Dừa ba ngọn quê tôi
2020-10-31 01:20:00
Người lớn trong làng chỉ dẫn thanh niên chằng bó hai ngọn dừa quý giá đó lại để bảo tồn chúng cho tới khi nào dừa không trụ nổi với thời gian thì buông bỏ. Rồi một ngày nào đó, các ngọn dừa còn lại cũng sẽ lặng trôi vào quá khứ. Chúng tôi vẫn luôn nhớ mãi cây dừa của quê hương.
Mẹ ơi, con không mệt đâu
2020-10-30 01:20:00
Nhưng mẹ à, con đã không sao hết. Con cũng sẽ không nói cho mẹ biết đâu, không phải vì mẹ không lắng nghe con mà bởi vì những điều con trải qua chẳng là gì so với những nhọc nhằn của mẹ bấy lâu. Mẹ hi sinh cả cuộc đời vì con thì bây giờ mẹ mẹ hãy cứ yên tâm và thật vui mẹ nhé. Con nhất định sẽ mạnh mẽ, sẽ kiên cường.
Bố dạy con lạc quan trước những khắc nghiệt của thiên tai
2020-10-29 01:26:00
Hơn nữa nếu con biết trân quý thức ăn, nghĩa là con đã biết yêu quý bản thân mình và sẽ đem tình yêu thương đến mọi người xung quanh. Khi ấy con sẽ thấy cuộc sống nó luôn tươi đẹp, vui vẻ biết nhường nào và cuộc sống sẽ không bao giờ áp lực mệt mỏi, nặng nề như chúng ta nghĩ.
Mẹ ơi, bao giờ mẹ có thời gian bên con?
2020-10-28 01:20:00
Mẹ à, hôm nay con đến thăm mẹ đây, tối nay hãy cho con gặp mẹ trong giấc mơ mẹ nhé. Khi đó mẹ đừng trả lời con là mẹ bận nhé và con cũng sẽ không hỏi “Mẹ ơi, bao giờ mẹ có thời gian bên con” nữa. Mẹ yên tâm con sẽ chăm sóc bố, con sẽ không bận, sẽ không bận. Giấc ngủ hôm nay không lo toan, không sợ hãi và nhẹ nhàng.
Thần tượng duy nhất trong lòng con là má
2020-10-26 01:10:00
Trong căn phòng của nó dán đầy hình ảnh của thần tượng lên vách nhưng chưa có một tấm ảnh nào của má. Nó đi vào gỡ tất cả hình ảnh xuống vì từ nay về sau nó không còn thần tượng bất cứ ai trừ má ra.
Mùa gạo đỏ trong kí ức
2020-10-23 01:05:00
Và cây gạo cách xa “cụ gạo” hai cây số vẫn vững chãi đứng đó dang rộng đón những người con xa quê về với nơi “chôn rau cắt rốn”. Và mùa gạo đỏ quê tôi dù đi đâu cũng in đậm trong kí ức những đứa trẻ cùng thời.
Bao nhọc nhằn của mẹ con nhớ mãi không quên
2020-10-22 01:10:00
Mới đó mà cũng đã ngót mười mấy năm. Mười mấy mùa đám giỗ, tôi vẫn không sao quên được cái thời “nghèo khó” thuở nào mẹ còn sống nhưng nỗi nhọc nhằn của mẹ tôi ngày xưa ấy, tôi khắc ghi mãi chẳng lúc nào quên.
Gửi người con thương
2020-10-21 01:20:00
Khi bắt đầu hiểu chuyện, khi biết cái gì nên, cái gì không nên. Lúc đó, nhìn lại mới thấy, mới biết những hy sinh những khổ cực và cả những điều mà mạ chưa bao giờ nói ra.
Không đâu bình yên bằng nhà mình bố ạ
2020-10-20 01:15:00
Bố mẹ à, lớn lên con đi nhiều nơi, nhận ra không đâu bình yên bằng nhà mình cả. Dù nhà mình có mùi của những con gà con từng ghét, có mùi gỗ ngâm khủng khiếp con từng giấu thì bây giờ con lại tự hào biết bao. Bởi con đã lớn lên từ những đồng chắt chiu và tình thương của bố mẹ.
Quê nội luôn ở trong trái tim tôi
2020-10-19 01:05:00
Ngồi sau xe của bố, tôi ngoái lại nhìn quê hương nội một lần nữa. Những ký ức ngày còn có nội vẫn ở mãi trong trái tim tôi dù nội đã không còn và dù tôi đã không còn là cậu bé năm nào nữa.
Cây duối thuở xưa
2020-10-18 01:10:00
Cây duối một thời ôm trọn tuổi thơ chúng tôi. Cây duối không còn nữa nhưng dấu tích nơi trồng cây duối mà thế hệ chúng tôi thuở những năm thập niên 60, 70, 80 của thế kỉ trước vẫn khắc ghi. Và, mỗi khi đi ngang qua chỗ trồng cây duối ấy, tôi lại thấy một trời tuổi thơ tràn về tiếc nuối không bao giờ quên.
Bát canh cua đồng mẹ nấu
2020-10-17 01:20:00
Mẹ tôi không còn nữa. Nhắc lại món canh cua đồng mẹ nấu cho chúng tôi ăn ngày xưa, mắt tôi cay cay vì thương mẹ. Suốt cuộc đời tần tảo nuôi con, khi về với đất mà miếng ăn ngon không được hưởng. Mỗi khi ăn bát canh cua, tôi lại thấy mẹ tôi đang lúi húi chế biến dưới bếp tranh nghèo món ăn ngày xửa ngày xưa ấy gợi thương, gợi nhớ đến nao lòng.