Thơ Radio: Mình hiểu nhau thêm một chút được không em?
2017-03-23 01:30
Tác giả:
timbuondoncoi
Giọng đọc:
Hằng Nga, Tuấn Anh
Có bao giờ anh hiểu được em đâu (timbuondoncoi)
Có bao giờ anh hiểu được em đâu
Khi nỗi lo âu cứ lớn dần theo năm tháng
Khi những quan tâm cũng bị xem là quá giới hạn
Yêu một người sao thật quá khó khăn.
Có bao giờ anh biết được chăng
Em đã đặt cược cả trái tim mình cho ván bài hạnh phúc
Nhưng nhận được gì ngoài những đớn đau nơi lồng ngực
Nỡ lòng nào, anh để em thua trắng bàn tay

Có bao giờ anh thấu giùm em những đắng cay
Chuyến đò truân chuyên đã lạc dòng mấy bận
Ngỡ cập bến tình anh là sẽ thôi không còn lận đận
Mà yêu người nhiều rồi chỉ nhận về đau đớn bấy nhiêu
Có bao giờ anh cảm nhận được hết những tin yêu
Cùng tất cả chân thành em đã dành trao không hề toan tính
Kiếp trước em vay anh - số phần kia mặc định
Nên kiếp này phải trả nợ một đời
Trả bằng trái tim chung tình yêu mãi chẳng vơi
Bằng những đêm tự ôm ngực mình chờ người trong vô vọng
Bằng những lần dõi theo anh - âm thầm như chiếc bóng
Bằng thương tổn nát lòng nhưng yêu vẫn cứ yêu thêm
Chẳng có bao giờ anh hiểu được lòng em...
Nếu như bài thơ vừa rồi của tác giả timbuondoncoi là lời giận dỗi của một cô gái không được người mình yêu thấu hiểu, thì bài thơ tiếp theo – bài thơ Bởi vì anh hiểu của tác giả Nhâm Việt Hùng lại giống như một câu trả lời, một khoảnh khắc trải long, một cái ôm nhẹ thủ thỉ của người con trai dành cho cô gái mình yêu. Khi cả hai cùng có những sẻ chia, thấu hiểu, để cùng cố gắng vượt qua, họ sẽ đến được bến bờ hạnh phúc như đoạn kết của bài thơ này:
Bởi vì anh hiểu (Nhâm Việt Hùng)
Trong mắt em chất chứa những gì
Anh biết cả, dù em không nói
Những lúc nắm tay, thật anh muốn hỏi
Nhưng sợ chạm vào, lại đau nhói lòng em …
Anh biết cạnh anh, em vẫn chưa quen
Vẫn buông tiếng thở dài khi bên anh mỗi tối
Vẫn giấu anh, nước mắt rơi nóng hổi
Một thời nông nổi, em đánh đổi nhiều lắm, phải không?
Anh biết cuộc sống vốn chẳng phải màu hồng
Và chuyện tình yêu không như là cổ tích
Nhưng em à, nếu đã nắm tay nhau, hãy cùng đi đến đích
Quá khứ qua rồi, sao em không để lại một bên?

Anh biết em thấy lạc bước bơ vơ
Không nơi để về, và không người chờ đợi
Ngước mắt nhìn quanh chỉ thấy một miền xa diệu vợi
Đi suốt một đời mà chẳng tìm nổi một khoảng trời riêng
Anh biết em chỉ muốn trốn vào một góc bình yên
Ngồi ôm gối một mình, và ngon lành bật khóc
Năm tháng rộng dài, trước mắt bao khó nhọc
Anh biết, em là cô gái nhỏ kiên cường
Rồi thời gian qua đi, em hãy chờ xem
Sẽ có một ngôi nhà, một người đàn ông, và nhiều hơn thế
Để sau này, trong mỗi câu chuyện kể
Anh sẽ nói với lũ trẻ rằng: "Không gì là không thể vượt qua ... "
Đôi khi, anh ước giá mình đến sớm hơn trong cuộc đời của em. Để anh có thể quan tâm em nhiều hơn, có nhiều năm tháng cạnh bên em hơn, để em không phải trải qua những tổn thương mà người đó đã gây ra. Bởi thế, đôi lúc anh ghen với quá khứ của em. Nhưng rồi anh nhận ra, quá khứ của em mới phải ghen với anh. Vì anh sẽ là người ở cạnh bên em cho đến mãi sau. Những giận dỗi, những hiểu lầm rồi cũng sẽ qua em à, “để đến lúc về già có hai ông bà ngồi nhớ lại/"Quá khứ của bà giờ cũng chính là tôi". Mời các bạn cùng đến với bài thơ Quá khứ của em – của tác giả Hina
Quá khứ của em (Hina)
Anh giận dỗi vu vơ
vì một miền xa mang tên kỉ niệm
một khoảng trống trong em ngày anh chưa đến
một người xa xăm.
Anh giận mình không đến sớm hơn
để lấp đầy cả cuộc đời em bằng bàn tay anh dịu dàng ấm áp
lấp đầy trái tim em không vết xước
lấp đầy quá khứ của em, tất cả chỉ là anh.
Anh sẽ góp nhặt những mảnh vỡ trước anh
và giúp em cất vào trong một hộp nhỏ
quá khứ dù đẹp xấu bao nhiêu cũng đừng bao giờ xóa bỏ
chỉ là qua rồi, nên gấp lại, vậy thôi.
Anh sẽ cùng em mở chiếc hộp khác của cuộc đời
chiếc hộp có ngôi nhà với rặng hoa trước cửa
chiếc hộp có em hằng ngày ru con ngủ
có anh dạy con học bài
có bữa cơm nóng hổi
có tiếng cười rộn rã cả bốn mùa và anh nắm tay em.
Anh không phải là quá khứ ngày em mới biết yêu lần đầu tiên
nhưng anh sẽ là tương lại và hiện tại
để đến lúc về già có hai ông bà ngồi nhớ lại
"Quá khứ của bà giờ cũng chính là tôi".
Nói về sự thấu hiểu, có khi nào bạn cảm thấy quá khó khăn để hiểu một ai đó. Victor Hugo từng nói: “Phụ nữ để yêu, chứ không phải để hiểu”. Nhưng đừng mặc định như vậy để từ bỏ nỗ lực thấu hiểu người phụ nữ mình yêu. Đôi lúc, chỉ cần bắt đầu từ những thứ nhỏ nhặt, hiểu nhau dần từng chút, hiểu nhau dần từng phút, rồi ta sẽ có cả một đời cạnh người ta thấu hiểu và thấu hiểu ta. Mời các bạn đến với bài thơ
Mình hiểu nhau thêm một chút được không em (Lai Ka)
Mình hiểu nhau thêm một chút được không em
Đừng để hờn ghen làm yêu thương mệt mỏi
Đừng đẩy mình xa sau mỗi lần giận dỗi
Lúc anh buồn em có hỏi tại sao?
Mình đừng lặng im để ngày tháng hư hao
Để tin yêu suốt bao ngày cố gắng
Bỗng biến tan hoặc trở nên trĩu nặng
Anh sợ một ngày mình lẳng lặng xa nhau.

Mình hãy nhìn vào đôi mắt nhau thật lâu
Để biết người kia u sầu hay hạnh phúc
Đừng nói những lời làm đau nơi lồng ngực
Khi giữa chúng mình đang rạo rực yêu thương.
Đừng chỉ nghĩ cho mình mà làm người khác tổn thương
Hãy biết sẻ chia để nỗi buồn vơi cạn
Đừng tự làm tình yêu mình nhòa nhạt
Hãy giữ gìn những ngày tháng yên vui.
Anh muốn chúng mình được hạnh phúc mãi thôi.
Giọng đọc: Tuấn Anh, Hằng Nga
Biên tập và sản xuất: Tuấn Anh
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)
Anh nói xem, giữa việc chưa từng gặp gỡ hay đã gặp nhau rồi nhưng phải chia xa thì sẽ mang đến nhiều tiếc nuối hơn.

Người cũ từng thương
Có người từng nói, để gặp một người chúng ta chỉ cần một giây, để yêu một người có lẽ chúng ta chỉ cần một ngày, nhưng để quên đi một người đôi khi chúng ta cần đến cả một đời. Thực ra trong suốt cuộc đời mỗi người, để gặp được một người mà mình thích không dễ dàng gì. Mỗi một cuộc tình đều có ý nghĩa nhất định. Tình yêu trong giai đoạn thanh xuân chính là quá trình giúp ta trải nghiệm cũng như trưởng thành. Chỉ cần chúng ta dũng cảm để yêu thì xem như tuổi trẻ của chúng ta không có gì tiếc nuối.

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)
Tôi từng có một câu chuyện rất dài, vắn tắt vài ba câu liền kể hết. Cậu ấy từng có một cuộc đời thật đẹp, bỗng nhiên một ngày hóa thành sương mờ đắm mình trong biển nước.

Sao phải buồn vì những điều đã cũ
Chào bạn ngày hôm nay của bạn như thế nào? Vui vẻ hay âu lo dù có thế nào thì cũng mong rằng bạn của ngày mai sẽ luôn là phiên bản tốt hơn bạn của hôm này nhé. Dù cho cuộc đời không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn, bão giông lại càng không vì những bước chân trốn chạy của bạn mà nhường cho mặt trời hửng nắng. Cuộc đời đâu phải một giấc ngủ, để sau một đêm dài với những cơn ác mộng, bình minh sẽ rạng phía đằng đông. Tất cả sẽ ổn thôi mãi chỉ là một lời trấn an vô nghĩa - nếu hôm nay bạn lựa chọn buông xuôi.

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)
Khi họ nói muốn ra đi, thực chất trong lòng ngàn vạn lần muốn hét lên: “Hãy giữ anh đi! Anh sẽ ở lại!” Họ chỉ muốn một lần được người mình yêu níu kéo, để biết trong lòng cô ấy, họ quan trọng đến nhường nào.

Tình đầu là tình bỏ lỡ
Anh là mối tình đầu mà tôi nghĩ mình đã vô tình bỏ lỡ. Nhưng sự thật đã chứng minh, chỉ cần còn tình cảm, còn đủ yêu thương và trân trọng, thời gian chỉ là một ý niệm nhỏ nhoi.

Con về đưa mẹ đi khắp thế gian (Blog Radio 803)
Máy bay chuẩn bị cất cánh rồi, Châu nhắn cho mẹ một tin “Mẹ chuẩn bị đi nhé, con về đưa mẹ đi khắp thế gian”.

Hạnh phúc đáng giá bao nhiêu
Xin cho tôi về lại thủa hoang sơ, lúc mà tâm hồn vẫn còn đang lớn, khi mà bản thân còn chưa gai góc, nhuốm màu cuộc sống. Xin hãy cho tôi trở lại những ngày hồn nhiên, trong trẻo, được sống với ước mơ thủa nhỏ, sống với con đường mà mình chọn lựa.

Blog Radio 802: Nỗi ám ảnh mang tên ‘người cũ’
Cô chợt nhớ đến đã đọc ở đâu đó một dòng như thế này: “Người cũ vừa khóc, người hiện tại liền thua”. Người cũ của anh khóc rồi.

Trên tình bạn dưới tình yêu
Trăng dưới nước là trăng trên trời, cậu trước mắt là người trong tim. Tưởng chừng như ánh diệu kỳ ấy với tay là có thể ôm trọn trong lòng, nhưng cuối cùng lại đem bản thân ngã nhào vào ao sâu lạnh lẽo từng tấc. Chuyện tình của cậu cũng không mấy vui, tôi đoán thế, chuyện tình của tôi chỉ cần thích cậu là đủ rồi.