Phát thanh xúc cảm của bạn !

Dành tặng cô gái tháng 5 (Vlog Radio)

2017-05-10 10:44

Tác giả: Giọng đọc: Hằng Nga

blogradio.vn - Mẹ sinh em là con gái, mẹ bảo con gái “khó bảo, khó ưa và khó chiều”. Khó bảo vì con gái cứng đầu, khó ưa vì con gái ngang ngạnh, khó chiều vì con gái không giống ai, không nết na ngoan hiền như thục nữ. Em - cô gái của hiện tại hoang dại như tháng 5, chợt nắng, chợt mưa, phảng phất ưu tư, phảng phất chút gì đó riêng lắm, của riêng em và như mùa...

***
Dành tặng cô gái tháng 5

Mùa của nắng...

Nắng tháng 5 vàng ươm, rực rỡ, gay gắt và đôi khi cũng thật dịu dàng. Nắng về, màu của nắng trong veo, có khi em gét nắng, nắng làm mắt híp mí nheo nheo, làm đen đi màu da nâu vốn có, làm cháy mọi thứ và nóng ran. Nắng làm da mẹ sạm đi, làm tóc bố bạc thêm, làm bà yếu đi.. làm cho những người em yêu quý mệt mỏi. Nhưng em cũng yêu nắng bởi nó có màu bình yên. Và thi thoảng, nắng dịu dàng xua tan đi cái không khí ảm đạm. Có những mùa trôi qua nhưng nắng cứ phủ đều 4 mùa như thế như 1 phần không thể thiếu trong cuộc sống, để rồi một sớm mai nào đó thức giấc me khẽ cười “à hôm nay nắng rồi"!

Và thích một ngày nắng thật to để ve say nắng rụng đầy sân, cho 1 lần cô gái của em quay về với tuổi thơ bé dại. Cười khúc khích trong nắng giòn tan, bỏng rát....

Mùa của mưa...


Mưa tháng 5. Ào ạt đến rồi vội vã ra đi. Không nhẹ nhàng, dai dẳng và phảng phất như mưa phùn, không cho người ta cái cảm giác ảm đạm và buốt buốt ở trong lòng, không mơn man, li ti chạm vào da thịt, nó nặng hơn, mạnh mẽ hơn và dứt khoát hơn. Không như e nhiều khi quanh co, khi dối lòng, khi cứ 1 mình với thật nhiều những bộn bề xung quanh, rồi khóc rồi cười, rồi đỏng đảnh điệu đà, rồi lại tuyềnh toàng, rồi khó hiểu!

Em thích ngồi một chỗ, lặng ngắm những cơn mưa rào qua cửa kính, thích cái cảm giác đưa tay chạm vào những giọt mưa ấy, mát trong và yên lành, thích cái không khí vội vã khi mây đen kéo đến, mọi người hối hả với mọi hướng đi, thích cả bầu trời sau cơn mưa, mọi thứ như bừng sáng, ướt át một chút thôi nhưng rồi sẽ có nắng mà. Mà biết đâu lại có cả cầu vồng bẩy mầu! Với em mưa rửa trôi muộn phiền!

Dành tặng cô gái tháng 5

Mùa của gió...

Gió tháng 5. Mang trong mình hơi nóng của mùa hè, chẳng lạnh lẽo như gió đông, không nhẹ nhàng như gió thu và cũng chẳng mang màu mơn man của xuân lướt qua. Cơn gió ấy đặc biệt. Ai bảo được sinh ra vào mùa mưa nắng nên cũng chảnh chọe lắm cơ, lúc nóng nảy, lúc mát lành. Ngày còn bé mỗi lần ngồi góc hè nghe bà kể chuyện, ngày không gió, mây cũng chẳng buồn bay... Hôm ấy truyện của bà cũng chẳng hay. Thi thoảng có cơn gió khẽ vờn qua. Bà cười bảo “Cơn gió mồ côi, mát quá”. Gió mồ côi, không cha, không mẹ và bay một mình lạc lõng. Nhưng nó vẫn rất riêng và không hề vô nghĩa!

Thích một ngày gió... lãng đãng để tóc bay, để nghe những âm thanh quyện vào muôn sắc... để cho gió cuốn đi bồng bềnh.


Dành tặng cô gái tháng 5

Tháng 5 ấy, không chỉ là nắng, là mưa, là gió, mà còn là ngày sinh. Ai bảo mẹ sinh con gái, chẳng giống được mẹ đảm đang, hiền lành, chẳng như bố mạnh mẽ, cương quyết, cũng chẳng như anh tình cảm và sâu sắc.

Cô gái tháng 5! Có một chút tình cảm, chút sướt mướt, chút mơ mộng, chút ngang ngạnh, ương bướng và thật lắm những bộn bề phía sau. Ngày bé mỗi lần ăn đòn xong thì mới chịu nghe lời, lớn lên một chút thì dù không bị ăn đòn nhưng phải khi mình sai lè lè ra mới chịu âm thầm nhận lỗi. Tự nhiên có một tháng 5 nào đấy ngồi nghĩ miên man: “Ngày xưa mình ăn đòn nhiều quá, sợ mình thật, hai quả mận chín đen ở mông mỗi lần bị đánh, bố giận đùng đùng, ông thì như ngồi trên đống lửa cứ đi đi lại lại, còn mẹ thì xót xa. Trong cùng một thời điểm, cùng một hoàn cảnh mà thật nhiều trạng thái cảm xúc!”

Cho đến tận bây giờ, tháng năm cũng vẫn là mùa thi, mùa của sách vở ngập đầu và phảng phất mùa chia li, mùa ta rời xa áo trắng, xa ghế đá sân trường, xa những kỉ niệm thời đi học. Nhưng vẫn cứ yêu tháng 5 nhiều lắm, yêu những gì ta đã đi qua, đã trải nghiệm, yêu tháng đầu tiên trong đời ta cất tiếng khóc oe oe chào đời, để yêu thêm những giọt mồ môi có vị mặn chát.

© Thùy An – blogradio.vn

Giọng đọc: Hằng Nga
Biên tập & sản xuất: Tuấn Anh

Dành tặng cô gái tháng 5

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

"Lời hứa thanh xuân vốn dĩ là bi kịch. Ước hẹn thời niên thiếu chính là bi thương. Vĩnh viễn dành cả thời gian trưởng thành cũng không thực hiện được".

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Đêm dài đến mấy rồi ắt hẳn cũng tới lúc bình minh rực sáng, cuộc đời đi qua những nỗi đau rồi cũng sẽ có những ngày hạnh phúc, chỉ cần chúng ta luôn sống hướng về tương lai và những điều tốt đẹp.

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Chắc hẳn trong số chúng ta chẳng ai muốn khoác lên mình lớp áo mang tên người thứ ba. Nhưng đôi khi trong cuộc chiến với trái tim lý trí lại chẳng thể dành phần hơn. Yêu đấy, hi vọng đấy rồi lại đau đấy, thất vọng và hận đấy.

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Đàn ông có tuổi trẻ thì phụ nữ cũng có thanh xuân. Thanh xuân của phụ nữ là quãng thời gian tươi đẹp nhất, đẹp đẽ nhất, sáng chói nhất của một đời con gái, thì tuổi trẻ của đàn ông toàn những câu trả lời chưa chắc chắn, nhiều dang dở, lắm gập ghềnh.

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Mọi thứ đã kết thúc như chưa bắt đầu. Mỗi người đi một hướng. Có lẽ, sau này khi chúng ta gặp lại, chúng ta sẽ có mọi thứ nhưng vĩnh viễn chẳng bao giờ có nhau.

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Tôi đã từng đọc đâu đó câu nói: "Cảm giác đau lòng nhất là yêu đơn phương một người đơn phương", và hóa ra tôi lại đang mắc kẹt trong chính cái vòng luẩn quẩn ấy.

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Nhiều khi thèm cảm giác được yêu một người. Thèm một bờ vai an toàn chắc chắn ở cạnh bên, một nụ cười để dành cho những ngày mưa không còn khiến lòng tái tê đầy trống vắng để biết ngoài kia cuộc đời bộn bề nhưng nơi ấy vẫn dành riêng cho mình một khoảng trời bình yên.

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Người ta thường nói trong tình yêu, ai bỏ ra nhiều tình cảm hơn sẽ là người thua thiệt, tôi mỉm cười chẳng cho là đúng. Vì khi yêu ai cũng đã trao đi những cảm xúc nơi đầu tim tinh khôi và nồng nhiệt nhất, vậy lúc rời đi đừng đem theo những ưu phiền, hãy để nụ cười hong khô giọt nước mắt; ai thắng ai thua đâu còn quan trọng, chuyện tùy duyên, thôi thì mặc mây trời...

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Những lúc yếu lòng nhất, em thường để mặc mình vẫy vùng trong quá khứ mà chẳng còn cố gắng tìm cách thoát ra. Chúng ta của sau này rồi sẽ hạnh phúc và an yên cả mà thôi, dẫu rằng là chẳng cùng nhau. Duyên phận như thế nào đã có trời cao an bài, sau những ngày mưa gió bủa vây thì cũng sẽ có những ngày nắng ấm, em vốn dĩ có thể lấy lại tinh thần rất nhanh nên mọi cảm xúc tiêu cực đều đi qua và bầu trời lại trong vắt, xinh đẹp.

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Những ngày cuối năm, không biết sao nghe tiếng gió cũng vội vàng, gấp rút, chẳng mấy nữa mà Tết cũng sẽ về, con lại bộn bề trong đống câu hỏi của họ hàng mà con biết mỗi lần như thế con biết tim mẹ lại buồn, mẹ thương con gái mẹ vẫn chưa yên bề gia thất. Và con, con lại nợ mẹ một chàng rể mà năm trước con hứa sẽ tìm cho mẹ.

back to top