Thơ Radio: Em có về nghe tháng 12?
2018-12-10 08:57
Tác giả: Ziken , Cá Kho, Hoàng Tiến Tùng, Ngọc Hạ Giọng đọc: Tuấn Anh, Việt Nho
Bạn thân mến, chúng ta đã đi qua 11 tháng của năm 2018. Và giờ tháng 12 đã trở lại với chúng ta. Bạn cảm thấy như thế nào về khoảng thời gian này? Tháng 12 vừa là thời điểm để kết thúc, cũng là lúc để bắt đầu, là lúc ta vừa hối tiếc về những điều chưa làm được, chưa có được, lại cũng là khi ta hồi hộp hy vọng cho một khởi đầu mới. Tháng 12 này, mời bạn cùng blogradio dạo qua những bài thơ – những tâm sự của các tác giả trước thời điểm chuyển giao của năm mới và năm cũ.
Tháng 12 nhuộm màu ký ức (Ziken)
Anh à, có thể buông lỏng tay em một chút không?
Đừng nắm chặt quá...
Làm như thế, đến một ngày kia khi anh rời xa...
Bỏ lại em một mình...với nỗi cô đơn cuộn tròn trong khóe mắt
Lúc ấy, chắc trái tim em sẽ đau hơn gấp vạn lần và đôi tay mềm yếu sẽ chẳng còn đủ sức để níu giữ yêu thương...
Tháng mười hai chào những góc phố trong nỗi chán chường...
Em cứ tưởng ngoài kia hạnh phúc đang mở đường cho đôi mình bước tiếp...
Anh và em đã hứa với nhau rằng sẽ bên nhau trọn đời trọn kiếp...
Nhưng rồi...chỉ mỗi em bước tiếp...
Anh đưa mắt nhìn.... hờ hững.... chẳng gọi tên...
Gió làm lạnh đôi tay....chẳng còn ai sưởi ấm....cũng chẳng còn người ở bên...
Con đường thênh thang sao miên man nỗi nhớ...
Chiếc lá cuối đông rơi vội vàng bên hiên nhà bỡ ngỡ...
Tháng mười hai về, gợi lại những trăn trở khôn nguôi....
Anh đi đâu, em về đâu giữa dòng đời ngược xuôi?
Để khi những chuyến tàu đêm âm thầm rời bến cũ....
Bên kia đường ray mịt mùng sương phủ...
Có một người mòn mỏi đợi chờ...
Chuyến tàu nào sẽ mang người trở về?
Trong trăm ngàn chuyến tàu...inh ỏi lướt qua...
Khi đêm thâu ngã vào lòng, khi vầng trăng bắt đầu treo sầu muộn lên giữa không trung...
...em bất chợt nhận ra...
Tuổi trẻ khổng phải chỉ có mỗi chờ đợi, đớn đau...
Cuộc sống này còn rất nhiều gam màu để em lựa chọn....
Anh à, em sẽ quên...
... và mỉm cười đón chào tháng mười hai nhuộm màu kí ức...
Rồi một ngày kia...trái tim em lại có dịp thổn thức...
Lại biết yêu thương... nhung nhớ một người...
Anh à, em sẽ cười!
Không phải ngẫu nhiên mà người ta bỗng nhớ thương nhau nhiều đến thế giữa tháng 12. Bởi lẽ tháng 12 cũng là thời điểm của gió bấc mưa phùn, của giá rét, cô đơn. Đi giữa tháng 12, làm sao ngăn lòng mình thôi nhớ đến một ai đó. Tác giả Cá Kho cũng trải nỗi nhớ thành thơ trong bài thơ tiếp theo.
Thương nhớ Mười hai (Cá Kho)
Mười hai về, cơn gió lạnh đi hoang
Chạm hiên cửa, lao xao mùa lá đổ
Mây buồn thương, trôi mãi không bến đỗ
Thành phố già nua, một góc u sầu
Anh có về cùng tháng mười hai đau
Nỗi niềm em đong đầy mùa giá buốt
Mái ngói rêu phong, chiều buông lả lướt
Ánh hoàng hôn hờ hững góc sân ga
Tháng mười hai, những khoảng trống bao la
Ngăn trái tim em giữa chiều sương lạnh giá
Con đường quen bỗng chốc thành xa lạ
Vành khăn len hờ hững phút giao mùa
Sao mùa đông vẫn cứ mãi trêu đùa
Ru cây cỏ những chiều sương tế tái
Ướt xơ xác những cánh hoa cúc dại
Chờ mùa xuân khắc khoải đến cháy lòng
Em có còn mang nỗi nhớ ra hong?
Gặm nhấm chúng bên ly cà phê đắng
Và nhớ anh tháng mười hai thầm lặng
Tình ca mùa đông tha thiết tự bao giờ.
Tình yêu ngày ấy như một giấc mơ đẹp mà ta chẳng muốn thức dậy – một giấc mơ ấm áp giữa mùa lạnh giá. Khi ta không còn chút hơi ấm nào trong thực tại, ta trở lại tháng 12 của quá khứ để kiếm tìm lại những kỷ niệm còn ấm. Ngọc Hạ đã níu giấc mơ tháng mười hai với một bài thơ thể ngũ ngôn
Níu giấc mơ tháng mười hai (Ngọc Hạ)
Năm năm rồi anh nhỉ
Kể từ khi chia tay
Tháng mười hai gió lay
Cánh hồng rơi trước ngõ
Vườn nhà em trăng tỏ
Soi sáng cả trang thơ
Em viết còn dang dở
Nên kỷ niệm phai mờ
Từ dạo đó xa nhau
Tháng mười hai ưu sầu
Tình ta đã phai màu
Mưa thấm từng giọt lạnh
Biết khi nao mưa tạnh
Để em được bên anh
Chuyện tình có mong manh
Người về đem hạnh phúc
Biết là không phải lúc
Vì ta đã xa rồi
Tháng mười hai rối bời
Bởi tim mình tan vỡ
Tháng mười hai đã về
Em ngồi níu giấc mơ
Tháng Mười Hai về rồi, thời gian chẳng ngừng trôi. Khi ta nhận ra rằng thời gian đang đẩy chúng ta ngày càng xa nhau, ta lại càng muốn tìm lại, băng qua thời gian để tìm lại nhau. Em có về nghe tháng mười hai? Lời thơ của Hoàng Tiến Tùng vẫn ẩn chứa một niềm hy vọng
Em có về nghe tháng mười hai (Hoàng Tiến Tùng)
Em có về nghe tháng mười hai
Ai cũng bảo nồng nàn hơi thở
Ai cũng bận vùi mình trong nỗi nhớ
Không biết ngày mai ai gửi nắng cho người?
Tôi bới tìm một chút xanh tươi
Của mùa thu, vàng trong màu lá
Trong những ly cocktail đam mê mùa hạ
Một câu ca ai hát tặng mùa xuân
Một bước chân lang thang con phố nhỏ
Mong hơi ấm của ngày xưa còn đó
Để tôi gom đừng để gió mang đi
Giọng đọc: Tuấn Anh, Việt Nho
Thực hiện: Tuấn Anh
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta
Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.
Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự
Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.
Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909
Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.
Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908
Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng
Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907
Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.
Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906
Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”
Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905
Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?
Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904
Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.
Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903
Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...
Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902
Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.