Suy tư chiều cuối năm
2018-02-15 01:35:00
Chiều cuối năm, tôi như kẻ lữ hành bước xuống tàu trên đôi chân bâng khuâng nhung nhớ, về lại sân ga ký ức của riêng mình.
Chợ quê trong ký ức
2018-02-13 01:30:00
Thật khó để có thể diễn tả về phiên chợ quê nếu chưa một lần đi. Bởi sẽ chẳng có từ ngữ nào nói chính xác về nó chỉ biết là đơn sơ mà giản dị, ồn ào mà ấm áp mang đúng với nét đẹp của người dân ở quê.
Cuộc sống không bao giờ cho chúng ta thời gian để diễn thử
2018-02-12 01:25:00
Đến giờ, khi thấy mình đã bước qua tuổi ba mươi, cái gì cũng có trừ gia đình nhỏ, tôi vội vã chạy đua thời gian tìm kiếm cho mình một nửa. Chưa bao giờ tôi khao khát sự ổn định đến thế, chẳng còn là tôi cá tính của ngày xưa nữa. Tôi cứ như thế cho đến ngày hôm nay - cái ngày mà sắp cận kề lần sinh nhật tiếp theo của tôi và tôi lại bước qua một tuổi mới, thêm một sự khẳng định chắc nịch cho cái sự “Ế”.
Nhớ lắm, nhưng tất cả chỉ còn là hoài niệm về Tết ngày xưa
2018-02-11 01:30:00
Hương vị tết của ngày xưa vẫn cứ ùa về. Nhớ lắm những làn khói tỏa làm cay mắt từ nồi bánh tét, bánh chưng; nhớ lắm mùi mứt gừng thơm cay bay vào trong mũi; nhớ lắm những món dưa kiệu từ tay mlàm; nhớ lắm những chậu hoa thọ, hoa cúc được ba trồng để chưng tết; nhớ lắm những câu hò của trò chơi bài chòi “hai phe lẳng lặng mà nghe tui đi chợ con ầm, ầm đi xe…”
Mạnh mẽ mãi rồi mềm yếu chút có được không?
2018-02-09 01:35:00
Có những mối quan hệ từ lạ thành quen, từ quen thành thân thiết, rồi từ thân thiết thành xa lạ. Sau đó nó cũng đã từng nghĩ, chắc là mình sẽ không rơi vào tình trạng như vậy nữa đâu. Nó cứ đinh ninh vậy. Thời gian cho nó cái bản lĩnh bình thản trước mọi điều, vô tâm trước mọi sự quan tâm đặc biệt, và thời gian đó nó không buồn lòng, không phiền và mệt mỏi quá nhiều. Nói thì dễ làm thì luôn khó mà.
Tuổi trẻ này ta sống được bao nhiêu?
2018-02-08 01:25:00
Tôi không còn quá trẻ. Ở tuổi tôi mọi cô gái khác đều mơ về gia đình nhỏ, một người yêu thương và những đứa con chứ không như một đứa con gái lập dị như tôi. Cái tuổi mà những người con gái cùng trang lứa như tôi giờ đã trở thành những người phụ nữ quyến rũ, mặn mà và đẹp, thì tôi lại đối nghịch hoàn toàn khác.
Nhớ mùa đông quê tôi
2018-02-08 01:10:00
Mùa đông quê tôi tĩnh lặng đến độ có thể nghe tiếng suối chảy róc rác, dòng nước xô nhẹ vào từng mỏm đá ven bờ. Một cơn gió thổi nhẹ làm hàng cây xao động, run rẩy rơi từng giọt sương sớm,khiến lũ chim sâu rúc mình vào tổ để tránh rét. Không gian yên tĩnh trầm lặng của núi rừng như ánh lên với màu khói lam tỏa ra từ những mái nhà.
Con đường trưởng thành
2018-02-07 01:20:00
Cuộc sống luôn có hai vị đắng và ngọt mà. Chỉ khi ta dám làm, dám đối mặt, dám thử thách bản thân, kiên trì với quyết định của chính mình và bỏ chút thời gian để thưởng thức từ từ thì sẽ cảm nhận được vị thanh nhẹ, ngọt ngào hơn tất cả vị ngọt.
Chao ôi, còn đâu nữa ngày xưa
2018-02-06 01:10:00
Cái ngon của bánh lá là cái tình. Không ai làm bánh lá một mình, thường thì làm cả gia đình hoặc giả cùng vài người láng giềng. Trong suốt quá trình làm bánh xay nắn, hấp bánh... những câu chuyện cứ rôm rả, thắm cái tình và nhiều khi lại hiểu thêm được cái gì đó trong cuộc sống. Mỗi khi nhà làm bánh mẹ thường bảo bọn tôi đem cho hàng xóm cùng ăn, nhà quê của ít lòng nhiều.
Nỗi lo ngày cuối năm
2018-02-05 01:25:00
Tôi miên man nghĩ về những dự định trong tương lai của mình rồi tự hỏi sau 4, 5 năm nữa học xong ra trường mình sẽ như thế nào nhỉ? Một thầy giáo lọc cọc trên chiếc xe đạp cà tàng ngày ngày đến trường như bố, kiếm một cô vợ hiền thảo. Rồi sau này xây lại ngôi nhà ọp ẹp, chắc không được to lớn nhưng sẽ tràn đầy tiếng cười nồng ấm yên vui.
Đừng mãi trốn trong vỏ bọc của chính mình
2018-02-03 01:30:00
Yêu đó, thương đó nhưng lại không dám bước tới, dù biết người ta quan tâm mình thật… Bởi vì tôi đang sợ. Tôi sợ ngày nào đó người ấy bỏ rơi mình giữa đám đông, sợ đó chỉ là những rung động nhất thời, sợ ngay cả bạn bè cũng không thể làm nữa,… Chính những nỗi sợ ấy đặt ra trong tôi một câu hỏi: “Liệu tôi có yêu người ta thật không, hay chỉ là ảo giác nhất thời của bản thân?”
Ta đi tìm sự tĩnh lặng giữa cuộc đời
2018-02-02 01:25:00
Mỗi chúng ta cho dù bận rộn đến mấy thì hãy dành một chút tĩnh lặng để nhìn, ngẫm, nghĩ và thấu hiểu. Đừng nhìn thấy người đời hơn mình mà đem lòng ganh ghét hơn thua. Cuộc đời đôi khi ngắn ngủi lắm, sống - chết vô thường. Đừng nhìn người đời hơn mình mà sinh lòng chán nản, buồn phiền làm ảnh hưởng đến cuộc sống thường nhật.




















