Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thu có mang em trở về bên tôi như ngày nào?

2018-09-28 08:55

Tác giả: Trần Khánh Giọng đọc: Titi

blogradio.vn - Dù khi thu qua mang hạnh phúc có ra đi thật xa nhưng tình ta còn đó, đó là nỗi nhớ về em vẫn âm ỉ cháy trong lòng mà thôi, rồi khi thu chớm về nó lại thổi bùng trong tâm hồn của kẻ si tình.

***

Cuối thu, những chiếc là vàng vẫn rơi, chậm thật chậm như lưu luyến những điều gì quá đỗi. Trời không còn trong xanh,những lãng đãng mây xám như phảng phất chút tình của mắt người ở lại. Nắng trở nên nhạt màu trong một ngày mang chút se lạnh, góc phố chiều nay sao nhẹ tênh niềm nhớ miên man của miền ký ức sâu thẳm.

Con đường xưa loang màu kỷ niệm, tôi khẽ đưa tay đón lấy chiếc lá vàng nhẹ rơi trong chiều gió rồi vội vàng thu từng mảnh nhỏ giấu vào tim mình. Sau tất cả, tôi lại nép mình vào góc phố quen lặng thing khi bóng mùa về, để những chênh vênh hòa vào dòng người vội vã, lánh xa dòng người tấp nập, lánh xa những ánh mắt dửng dưng. Tôi chợt thu mình co ro. Thu trở mình mặc cả với mùa đông nhưng em vẫn chưa về.

Heo may lùa về, cơn gió thoảng qua, nhưng len lỏi vào tận sâu tâm hồn, khiến trái tim của người cô đơn càng trở nên hoang vu, lạnh lẽo. Cảm xúc như còn mới hôm qua về những mảnh tình thu cũ cùng em, mặc cho đã qua bao mùa lá vàng nhè nhẹ lướt qua.

Có một thời tôi bên em cùng nhau rong ruổi yên bình, bước trên từng con phố mùi hoa sữa thơm nồng với tiếng nói cười trong trẻo của em sẽ làm tôi xao xuyến một đời không phai. Khoảnh khắc hai đứa cầm tay ngượng ngùng e thẹn và trao nhau nụ hôn ngọt ngào dưới tán lá vàng tươi… đó niềm hạnh phúc đơn sơ đến diệu kỳ. Tôi và em đã sống qua những ngày yêu đầu tiên vụng dại, yên bình và ấp áp biết bao nhiêu.

Thu có mang em trở về bên tôi như ngày nào?

Cảm xúc ngọt ngào của mùa thu trong tôi là nỗi nhớ em da diết khi chiều hoàng hôn buông xuống nhuộm tím một góc trời, là tiếng thu chạm khẽ vào lòng tôi khi cùng em rải từng bước trên phố đêm, là lúc hai ta nghe thấy những mênh mang của hương thu quyện vào cơn gió nhỏ mang theo mùi hương cốm mới; nghe thấy yêu thương khẽ gọi, quyện vào trái tim của tôi và của em.

Nhưng đến một ngày, em bận với những bon chen đời thường tấp nập em chẳng dành cho tôi một vị trí nào quan trọng trong cuộc sống của em nữa rồi, nhiều lần em cũng quên việc có tôi vẫn luôn ở bên cạnh em động viên với tấm chân tình của của một kẻ yêu đơn phương, chỉ mong em có được nụ cười trong cuộc sống và khi tôi đứng bên chỉ như một cọng cỏ vướng chân em mà thôi. Rồi em đã bỏ lỡ câu yêu đương và ném cho tôi sự cô đơn, buồn tủi. Dòng thời gian trôi làm dày thêm một mối tình buồn, em không còn thương tôi như ngày xưa nữa rồi.

Mặc cho ngoài kia, mùa thu đang gõ cửa, tiếng gió đang lang thang gõ những nhịp đời yên ả thì em vẫn vậy, vẫn lạnh lùng với tấm chân tình. Phố mới chớm vào thu mà tiết trời lành lạnh như đông gần đến, ngắm nhìn trời mưa vào đêm trong những buổi thu đầu, tôi cảm thấy rõ lắm, cảm nhận sự trống vắng kỳ lạ của không gian từng giọt mưa tí tách và tôi chợt nhận ra em đã mang mua thu năm ấy đi xa mãi không về. Tình em cũng đã tan theo trăng rồi chỉ còn mưa thu mãi rơi, u buồn lắng ngập trời đêm.

Chẳng có cách nào giúp tôi rũ bỏ hoàn toàn những kỉ miệm về mùa thu tôi có em bên mình, chỉ là ru nó tạm ngủ yên khi thu qua đông về, rồi xuân, rồi hạ. Nhưng nó sẽ trở mình thức giấc khi một sáng mai chiếc lá vàng trước sân chợt rời cành trước ngọn gió heo may cho lòng ai khắc khoải hoài, lúc đó nỗi nhớ chợt gợi lên hiu hiu buồn. Lá rơi đầy trời hay rụng úa lòng tôi.

Nhớ nhung, lưu luyến, hối tiếc, ngậm ngùi tôi không còn phân định rạch ròi được nữa. Và tôi lại mong ngóng, ta chờ đợi trong mơ hồ rằng thu sẽ mang em về bên tôi như ngày nào. Dù khi thu qua mang hạnh phúc có ra đi thật xa nhưng tình ta còn đó, đó là nỗi nhớ về em vẫn âm ỉ cháy trong lòng mà thôi, rồi khi thu chớm về nó lại thổi bùng trong tâm hồn của kẻ si tình.

© Trần Khánh – blogradio.vn

Giọng đọc: Titi
Thực hiện: Hằng Nga
Minh họa: Hương Giang

Trần Khánh

"Cuộc sống này thực dụng đến tàn nhẫn"

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)

Nghịch cảnh luôn là điều mà trăm vạn lần ta không muốn phải trải qua. Nhưng ấy thế mà ông trời lại luôn biết cách khiến chúng ta phải đối mặt với nó.

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)

Cuộc sống vốn đã khắc nghiệt, những người ta gặp, những mối quan hệ xung quanh luôn ảnh hưởng và khiến cuộc đời ta thay đổi. Đừng vì cái tôi mà đánh mất những người thân yêu nhất.

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Ngày đó ông bà cũng không ưng dượng, vì hoàn cảnh nhà dượng khó khăn lại đông anh em, trên có mẹ già, dưới có em nhỏ ông bà sợ dì lấy dượng sẽ phải chịu khổ, ra sức can ngăn, nhưng dì thương dượng lại cứ mãi cứng đầu cứng cổ đến cùng.

back to top