Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mùa bao ký ức cho mình nhớ thương

2017-12-05 01:30

Tác giả: Cá Kho Giọng đọc: Titi

blogradio.vn - Tôi thích được ngồi một mình trong một quán vắng trên tầng hai của con đường ven hồ, ngắm nhìn dòng người hối hả, ngắm những đôi tình nhân đang đút tay vào túi áo nhau trên những chuyến xe chầm chậm qua cửa kính còn đọng hơi sương.

***

Tôi có sở thích lang thang với ai đó trong những ngày lạnh giá phủ đầy sương xám, vào những lúc dòng người đã bớt hối hả. Tôi thích những ngày mùa đông sau những cơn mưa phùn, mọi thứ dường như được rửa trôi, trong trẻo và cái rét thấm vào da thật ngọt ngào. Những ngôi nhà trên phố như gương mặt của những người to lớn đang ngủ say bên nhau, và những dải sương mỏng của mùa đông tựa những giấc mơ đang trôi đi chậm, như thể ta dễ dàng có chúng ngay đây.

Tôi thích lặng ngắm, suy tư để tìm thấy những gì đẹp đẽ về cuộc sống, tìm thấy cho mình một lý do để yêu thương cuộc đời này, tìm cho mình những khoảng lặng để tâm hồn trú ngụ. Tôi cũng thích mùa xuân bởi những tia nắng ấm áp sau những ngày rét mướt, những mầm xanh đang đâm chồi, những con đường quanh co trong nắng sớm. Tôi cũng yêu cái náo nhiệt của mùa hè sôi động, của những cơn mưa rào ào ạt, những cơn mưa ngâu rả rích hay những dòng sông cuồn cuộn phù sa.

Tôi cũng thích cái màu vàng úa, cô liêu của mùa thu, những khoảnh khắc chiều tà buông xuống trên những con đường mịt mờ hơi sương, những con đường rụng vàng lá. Nhưng tôi còn yêu cái vẻ ảm đạm cố hữu của mùa đông hơn. Bởi ở đó, có những lúc tôi được cuộn tròn trong chăn, lắng nghe từng hơi thở, nhịp đập của cuộc sống, của không gian xung quanh. Cảm nhận được sự vận động của mọi thứ đang chìm sâu vào giấc ngủ. Tôi yêu những ngày đông xa ngái, yêu những bếp lửa hồng, những ngọn khói lam chiều, những mái tranh nghèo nhưng ấm áp tình yêu thương.

Mùa bao ký ức cho mình nhớ thương


Tôi thích ai đó đánh thức tôi vài những buổi sáng mùa đông, nghe gió rít thật nhẹ. Thích khoảnh khắc nhìn: “Sương lạnh căm nóc nhà. Thẫm đen hàng cây đứng chơ vơ. Nối nhau về xa tít mờ. Nối nhau những khuôn mặt phố”. Mùa đông của mỗi người mang đầy những kỉ niệm. Những đứa trẻ đợi mẹ những hôm có phiên chợ, những người mẹ ngóng con nơi đầu ngõ, những đôi tình nhân đợi nhau trong đêm đông, dưới những con phố lạnh lẽo có những gốc bàng gầy xác lá in bóng, những tiếng côn trùng kêu rả rích những đêm mưa: “Đêm nào trong chăn ấm nghe mưa. Những mùa Đông thắm thoắt thoi đưa”

Mùa đông, tôi thích đọc truyện tình, thích đọc tiểu thuyết tình yêu. Nhiều lúc tôi tự hỏi tại sao tác giả cứ để cho họ yêu nhau, đợi nhau vào những mùa đông rét mướt lạnh giá. Khi đó nàng tỉ mỉ quàng lại chiếc khăn trên cổ chàng và thay cho điều gì chưa muốn nói, anh qua đón cô từ phố hẹn tới quán trà ấm áp, thả bộ dưới những ngọn đèn vàng và lúc nào đó, khẽ khàng chạm vào ngón tay của cô, tuyệt như thế đấy. “Bên mùa cây lá đổ, biết bao tình yêu chớm nở, biết bao mộng mơ đón chờ, biết bao ô cửa kính mờ...” mà tình yêu ai người thấu hiểu để rồi họ cũng lại xa nhau vào mùa đông để thêm cồn cào nhung nhớ, để lạnh thêm những đôi bàn tay.

Tôi thích mùi khoai nướng mùa đông, những bếp lửa hồng dậy mùi rơm rạ. Nhớ những đống rơm rạ mới được khoét một cái ổ rất bé mà tôi rất thích thú chui vào vào hồi bé, những lúc đó có một cảm giác là mình rất ấm áp, an toàn trong cái vương quốc bé tí tẹo đó. Thích được ngắm nhìn những khuôn mặt không hối hả, những cái xuýt xoa của đôi bàn tay, những chén trà nóng nghi ngút khói, thấy ấm áp cái mùi ngai ngái thuốc lào mà ai đó kéo thật giòn để làm ấm cơ thể sau mỗi chuyến xe lạnh giá.

Tôi thích được ngồi một mình trong một quán vắng trên tầng hai của con đường ven hồ, ngắm nhìn dòng người hối hả để suy tư, để tìm cho mình những chủ đề để viết, để sáng tác. Ngắm những đôi tình nhân đang đút tay vào túi áo nhau trên những chuyến xe chầm chậm qua cửa kính còn đọng hơi sương. Bình yên trong mưa thấy chuyến xe càng thêm ấm áp, nhìn ra thành phố, cứ mỗi năm một mùa đông mới. “Còn lại trong tôi những mùa Đông dấu yêu, mùa bao nhiêu ký ức cho mình nhớ thương, những giấc mơ không thành, những hạnh phúc ngọt lành.”

© Cá Kho – blogradio.vn

Giọng đọc: Titi
Thực hiện: Hằng Nga
Minh họa: Hương Giang

Cá Kho

Cuộc sống không có thất bại, chẳng qua chỉ là cách nhìn nhận của mỗi người. Hay tin rằng mình luôn là người may mắn và phía trước luôn có một con đường ...

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)

Nghịch cảnh luôn là điều mà trăm vạn lần ta không muốn phải trải qua. Nhưng ấy thế mà ông trời lại luôn biết cách khiến chúng ta phải đối mặt với nó.

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)

Cuộc sống vốn đã khắc nghiệt, những người ta gặp, những mối quan hệ xung quanh luôn ảnh hưởng và khiến cuộc đời ta thay đổi. Đừng vì cái tôi mà đánh mất những người thân yêu nhất.

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Ngày đó ông bà cũng không ưng dượng, vì hoàn cảnh nhà dượng khó khăn lại đông anh em, trên có mẹ già, dưới có em nhỏ ông bà sợ dì lấy dượng sẽ phải chịu khổ, ra sức can ngăn, nhưng dì thương dượng lại cứ mãi cứng đầu cứng cổ đến cùng.

back to top