Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thơ Radio: Em có về nghe tháng 12?

2018-12-10 08:57

Tác giả: Ziken , Cá Kho, Hoàng Tiến Tùng, Ngọc Hạ Giọng đọc: Tuấn Anh, Việt Nho

Bạn thân mến, chúng ta đã đi qua 11 tháng của năm 2018. Và giờ tháng 12 đã trở lại với chúng ta. Bạn cảm thấy như thế nào về khoảng thời gian này? Tháng 12 vừa là thời điểm để kết thúc, cũng là lúc để bắt đầu, là lúc ta vừa hối tiếc về những điều chưa làm được, chưa có được, lại cũng là khi ta hồi hộp hy vọng cho một khởi đầu mới. Tháng 12 này, mời bạn cùng blogradio dạo qua những bài thơ – những tâm sự của các tác giả trước thời điểm chuyển giao của năm mới và năm cũ.


Tháng 12 nhuộm màu ký ức (Ziken)

Anh à, có thể buông lỏng tay em một chút không?
Đừng nắm chặt quá...
Làm như thế, đến một ngày kia khi anh rời xa...
Bỏ lại em một mình...với nỗi cô đơn cuộn tròn trong khóe mắt
Lúc ấy, chắc trái tim em sẽ đau hơn gấp vạn lần và đôi tay mềm yếu sẽ chẳng còn đủ sức để níu giữ yêu thương...

Tháng mười hai chào những góc phố trong nỗi chán chường...
Em cứ tưởng ngoài kia hạnh phúc đang mở đường cho đôi mình bước tiếp...
Anh và em đã hứa với nhau rằng sẽ bên nhau trọn đời trọn kiếp...
Nhưng rồi...chỉ mỗi em bước tiếp...
Anh đưa mắt nhìn.... hờ hững.... chẳng gọi tên...

Gió làm lạnh đôi tay....chẳng còn ai sưởi ấm....cũng chẳng còn người ở bên...
Con đường thênh thang sao miên man nỗi nhớ...
Chiếc lá cuối đông rơi vội vàng bên hiên nhà bỡ ngỡ...
Tháng mười hai về, gợi lại những trăn trở khôn nguôi....

Anh đi đâu, em về đâu giữa dòng đời ngược xuôi?
Để khi những chuyến tàu đêm âm thầm rời bến cũ....
Bên kia đường ray mịt mùng sương phủ...
Có một người mòn mỏi đợi chờ...

Chuyến tàu nào sẽ mang người trở về?
Trong trăm ngàn chuyến tàu...inh ỏi lướt qua...
Khi đêm thâu ngã vào lòng, khi vầng trăng bắt đầu treo sầu muộn lên giữa không trung...
...em bất chợt nhận ra...
Tuổi trẻ khổng phải chỉ có mỗi chờ đợi, đớn đau...
Cuộc sống này còn rất nhiều gam màu để em lựa chọn....

Anh à, em sẽ quên...
... và mỉm cười đón chào tháng mười hai nhuộm màu kí ức...
Rồi một ngày kia...trái tim em lại có dịp thổn thức...
Lại biết yêu thương... nhung nhớ một người...

Anh à, em sẽ cười!

Thơ Radio: Em có về nghe tháng 12?

Không phải ngẫu nhiên mà người ta bỗng nhớ thương nhau nhiều đến thế giữa tháng 12. Bởi lẽ tháng 12 cũng là thời điểm của gió bấc mưa phùn, của giá rét, cô đơn. Đi giữa tháng 12, làm sao ngăn lòng mình thôi nhớ đến một ai đó. Tác giả Cá Kho cũng trải nỗi nhớ thành thơ trong bài thơ tiếp theo.

Thương nhớ Mười hai (Cá Kho)

Mười hai về, cơn gió lạnh đi hoang
Chạm hiên cửa, lao xao mùa lá đổ
Mây buồn thương, trôi mãi không bến đỗ
Thành phố già nua, một góc u sầu

Anh có về cùng tháng mười hai đau
Nỗi niềm em đong đầy mùa giá buốt
Mái ngói rêu phong, chiều buông lả lướt
Ánh hoàng hôn hờ hững góc sân ga

Tháng mười hai, những khoảng trống bao la
Ngăn trái tim em giữa chiều sương lạnh giá
Con đường quen bỗng chốc thành xa lạ
Vành khăn len hờ hững phút giao mùa

Sao mùa đông vẫn cứ mãi trêu đùa
Ru cây cỏ những chiều sương tế tái
Ướt xơ xác những cánh hoa cúc dại
Chờ mùa xuân khắc khoải đến cháy lòng

Em có còn mang nỗi nhớ ra hong?
Gặm nhấm chúng bên ly cà phê đắng
Và nhớ anh tháng mười hai thầm lặng
Tình ca mùa đông tha thiết tự bao giờ.

Thơ Radio: Em có về nghe tháng 12?

Tình yêu ngày ấy như một giấc mơ đẹp mà ta chẳng muốn thức dậy – một giấc mơ ấm áp giữa mùa lạnh giá. Khi ta không còn chút hơi ấm nào trong thực tại, ta trở lại tháng 12 của quá khứ để kiếm tìm lại những kỷ niệm còn ấm. Ngọc Hạ đã níu giấc mơ tháng mười hai với một bài thơ thể ngũ ngôn

Níu giấc mơ tháng mười hai (Ngọc Hạ)

Năm năm rồi anh nhỉ
Kể từ khi chia tay
Tháng mười hai gió lay
Cánh hồng rơi trước ngõ

Vườn nhà em trăng tỏ
Soi sáng cả trang thơ
Em viết còn dang dở
Nên kỷ niệm phai mờ

Từ dạo đó xa nhau
Tháng mười hai ưu sầu
Tình ta đã phai màu
Mưa thấm từng giọt lạnh

Biết khi nao mưa tạnh
Để em được bên anh
Chuyện tình có mong manh
Người về đem hạnh phúc

Biết là không phải lúc
Vì ta đã xa rồi
Tháng mười hai rối bời
Bởi tim mình tan vỡ

Tháng mười hai đã về
Em ngồi níu giấc mơ

Tháng Mười Hai về rồi, thời gian chẳng ngừng trôi. Khi ta nhận ra rằng thời gian đang đẩy chúng ta ngày càng xa nhau, ta lại càng muốn tìm lại, băng qua thời gian để tìm lại nhau. Em có về nghe tháng mười hai? Lời thơ của Hoàng Tiến Tùng vẫn ẩn chứa một niềm hy vọng

Thơ Radio: Em có về nghe tháng 12?

Em có về nghe tháng mười hai (Hoàng Tiến Tùng)

Em có về nghe tháng mười hai
Ai cũng bảo nồng nàn hơi thở
Ai cũng bận vùi mình trong nỗi nhớ
Không biết ngày mai ai gửi nắng cho người?

Tôi bới tìm một chút xanh tươi
Của mùa thu, vàng trong màu lá
Trong những ly cocktail đam mê mùa hạ
Một câu ca ai hát tặng mùa xuân

Một bước chân lang thang con phố nhỏ
Mong hơi ấm của ngày xưa còn đó
Để tôi gom đừng để gió mang đi

Giọng đọc: Tuấn Anh, Việt Nho
Thực hiện: Tuấn Anh

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 2 (Blog Radio 828)

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 2 (Blog Radio 828)

Câu chuyện về một cô gái đã quay ngược về quá khứ để trở thành tình đầu của người yêu hiện tại, để không còn phải đóng vai người đến sau và là thế thân của ai đó. Nhưng liệu đường tình có rẽ lối theo hướng mà cô ấy muốn?

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 1 (Blog Radio 827)

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 1 (Blog Radio 827)

óa ra, ngay từ ban đầu mình đã chỉ là một người thay thế. Nhưng nếu có thể quay ngược về quá khứ, liệu mọi chuyện có khác đi không? Liệu mình có phải mang danh phận người đến sau trong cuộc đời ai đó?

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện

Giá như anh đừng xuất hiện

5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

back to top