Chẳng thể quên nổi một người
2017-11-03 01:20:00
Ngày hôm nay, ngày mai và cả mãi mãi về sau nữa, cô ấy sẽ chẳng thể quên nổi một người...
Một giọt nước mắt rơi
2017-11-01 01:20:00
Âm nhạc có thể chữa lành mọi vết thương, nhưng đôi lúc, nó là chất xúc tác để chúng ta trở nên mạnh mẽ hơn.
Nơi giấc mơ bắt đầu
2017-10-30 01:20:00
Thật quá đáng, chưa bao giờ tôi thấy áp lực như khoảng thời gian này. Những suy nghĩ của người lớn, cách mà họ áp đặt chúng tôi đi theo con đường họ chọn. Không tài nào tôi chấp nhận được. Tôi muốn được sống, được viết về thế giới rộng lớn ngoài kia thay vì bó mình trong thế giới chật hẹp của những công thức.
Bầu trời bình yên trong anh
2017-10-27 01:25:00
Tôi nghe loáng thoáng những câu trò chuyện về trời đông Hà Nội. Họ nói rằng Hà Nội vào đông làm họ thấy buồn. Cái buồn man mác sẽ giết dần những niềm vui nhỏ nhặt còn xót lại sau thu. Bàn tay lạnh buốt của tôi bỗng thèm thuồng chút hơi ấm.
Bên ngoài thế giới của em (P2)
2017-10-26 01:10:00
Cô cho rằng cuộc sống như lúc trước mới thực sự là cuộc sống của người lớn, đầy cô đơn và thiếu vắng hình bóng của người thân, bạn bè. Cô đã sai rồi, cô biết thế, nhưng cô vẫn ấm ức. Là vì yêu sao? Yêu một kẻ không biết còn sống hay đã chết? Không biết là người hay ma quỷ, thánh thần?
Bên ngoài thế giới của em (P1)
2017-10-25 01:18:00
Cô mệt rồi, buông xuôi vậy! Cảm giác mình đang đi từng bước nặng nề trên con đường đầy bóng tối, không mệt mỏi nhưng cứ tuyệt vọng, mình sắp đến nơi chỉ dành cho linh hồn hay sao?
Khoảng trời bình yên tuổi mười tám
2017-10-24 01:10:41
Chỉ đơn giản là vùng đất ven sông ấy không có Wifi, không có internet để hắn tạm xa cái màn hình be bé mà thanh thản ngắm nhìn những đàn chim ríu rít bay từng đàn về tổ giữa nhạt nhòa nắng chiều.
Ký ức đồi đom đóm
2017-10-23 01:20:00
Cảm xúc trong tôi lúc này như một chiếc rương cất giấu những ý nghĩ không lời, những rung động chưa gọi thành tên, khi bồi hồi khi xao xuyến, vừa bâng khuâng lại vừa nôn nao. Tôi không biết nên gọi trạng thái này là gì chỉ biết cô gái đang bước song hành với mình chính là nguồn cảm hứng cho những trang viết của tôi dù chúng tôi chỉ mới quen biết nhau ít phút thậm chí chúng tôi còn không hỏi tên của nhau.
Đáng tiếc bình yên của em không phải là tôi
2017-10-22 01:30:00
Tôi không kể em nghe về phần tuổi trẻ đó, cũng như em vẫn luôn giữ cho riêng mình ký ức về một người đàn ông. Tôi biết nếu như mình tiến thêm chút nữa thì em chắc chắn cũng sẽ yêu tôi, đủ chân thành và đậm sâu giống như em đã từng.
Khoảng cách nào là xa nhất hả anh?
2017-10-20 01:18:00
Đối với nhiều người, có lẽ là khoảng cách giữa mình và một người không yêu mình, hoặc lại là khoảng cách mình yêu họ, họ yêu người nào khác. Nhưng bây giờ, đối với Nhiên, chỉ chính cô thôi, khoảng cách xa nhất lại chính là sự mong ước một thứ mà không bao giờ có được.
Hoài niệm mùa thu
2017-10-19 01:20:00
Ánh nắng thu như những vệt thuỷ tinh trong suốt đổ dài trên mặt đất. Cơn gió vụt qua khoé mắt ai nhoè lệ. Ngày đó trôi qua nhanh đến nỗi chưa kịp hỏi vì sao lại tương tư, thoắt cái chỉ còn là kỷ niệm.
Sai lầm của người thứ ba
2017-10-18 01:20:00
Cô vốn nghĩ sẽ chọn anh làm chốn đi về. Nhưng cho đến giây phút này, cô vẫn không tìm được cảm giác nồng nàn khi ở cạnh anh. Chỉ là cô thương anh. Và bây giờ, ngay cả chỉ là thương anh cô cũng không xứng đáng nữa rồi.




















