Thơ Radio: Đừng tự trói mình vào nỗi cô đơn
2017-03-16 01:00
Tác giả: Giọng đọc: Hằng Nga, Tuấn Anh
Dù muốn hay không, chúng ta ai cũng ít nhất một lần trải qua cảm giác cô đơn, đôi khi cô đơn không đáng sợ như những gì bạn nghĩ. Cô đơn như một thứ gia vị của cuộc sống mà nếu biết nêm nếm vừa phải thì cuộc sống sẽ có ý nghĩa hơn. Trong số Thơ Radio của tuần này, mời bạn đến với những bài thơ với chủ đề “cô đơn”. Mở đầu chương trình là bài thơ:
Ngày hôm nay tôi chỉ muốn một mình (Người Viết Thơ Đau)
Tôi lại về với cuộc sống trước đây
Không yêu thương hay giận hờn thêm nữa
Tạm thời thôi con tim này đóng cửa
Muốn bình yên sau một thuở mệt nhoài
Ngày hôm nay tôi không thể mỉm cười
Nên không muốn yêu một người nào cả
Đến rất nhanh ra đi thì vội vã
Cuộc đời này hạnh phúc quá xa xôi
Tôi lại về với cuộc sống đơn côi
Như trước đây hồi còn chưa quen biết
Nợ duyên ư, tôi không còn mải miết
Kiếm tìm hoài nên thấy mệt, thấy đau
Nhớ năm xưa khi mọi chuyện bắt đầu
Tôi đâu nghĩ sẽ có ngày dừng lại
Tình yêu đẹp, dư vị tình hoang hoải
Chẳng cầu mong gương vỡ sẽ lại lành
Cũng nhanh thôi như lộc biếc trên cành
Để một mai bên một người thề hứa
Nhưng con tim hiện giờ đành khép cửa
Cần thời gian để chữa vết tương tình
Ngày hôm nay tôi chỉ muốn một mình!
Người ta có câu, cuộc sống như một chiếc xe đạp, nếu bạn ngừng chuyển động thì chiếc xe sẽ đổ. Nhưng trong cuộc sống ta cũng cần lắm những khoảng tĩnh lặng một mình, không nói, không nghĩ, không làm gì cả. Chỉ đơn giản là ngồi yên lặng một mình để tự chữa lành những vết thương. Tiếp theo mời bạn lắng nghe bài thơ:
Em một mình nghe biển hát chiều nay (Le Cuong Nhung)
Em một mình nghe biển hát chiều nay
Sóng vỗ đôi bờ hoà chung nhau nhịp thở
Anh biết không biển vẫn ru niềm nhớ
Như thuở chúng mình hai đứa hát bên nhau
Em nghĩ rằng anh sẽ chẳng nhớ đâu
Lâu đài cát quyện chung nhau bờ sóng
Ly café em chẳng còn thấy nóng
Chắc cũng buồn vì sóng sẽ xa anh!
Mưa chiều nay khóc giấc mộng chẳng thành
Anh nơi ấy có còn dành thương nhớ
Bài thơ xưa anh viết còn dang dở
Em lại ngồi ru nốt nửa vần thơ
Anh đi rồi bỏ biển mặn bơ vơ
Bờ cát trắng vỡ oà không hát nữa
Chắc nhớ anh biển không xanh như cũ
Chuyện chúng mình biển mặn hát tình thơ!
Bạn thân mến! Mùa xuân là mùa cây cối đâm chồi nảy lộc, trăm hoa đua nhau khoe sắc thắm. Hẳn mùa xuân đến lòng người sẽ rộn ràng, hân hoan hơn chăng? Nhưng mùa xuân cũng có những ngày mây mù ảm đạm, những cơn mưa phùn ẩm ướt mang những nỗi buồn. Mà chẳng cần biết là xuân hạ thu đông, khi nào lòng người vẫn còn buồn thì mùa ấy vẫn được gọi là “mùa cô đơn”. Tiếp theo mời bạn lắng nghe bài thơ:
Mùa cô đơn (Nhâm Việt Hùng)
Thế là lại về một mùa cô đơn
Không còn em, những ngày đông ấm áp
Chỉ còn anh, giữa những ngày ảm đạm
Gió mùa về, hoang hoải một giấc mơ
Thế là lại về, cái cảm giác bơ vơ
Mỗi lúc một mình, anh đặt tay lên ngực
Rồi thẫn thờ, nghe trái tim thổn thức
Đâu mất rồi hình bóng ấy hỡi em?
Thế là lại về, cái cảm giác đan xen
Chênh vênh nhịp cầu giữa Quên và Nhớ
Anh – kẻ mộng du bên mối tình dang dở
Ngỡ như mình vẫn còn ở bên nhau
Thế là lại về, cái cảm giác thương đau
Điếu thuốc đượm buồn, cháy bên miền kí ức
Nhức nhối lắm, nhưng rồi đành bất lực
Yêu thương đành ngã gục trước thời gian
Thế là lại về, cái cảm giác hoang mang
Khi trái tim anh phủ một màu rêu vữa
Có khi nào, cánh cửa ấy, một lần nữa
Mở lối đón chào, hai kẻ thuộc về nhau?
Câu trả lời, để dành cho những ngày sau…
Bạn vừa được trải qua những cung bậc cảm xúc của các tác giả với những bài thơ về chủ đề cô đơn. Sau tất cả, cô đơn vẫn chỉ nên là gia vị cho cuộc sống muôn màu muôn vẻ. Cô đơn thôi chứ đừng cô đơn nhiều quá. Để khép lại chương trình của tuần này, mời bạn lắng nghe bài thơ:
Đừng tự trói mình với nỗi cô đơn (timbuondoncoi)
Con người cứ trói mình với nỗi cô đơn
Rồi tự làm sâu vết thương nơi trái tim vốn đã nhiều vết xước
Vứt bỏ hạnh phúc và niềm vui mà lẽ ra mình có được
Chỉ để thương nhớ một người.
Con người mải hối tiếc một tình yêu mình định nghĩa "trọn đời"
Rồi tự bỏ rơi những yêu thương bên cạnh
Đến khi đánh mất
Mới thảng thốt nhận ra mình chẳng còn gì.
Con người yếu mềm nên chẳng dám bước đi
Khi đã một lần vấp ngã
Nguyện chối từ tất cả
Sống cùng với đơn côi.
Con người cứ phóng đại những khổ đau chưa vơi
Mà quên nhìn vào những niềm vui từng có được
Quên nhìn về phía trước
Cuộc sống vẫn đợi ta.
Con người tự thu mình rồi lại tự xót xa
Sao chẳng nhận ra mình vẫn còn may mắn lắm?
May mắn vì còn sống
Là còn có thể làm lại từ đầu.
Đau khổ, muộn phiền vốn chỉ là một phần của cuộc sống đa màu
Vượt qua nỗi đau sẽ mỉm cười ngạo nghễ
Từng nếm trải đắng cay, từng tuôn trào dòng lệ
Hạnh phúc trở về càng ngọt xiết bao.
Hãy đứng lên nào và bước tiếp thật mau!
Giọng đọc: Tuấn Anh, Hằng Nga
Biên tập và sản xuất: Hằng Nga, Tuấn Anh
Chú thích:
(1) Haruki Murakami là một trong những tiểu thuyết gia, dịch giả văn học người Nhật Bản nổi tiếng, được yêu mến rộng khắp trên thế giới. Một số tác phẩm nổi tiếng của ông có thể kể đến như Rừng Na Uy, Kafka bên bờ biển, Lắng nghe gió hát,…Những tác phẩm của ông thường thể hiện nỗi cô đơn, băn khoăn, trăn trở của người trẻ trước sự đổi thay của xã hội hiện đại. Chính vì vậy ông được nhiều độc giả trẻ đồng cảm và yêu mến. Murakami còn được mệnh danh là “Nhà văn của giới trẻ”.
(2) Chungking Express (Trùng Khánh Sâm Lâm) là một bộ phim nổi tiếng của đạo diễn Vương Gia Vệ.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta
Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.
Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự
Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.
Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909
Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.
Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908
Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng
Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907
Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.
Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906
Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”
Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905
Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?
Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904
Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.
Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903
Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...
Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902
Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.