Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thơ Radio: Tháng Mười rồi mình hẹn hò đi anh!

2018-10-05 09:41

Tác giả: Cá Kho, Hà An Thanh Giọng đọc: Tuấn Anh, Việt Nho

Tháng Mười đã về trong màu nắng, màu lá, trong những thoáng heo may se lạnh chuyển mùa. Nếu như tháng Tám là lời chào của mùa thu, tháng Chín là hành trình của mùa thu, thì tháng Mười chính là những khoảnh khắc đẹp nhất của mùa thu bừng lên trước khi tháng Mười Một mang giá rét về. Vậy nên, nếu có yêu một ai đó thì hãy tỏ tình trong tháng Mười này đi. Bởi mùa đẹp nhất trong năm sắp qua. Bởi gió bấc lạnh lẽo sắp ùa về. Hôm nay thơ Radio sẽ gửi tới bạn những bài thơ của tháng Mười. Những cảm xúc vừa chơi vơi, hoài nhớ, nhưng vẫn ấm áp và tin yêu.



Tháng Mười chơi vơi nỗi nhớ (Cá Kho)

Tháng Mười rồi phố có lạnh thêm không?
Mà mùa đông, dường như đang gõ cửa
Liễu rủ mặt hồ, chiều buồn chia hai nửa
Nhớ lá thu vàng, in dấu chân qua

Tháng Mười rồi, heo may hát như ru
Nghe tiếng thở của thời gian thật khẽ
Chợt nhận ra, bước chân mình đơn lẻ
Nơi ấy, con đường giờ lại xa xăm

Tháng Mười về, in dấu những tháng năm
Nhớ mùa thu xưa, hoa sữa nồng nàn phố
Con đường rêu phong, nghiêng mình lá đổ
Kỉ niệm ngọt ngào, giờ đã phôi pha

Tháng Mười này, lại nhớ những phố xa
Xao xác lá vàng, hai hàng cây in bóng
Con đường xưa, vẫn chạy vòng tĩnh lặng
Đã một thời đã in dấu chân ta.


Mùa thu dường như khiến con phố thênh thang hơn, khiến bước chân đi hoài không qua hết những kỷ niệm. Trên con đường tháng Mười, tác giả Hạnh Bùi cũng mải mê kiếm tìm lại những dấu cũ. 



Tháng Mười ru mùa thu lặng lẽ (Hạnh Bùi)

Phố không anh, phố buồn đến lạ
Em mải kiếm tìm trong những bước chân qua,
Chiều tắt nắng, chuyến tàu cuối rời ga,
Em ngơ ngác, trách mùa thu vội vã...

Vẫn mình em giữa dòng người hối hả,
Bâng khuâng theo hương hoa sữa tháng Mười,
Trời cuối mùa trút những lá vàng rơi
Áo em lạnh còn vương hương tháng Chín…

Mùa thu trôi cho lòng ai bịn rịn,
Nhớ thương nhau, nhắn câu đợi, câu chờ
Phố lên đèn, một người vẫn ngẩn ngơ
Nỗi nhớ đã nhuộm vàng tươi sắc lá

Tháng Mười heo may, người giờ xa xôi quá...
Biết tìm đâu hơi ấm một bàn tay
Gió buông trên những con phố hao gầy
Thầm thì hát khúc tiễn mùa, rất khẽ

Tháng Mười ru mùa thu lặng lẽ,
Phố không anh, phố lẻ một người
Niềm thương, nỗi nhớ đầy vơi
Gió qua phố cũ, chơi vơi nỗi buồn...


Nếu như tháng Mười trong thơ của Cá Kho và Hạnh Bùi chơi vơi, thương nhớ, thì với tác giả Hà An, tháng Mười thật dịu ngọt và nồng nàn, dẫu chỉ là trong những kỷ niệm, mà vẫn cứ đắm say, vẫn cứ khiến người thơ và cả người đọc muốn tan vào tình yêu ấy, sống lại tháng Mười ấy thêm một lần nữa.



Viết cho tháng Mười (Hà An)

Viết cho anh, ngày tháng Mười Hà Nội
Cả những hanh hao nơi góc phố em chờ
Và nắng cong mềm, ngọt môi ai chớm nở
Gửi cho anh đấy, ngày tháng Mười không tên

Ngày tháng Mười, ai chợt nhớ, chợt quên
Những mùa hoa nào chóng xa, mùa hoa nào vừa nụ
Mơ những bình yên một trưa nào ngái ngủ
Em gửi cho người, những đỏng đảnh của riêng em

Ngày tháng Mười và bất chợt những thân quen
Gió lạc mùa tìm về cùng hoài niệm
Anh sẽ thấy mình trong những ước mơ, thuở ấu thơ màu nhiệm
Rồi bất chợt cười. Ừ, nhiều tháng mười đã qua.

Em sẽ viết cho anh và tưởng tượng…lúc anh già
Anh sẽ nằm yên, nhìn tháng Mười cong vênh dần trôi trong ánh mắt
Và chợt nhớ về ngày tháng Mười của năm nào về trước
Có em buồn, gửi cả trời Hà Nội cho anh

Mùa thu và những ngày tháng mười chông chênh
Mắt em nhìn, ngợp cả khoảng không đầy nắng
Hoa sữa khẽ buông hương,thơm một chiều gió lặng
Anh có ở nơi nào, trên những góc phố em qua?

Để gửi cho anh, ngày tháng Mười viết tên ai lên mảng tường nhà
Để rồi có lúc khóc vì điều gì đã đi qua…không thể nào tìm lại
Những tháng Mười của riêng ai là những điều còn mãi
Gửi cho anh này, chút ngớ ngẩn của riêng em…

Tháng Mười đâu chỉ có những hoài niệm, nhớ thương. Có một tháng Mười rất khác trong thơ của tác giả Giang. Trong bài thơ tiếp theo, tháng Mười như một lời tỏ tình thật đẹp, khiến người ta chẳng nỡ chối từ. Mình hẹn hò đi em, để tháng Mười không còn cô đơn nữa…


Tháng Mười rồi mình hẹn hò đi em (Giang) 

Tháng Mười rồi mình hẹn hò đi em
Anh thấy cô đơn qua bàn tay nhỏ
Chẳng hiểu vì sao thừa thãi lạ lùng
Mùa thu quá nửa, yêu thương đã vơi

Mình yêu nhau đi tháng Mười thôi đợi
Bỏ lại nỗi buồn chuỗi ngày giông tố
Dắt em qua chốn đông người trên phố
Để bàn tay nắm chặt một bàn tay

Tháng Mười về cho mùa thu gió lạnh
Lá vàng xào xạc, nắng nhẹ trời xanh
Yêu em qua thu đông sang xuân về hạ đến
Bốn mùa luân chuyển hai đứa kề bên

Chúng ta bên nhau qua mấy mùa thu em nhỉ
Mà sao chẳng một lần được gọi người yêu
Này em, anh tỏ tình rồi đấy nhé
Tháng Mười rồi mình hẹn hò đi em.


Giọng đọc: Tuấn Anh & Việt Nho
Thực hiện: Tuấn Anh
Video: Tuấn Anh
Photo: Phan Minh Cường An (minan1398)

Cá Kho

Cuộc sống không có thất bại, chẳng qua chỉ là cách nhìn nhận của mỗi người. Hay tin rằng mình luôn là người may mắn và phía trước luôn có một con đường ...

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện

Giá như anh đừng xuất hiện

5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

Duyên duyên số số

Duyên duyên số số

Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận, hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)

Phụ nữ nếu rơi nước mắt thì chỉ nên khóc vì người đàn ông xứng đáng mà thôi.

back to top