Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tháng 5, tôi tặng em bài thơ tình mùa hạ (Vlog Thơ)

2017-05-20 01:00

Tác giả: Cá Kho, Phương Trâm (Sầu Đông) Giọng đọc: Hằng Nga, Tuấn Anh

Các bạn thân mến! Những tia nắng hè đã ghé qua ô cửa sổ nhà bạn chưa? Tháng 5 về, mang theo cả những khoảnh khắc chớm hạ xao xuyến. Nắng chưa quá gắt, trời chuyển dần xanh trong, và những bông bằng lăng cùng phượng vĩ khẽ nở trong cơn mưa rào bất chợt. Đôi lúc, cảm thấy như tháng 5 tựa như một bài thơ – một bài thơ mùa hạ đầy những cảm xúc, đầy những kỷ niệm gợi nhắc. Ngày hôm nay, hãy cùng đồng hành với tháng 5 qua chùm thơ Tháng 5 – tôi tặng em bài thơ tình mùa hạ nhé.

Tháng 5, tôi tặng em bài thơ tình mùa hạ

Tôi tặng em bài thơ tình mùa hạ (Giacmo Tuyettrang)

Tôi tặng em bài thơ tình mùa hạ
Có chút lá vàng rớt nhẹ quanh sân
Nhớ về em, mà trong dạ bâng khuâng
Cảnh cũ đây mà bóng người xa mãi.

Nhiều năm rồi tôi mới quay trở lại
Đơn lối về trên con phố năm xưa
Chỉ mình tôi lặng ngắm những hạt mưa
Ướt tóc mây, kỉ niệm nào chợt đến.

Nụ cười em, nét duyên thầm dễ mến
Con đường nào in dấu gót hài sen
Bàn tay ai ve vuốt mái tóc mềm
Má ửng hồng trong chiều phai nhạt nắng.

Tôi nhớ em từng đêm thao thức trắng
Canh vắng buồn, ký ức cứ quẩn quanh
Hạnh phúc nào sao nhoà nhạt phai nhanh
Em và tôi giờ chỉ là quá khứ.

Trái tim côi, tôi nào đâu cất giữ
Trả lại người phút nồng ấm bên nhau
Nghĩ về em tim bỗng thấy đớn đau
Đành vội viết vài dòng thư trao gửi.

Một lá thư được viết bằng những vần thơ đầy cảm xúc. Có lẽ chỉ cần mỗi lần mùa hạ đến, mỗi khi tháng 5 cùng sắc hoa đỏ trở về, trong ta cũng như thể có một mùa hạ đầy kỷ niệm trở lại. Và nhắc đến mùa hạ - là mùa thi – là áo trắng – là những vụng dại đầu đời nhớ mãi. Mời các bạn cùng trở lại tháng 5 học trò với tác giả Cá Kho qua bài thơ.

Tháng 5, tôi tặng em bài thơ tình mùa hạ

Tháng 5 về xôn xao mùa nắng (Cá Kho)


Nếu một ngày em chợt hỏi tháng 5.
Nắng có về vương mình trên mái tóc.
Mang hạ về đi qua miền kí ức.
Cơn mưa chiều xóa vạt nắng phôi pha.

Tháng 5 về cho ngày tháng vội qua.
Em còn nhớ căn phòng ngày xưa ấy.
Cánh cửa phòng thi, mặt bàn cùng trang giấy.
Hòa mình vào giọt nắng phía trời cao.

Tháng 5 về những nỗi nhớ xôn xao.
Mang bao yêu thương ngày xưa chưa kịp trả.
Để tháng 5 giờ đây trôi hối hả.
Giục em về mùa ấy có còn trăng.

Tháng 5 về, gọi nỗi nhớ xa xăm.
Mùa đổ lá, xà cừ chẳng xanh nữa.
Em nghe không, mùa nắng thì thầm gõ cửa.
Xôn xao gió về, gọi hạ tiễn mùa trăng.

Tháng 5 về, mang sắc tím bằng lăng.
Loa kèn đã thôi không còn trắng nữa.
Phố hết trở mình, lặng im và bớt cựa.
Tháng năm... mưa ta xóa bóng nhau rồi.

Cũng viết về tháng 5, nhưng bài thơ Dành tặng tháng 5 của tác giả Vũ Phương Chi không phải một tháng 5 ngoái lại nhung nhớ, tiếc nuối. Tác giả đã nhìn thấy một tháng 5 vừa rực rỡ, vừa trầm lắng, vừa tinh nghịch, vừa nồng nàn. Mời bạn cùng đến với những vần thơ dành tặng tháng 5:

Tháng 5, tôi tặng em bài thơ tình mùa hạ

Dành tặng tháng 5 (Vũ Phương Chi)

Tháng 5
Người ta giận nắng buông dài phố
Tôi bảo, là những ngày vàng rực rỡ
Nắng nhuộm vàng không gian từ khi ngái ngủ
Nắng vẫn chiếu dọc ngang khi nhà nhà so đũa bữa cơm chiều.
Ngày vàng rực rỡ.
Lòng người cũng rạo rực yêu

Tháng 5.
Ngày nắng cháy hanh nồng.
Những buổi trưa oi ả, ve nỉ non trên cánh phượng hồng.
Mùi nắng nồng nàn
Ướp hương hoa.

Tháng 5.
Bằng lăng nở bung dài những ngả đường lớn nhỏ
Ai chờ gió về, đón những khoảng không màu tím?
Tím thuỷ chung lòng
Hoạ chăng như tình yêu đôi lứa?

Tháng 5.
Ngày dài lắm!
Tôi được kể rằng, ai sinh ra trong tháng 5 sẽ được sống dài,
Cùng nắng, cùng gió, cùng những loài hoa ngào ngạt hương.
Rồi ôm trọn lòng mình…như ngày tháng năm.

Tháng 5.
Tôi ấp ủ một ước mơ.
Một ước mơ tự tách vỏ mà thành.
Về một miền xa xăm đầy gió.
Thổi bung tâm sự.
Để nơi đây trở thành miền hạnh phúc.

Nhắc đến mùa hạ, làm sao quên được sắc tím từng in trong mắt bao lứa học trò – sắc tím hoa bằng lăng. Và cũng tựa như màu tím thủy chung ấy – có một cô gái mang trong mình nỗi nhớ tha thiết, say đắm như loài hoa bằng lăng. Để mỗi độ tháng 5 về - dường như cả loài hoa nọ cũng nhớ thương cùng cô. Hãy đến với những vần thơ tím ngát của tác giả Lê Thị Thu Lang.

Tháng 5, tôi tặng em bài thơ tình mùa hạ

Tháng 5 về bằng lăng tím nhớ anh (Lê Thị Thu Lang)

Bằng lăng nở rồi sao chẳng thấy anh đâu
Em đã ngồi đây đợi bao mùa hoa nở
Có biết những đêm em cựa mình trăn trở
Tự dối lòng mình là anh có yêu em

Trang nhật kí ngày ấy giờ đã cũ mèm
Cũng như tháng 5 nhạt nhòa trong kí ức
Em lãng quên trong hai miền hư - thực
Vẫn mãi một lòng, vẫn mãi đợi anh

Trời tháng 5 quá đỗi trong xanh
Càng tô đậm màu thêm nhành hoa bằng lăng tím
Em ủi an mình rồi cười trên môi ngọt lịm
Có cuộc tình nào mà chẳng phai phôi

Giọt nước mắt mặn nồng chảy tới vành môi
Em tự lau đi và giả vờ mạnh mẽ
Em hi vọng một ngày rồi chúng ta cũng sẽ
Tìm được hạnh phúc vẹn tròn trong những thứ giản đơn.

Trang nhật ký đã cũ, bao mùa bằng lăng đã nở rồi tàn, vậy mà vẫn có một người còn nguyên nhớ thương. Với bài thơ Hẹn hò với tháng Năm – dường như tác giả Phương Trâm muốn nhắn nhủ đến những nhớ thương: Đừng ngủ trong những tháng ngày cũ thêm nữa, cuộc đời còn rất rộng và rất dài. Hãy mở lòng ra để đón nhận yêu thương.

Tháng 5, tôi tặng em bài thơ tình mùa hạ

Hẹn hò với tháng năm (Phương Trâm)

Tháng năm có buồn như màu mắt của em?
Mà sao chiều tím cả lối về trên phố
Nắng đã dừng chân cho hoàng hôn loang lổ
Một vạt nắng cuối ngày có hong khô được nỗi nhớ em?

Tháng năm có e ấp như cô gái sau rèm
Len lén nhìn trộm rồi vờ như không có
Cũng như mưa vô tình đi qua ngõ
Bỗng giật mình gọi nắng đến thật nhanh

Tháng năm có đợi chờ những quá khứ mong manh
Có hoài cổ, có lắng lòng trong một giây kỷ niệm?
Ta vơ vào, ngoái nhìn rồi tự mình tìm kiếm
Tháng năm vô tình nên chẳng hiểu phải không?

Có phải tháng năm hẹn hò với những vũ công
Mà sao nỗi nhớ cứ nhảy múa hoài trong miên man tiềm thức
Tháng năm kéo người ta đi dọc miền kí ức
Nhớ lại một thời với những tháng năm xưa...

Tháng năm về rồi em đã thức dậy chưa?
Hay còn đang ngủ giữa bộn bề quá khứ?
Cuộc đời này dài vẫn còn vô số thứ
Em còn phải hẹn hò với cả tháng năm...

Tháng năm buồn và vạt nắng ghé thăm!

Giọng đọc: Tuấn Anh, Hằng Nga
Biên tập và sản xuất chương trình: Tuấn Anh

Cá Kho

Cuộc sống không có thất bại, chẳng qua chỉ là cách nhìn nhận của mỗi người. Hay tin rằng mình luôn là người may mắn và phía trước luôn có một con đường ...

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

"Lời hứa thanh xuân vốn dĩ là bi kịch. Ước hẹn thời niên thiếu chính là bi thương. Vĩnh viễn dành cả thời gian trưởng thành cũng không thực hiện được".

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Đêm dài đến mấy rồi ắt hẳn cũng tới lúc bình minh rực sáng, cuộc đời đi qua những nỗi đau rồi cũng sẽ có những ngày hạnh phúc, chỉ cần chúng ta luôn sống hướng về tương lai và những điều tốt đẹp.

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Chắc hẳn trong số chúng ta chẳng ai muốn khoác lên mình lớp áo mang tên người thứ ba. Nhưng đôi khi trong cuộc chiến với trái tim lý trí lại chẳng thể dành phần hơn. Yêu đấy, hi vọng đấy rồi lại đau đấy, thất vọng và hận đấy.

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Đàn ông có tuổi trẻ thì phụ nữ cũng có thanh xuân. Thanh xuân của phụ nữ là quãng thời gian tươi đẹp nhất, đẹp đẽ nhất, sáng chói nhất của một đời con gái, thì tuổi trẻ của đàn ông toàn những câu trả lời chưa chắc chắn, nhiều dang dở, lắm gập ghềnh.

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Mọi thứ đã kết thúc như chưa bắt đầu. Mỗi người đi một hướng. Có lẽ, sau này khi chúng ta gặp lại, chúng ta sẽ có mọi thứ nhưng vĩnh viễn chẳng bao giờ có nhau.

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Tôi đã từng đọc đâu đó câu nói: "Cảm giác đau lòng nhất là yêu đơn phương một người đơn phương", và hóa ra tôi lại đang mắc kẹt trong chính cái vòng luẩn quẩn ấy.

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Nhiều khi thèm cảm giác được yêu một người. Thèm một bờ vai an toàn chắc chắn ở cạnh bên, một nụ cười để dành cho những ngày mưa không còn khiến lòng tái tê đầy trống vắng để biết ngoài kia cuộc đời bộn bề nhưng nơi ấy vẫn dành riêng cho mình một khoảng trời bình yên.

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Người ta thường nói trong tình yêu, ai bỏ ra nhiều tình cảm hơn sẽ là người thua thiệt, tôi mỉm cười chẳng cho là đúng. Vì khi yêu ai cũng đã trao đi những cảm xúc nơi đầu tim tinh khôi và nồng nhiệt nhất, vậy lúc rời đi đừng đem theo những ưu phiền, hãy để nụ cười hong khô giọt nước mắt; ai thắng ai thua đâu còn quan trọng, chuyện tùy duyên, thôi thì mặc mây trời...

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Những lúc yếu lòng nhất, em thường để mặc mình vẫy vùng trong quá khứ mà chẳng còn cố gắng tìm cách thoát ra. Chúng ta của sau này rồi sẽ hạnh phúc và an yên cả mà thôi, dẫu rằng là chẳng cùng nhau. Duyên phận như thế nào đã có trời cao an bài, sau những ngày mưa gió bủa vây thì cũng sẽ có những ngày nắng ấm, em vốn dĩ có thể lấy lại tinh thần rất nhanh nên mọi cảm xúc tiêu cực đều đi qua và bầu trời lại trong vắt, xinh đẹp.

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Những ngày cuối năm, không biết sao nghe tiếng gió cũng vội vàng, gấp rút, chẳng mấy nữa mà Tết cũng sẽ về, con lại bộn bề trong đống câu hỏi của họ hàng mà con biết mỗi lần như thế con biết tim mẹ lại buồn, mẹ thương con gái mẹ vẫn chưa yên bề gia thất. Và con, con lại nợ mẹ một chàng rể mà năm trước con hứa sẽ tìm cho mẹ.

back to top