Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thơ Radio: Bên đời chỉ còn lại ta thôi

2017-05-04 08:44

Tác giả: Nguyễn Công Tậu, Lê Thị Thúy Nhân, Người Viết Thơ Đau, Đỗ Văn Điệp Giọng đọc: Hằng Nga, Tuấn Anh

Trở về căn phòng nhỏ sau một ngày bộn bề, tôi chợt thấy mình trong tấm gương thật khác. Không còn là gương mặt trong trẻo, chẳng vướng lo toan. Đó là một kẻ cô đơn với đầy những nét hoang mang, tiếc nuối và nhàu nhĩ. Vậy là sau những tháng năm nọ, chỉ còn lại tôi ngồi bên tôi, trong một chiếc gương cũ. Không còn một người tình nào ở bên. “Bạn bè lận đận tận phương trời nào”. Và mẹ cha nơi quê nhà mây trắng xa lắc xa lơ. Đó là lúc cảm giác thế giới này chỉ còn lại mình ta. Dường như tất cả đã bỏ ta đi, hay ta đã bỏ tất cả, để đến một thành phố xa lạ, tìm kiếm điều gì chẳng rõ. Thơ Radio của tuần này với chủ đề: Bên đời chỉ còn lại ta thôi với những bài thơ đầy suy tư, chiêm nghiệm về cuộc sống, hy vọng sẽ nhận được sự đồng cảm từ bạn.

Thơ Radio: Bên đời chỉ còn lại ta thôi

Bên đời chỉ còn lại ta thôi (Bánh Đậu)

Bão qua rồi
Tất cả đã qua rồi
Phải không em?
Ly café sáng nay cũng chẳng còn đắng nữa
Anh ngồi nhâm nhi với thời gian, ký ức vừa ngang qua chào
Chẳng kịp hàn huyên, vẫn vội vã như ngày hôm nao
Cứ chập chờn, rồi chợt tắt
Cười…

Anh đang nghĩ đến em với những ngày tháng tươi đẹp nhất
Những ngày tháng của mùa hoa cúc dại, hoa sữa và con đường bắt đầu lá đổ
Cái nắm tay đầu tiên, trao nhau ngạt ngào mùi nắng phố
Ta chẳng thể gọi tên
Sáng nay…chúng lại rộn ràng…

Thơ Radio: Bên đời chỉ còn lại ta thôi

Anh chợt nhận ra mùa đã sang
Thấy cuộc đời thì ngắn ngủi, mà nỗi nhớ thì lại quá dài
Lấy gì đo hết những chông gai?
Anh và em…
Rồi sẽ dành yêu thương cho một ai
Người ta sẽ mang cho em một bầu trời mới
Với nhiều ngọt ngào, điều em hằng mong đợi
Không có những đêm dài thức trắng buồn vì nhau…

Ngủ ngoan nhé em
Bão qua rồi
Tất cả đã qua rồi
Bên đời chỉ còn ta thôi
Chỉ còn lại ta thôi…

Bài thơ với những câu dài ngắn ngẫu hứng đan xen, như thể không phải là thơ nữa, mà là những lời thầm thì tâm sự, những tiếng thở dài của một tâm hồn cô đơn. Cùng chung một dòng cảm xúc ấy, tác giả Nguyễn Công Tậu đã tìm về với màn đêm, để ru ngủ tâm hồn nhiều trở trăn của mình.

Ta muốn trở về với lại màn đêm (Nguyễn Công Tậu)

Ta muốn trở về với lại màn đêm
Để sống thật với lòng mình hơn một chút
Để có thể nhớ nhung một miền kí ức
Mà không phải cố gượng cười che giấu những niềm đau...

Ta muốn ở hoài trong những đêm thâu
Để chẳng ai thấy những dòng nước mắt
Thấm mặn bờ môi cố đang mím chặt
Ngăn những nghẹn ngào chẳng cất thành câu...

Ta muốn đêm dài lâu thật là lâu
Để ta sống trong thế giới riêng của ta - chỉ mình ta biết được
Dẫu biết rằng chẳng bao giờ trở thành hiện thực
Nhưng cũng ít nhiều an ủi lòng ta...

Ta sẽ buồn khi đêm lại dần qua
Khi ngày sang, bầu trời lại nắng
Và lòng ta lại như chết lặng
Khi vô tình thấy một bàn tay nắm chặt một bàn tay...

Ta lại một mình đến hết đêm nay
Đêm với ta giờ đã thành tri kỉ
Để ta sẻ chia nỗi niềm giấu kỹ
Mà chẳng thể nói với ai... ngoài với màn đêm....

Thơ Radio: Bên đời chỉ còn lại ta thôi

Tuổi trẻ mà, lúc nào cũng thật nhiều tâm sự, hoang mang và cả những nỗi buồn chẳng thể nói ra. Một cô gái như tác giả Thúy Nhân, giữa những ngày tháng thanh xuân, cũng có thật nhiều câu hỏi thật khó biết câu trả lời. Mời bạn đến với bài thơ “Ai sẽ cùng ta yêu hết tuổi đời”

Ai sẽ cùng ta yêu hết tuổi đời? (Thúy Nhân)

Ai sẽ cùng mình chạy trốn những cơn mưa
Và những buổi trưa khi hè về nắng đổ
Ai sẽ cùng buồn, cùng vui hay cùng khổ
Những chỗ như trái tim chỉ chứa được một người.

Ai sẽ cùng mình dốc ngược những chơi vơi
Trải qua cùng tôi những đoạn đời, biến cố
Ai sẽ thương mình không tính toan lời - lỗ
Hạnh phúc cạnh bên, gian khổ cũng không rời.

Ai sẽ cùng mình sai hết tuổi ham chơi
Yêu hết tuổi đời và răng long đầu bạc
Khi hết tình yêu mà nghĩa không đổi khác
Yêu, thương, hiểu, cần đến nhạt cũng không phai.

Ai sẽ cần mình và mình sẽ cần ai?
Khi mơ ước hoài mà nửa kia không thấy
Tình yêu dễ tìm, trọn đời luôn khó vậy
Trân trọng mới lâu bền, muốn có phải chờ mong.

Đừng hỏi yêu rồi sẽ có được gì không?
Bởi người trồng cây còn chưa mong hái quả
Mình tính toan làm gì…


Bởi cô đơn, ta vẫn luôn cần thấu hiểu, cần sự chở che, yêu thương. Có lẽ bạn sẽ thấy mình đâu đó trong những dòng thơ tiếp theo – Hãy đến với bài thơ


Thơ Radio: Bên đời chỉ còn lại ta thôi

Hôm nay tôi buồn, muốn ai đó cạnh bên (Người Viết Thơ Đau)

Hôm nay tôi buồn có ai hiểu lòng tôi
Giữa thế giới muôn triệu triệu người náo nhiệt
Chiếc lá yếu mềm giữa rừng xanh ai biết
Đã mang trên mình những vết rách vết thâm

Hôm nay tôi buồn một nỗi buồn lặng câm
Chẳng muốn nói ra nhưng rất cần chỗ dựa
Ai thừa sự bình yên ai thừa mạnh mẽ
Để đứng bên tôi che chở một đoạn đời

Hôm nay tôi buồn thực sự rất đơn côi
Giữa thế giới muôn triệu triệu người vồn vã
Ai thừa thời gian quan tâm người xa lạ
Ai thừa thời gian yêu thương kẻ lạc đường

Hôm nay tôi buồn buồn đến mức thảm thương
Độc bước lang thang trên con đường thực tại
Hạnh phúc tôi mong còn xa xôi diệu vợi
Ai sẽ là người gửi gắm chút niềm tin

Hôm nay tôi buồn có ai đứng cạnh bên

Có thể có ai đó sẽ đến bên đời ta, cùng ta chung bước. Hoặc ta sẽ còn phải đi một chặng đường dài nữa cùng sự cô đơn. Hãy chuẩn bị sẵn sự mạnh mẽ cho những ngày khó khăn. Rồi sẽ đến một ngày, bạn tìm thấy thứ hạnh phúc của riêng mình. Mời bạn cùng đến với con đường đi tìm hạnh phúc của tác giả Lai Ka


Thơ Radio: Bên đời chỉ còn lại ta thôi
Con đường của tôi (Lai Ka)

Tôi đang đi trên con đường của riêng tôi
Có những lần mưa rơi, toàn thân tôi ướt sũng
Có đoạn đường quá xa, bàn chân tôi muốn gục
Khi đó tôi nhìn về...hạnh phúc phía đằng xa.

Có những khi tôi chỉ muốn tan ra
Thành gió, thành mây rồi tha hồ bay bổng
Nhưng sẽ được gì sau niềm vui trống rỗng
Tôi mỉm cười học cách sống chân phương.

Có những khi tôi thấy mình đáng thương
Thấy đời bất công, cản đường tôi đi tới
Nhưng thành công không cho người nông nổi
Những khó khăn này, ai cũng phải trải qua.

Có những lần tôi bùi ngùi, xót xa
Cho chính tôi khi người ta hờ hững
Mắt nhìn nhau không chút gì lắng đọng
Nhưng tôi nhận ra mình cũng chẳng hơn gì.

Tôi hiểu rằng hạnh phúc là cho đi
Đừng tính toan nhận về nhiều hay ít
Con đường mình đi nhiều chông gai, mỏi mệt
Để chính mình biết quý trọng ngày mai.

Có trải qua gió giông, mới biết trân trọng từng giây phút bình yên. Có chìm xuống tận cùng cô đơn, mới biết trân trọng, yêu thương người ta có trong đời. Cuộc đời mà, có quãng trầm, rồi sẽ đến những quãng thăng, những ngày nắng vẫn luôn chờ sau những ngày mưa dầm. Hy vọng những vần thơ trong số Thơ Radio tuần này sẽ phần nào đồng cảm, tiếp sức cho bạn sau những ngày mệt mỏi, bộn bề.

Giọng đọc: Tuấn Anh, Hằng Nga
Biên tập & sản xuất: Tuấn Anh

Nguyễn Công Tậu

"Khi người ta nhìn bất cứ thứ gì cũng có thể buồn thì nỗi buồn đã là tri kỉ!"

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta

Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta

Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.

Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự

Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự

Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.

 Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.

back to top