâu, cùng cô ấy phơi tuổi thanh xuân, hong khô quãng thời gian thuần khiết nhất của tuổi trẻ, cất kỹ vào hành trang kỷ niệm cho sau này.

 Duyên phận gõ cửa

Duyên phận gõ cửa

2017-05-16 01:18:00

Vài dòng tin nhắn vỏn vẹn. Trâm Anh lặng nhìn vài dòng chữ ngắn ngủi trên điện thoại. Thì ra đây là cách chúng ta tạm biệt nhau sau bao nhiêu năm dành trọn thanh xuân để yêu một người. Cô không trả lời tin nhắn. Cô cũng im lặng. Và anh cũng im lặng. Cứ mãi dùng sự im lặng để kết thúc một mối lương duyên phải chăng là cách chia tay thiếu tử tế? Hay người ta vẫn thường hay nghĩ đó là cách để tổn thương đến sau những kí ức tình nghĩa ngọt ngào?

Mười năm cũng một chữ Duyên

Mười năm cũng một chữ Duyên

2017-05-15 01:05:00

Tôi đã từng nghe được ở đâu đó một câu nói thế này "Mỗi người xuất hiện trong đời bạn đều có nguyên do cả". Có phải vì thế mà trong hàng triệu người sao ta không gặp người này mà lại bắt gặp người kia. Liệu hai chữ "tình cờ" có đủ trả lời cho ta câu hỏi ấy. Duyên phận luôn là một điều rất kỳ lạ và bất ngờ. Mười năm cũng một chữ duyên. Cuộc gặp gỡ bất ngờ của tôi và chị vào ngày đó tưởng như một trận gió thoảng qua, đâu ngờ…

Ngày hôm ấy tôi thất tình

Ngày hôm ấy tôi thất tình

2017-05-13 01:30:00

Ngày anh đi bầu trời thật trong xanh và đầy nắng. Tôi đứng ngây ngốc cả buổi trước nhà anh. Trên ban công tầng hai, chuông gió phát ra giai điệu du dương hòa vào ánh nắng và gió. Đáng tiếc, âm thanh của nó không thể dẫn đường anh về. Đáng tiếc tôi không thể ở mãi bên cạnh anh.

Cuối cùng con cũng đã gọi ba (P2)

Cuối cùng con cũng đã gọi ba (P2)

2017-05-13 01:01:00

Anh không là tôi, anh không thể hiểu được cảm giác một người bỗng mất hết tất cả, một người bị phản bội bởi những người mình yêu thương nhất nó đau đớn đến cỡ nào. Tôi không yêu ông ấy ư? Không, tôi rất yêu thương và kính trọng ông ấy, thậm chí lúc nào tôi cũng muốn bám lấy ông, nhưng đó là câu chuyện trước khi tôi 13 tuổi rồi.

Ngỡ chỉ “duyên”, ngờ đâu là “nợ”

Ngỡ chỉ “duyên”, ngờ đâu là “nợ”

2017-05-12 01:25:00

Cô vốn dĩ luôn nghĩ rằng, cuộc gặp gỡ với anh ngày bé như một giấc mộng đêm hè, dịu dàng xoa dịu nỗi tự ti trong cô nhưng cũng nhanh chóng tàn phai, tỉnh mộng cô vẫn phải một mình đơn độc với cuộc đời này. Thế nhưng, dường như chữ “duyên” ấy chỉ tạm thời chững lại, tạm thời kết nối cả hai theo một cách khác, nhọc nhằn hơn, khó khăn hơn, gai góc hơn. Tất cả, cốt cũng chỉ để dựng lên một chữ “Phận” hoàn hảo cho sau này, để cả hai mãi trân trọng và nâng niu.

back to top