Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cuộc đời có bao nhiêu ngày vui?

2017-03-24 01:00

Tác giả: Lê Thị Thúy Nhân Giọng đọc: Hằng Nga

blogradio.vn - Tôi thấy nuối tiếc cho những người trót bỏ lỡ nhau. Họ quay lưng bước đi về hướng không có lòng mình ở đó vì những lý do được tạo ra bởi thời gian vô tình. Tìm kiếm một người cùng chung nhịp đập với mình trên thế gian nào có dễ dàng, nhưng họ chọn buông nhau giữa những dòng đời vừa quen, vừa lạ. Họ từ bỏ yêu thương để tìm kiếm cô đơn và tuyệt vọng, họ đi tìm tình yêu khác khi lòng đã sứt mẻ đôi phần.

***

Ai ở trong đời cũng ít nhất một lần tự hỏi:

“Khi mình chết có ai buồn không?”

Câu trả lời của tôi là có, dù bạn là ai đi chăng nữa, khi bạn nằm xuống sẽ có ít nhất một người buồn. Người sinh ra bạn có thể ra đi trước bạn nhưng họ vẫn buồn vì bạn đã không còn trên trần thế, người thương yêu bạn sẽ buồn vì bạn đã chẳng còn tồn tại trên thế gian và ở bên cạnh họ.

Tôi muốn sống chậm lại, để kịp yêu thương những gì đáng để thương yêu. Ôm lấy những gì mình cảm thấy rung động, nói với người mình yêu rằng mình thương họ biết bao. Tôi sẽ đi đến những nơi chưa đến, làm những chuyện chưa làm và hoàn thành nốt những dự định của tuổi trẻ và nằm xuống ở một nơi nào đấy, tan ra bởi một làn gió nào đấy và hòa vào một dòng sông nào đấy thân quen!

Đời người lắm những nỗi buồn và rất ít những ngày vui vẻ, rất hiếm khi chúng ta sống cho mình và hoài bão của bản thân. Những sở thích đôi khi bị kiềm hãm bởi cơm áo gạo tiền và những lo toan trong cuộc sống. Có thể, vì một người nào đó mình trót thương mà mình không thể là mình. Tình cảm là món nợ ân tình lớn nhất mà con người không thể trả, con người ta cứ thích hẹn ở kiếp sau.

Liệu ở cuối con đường có ai đợi mình? Trao cho mình thứ hạnh phúc giản dị từng mong ước. Liệu sau những ngày mệt mỏi, tất bật trên đường đời, về đến nhà có thấy những ngọn đèn hắt từ ô cửa nhỏ, có ai đó chờ cơm?

Cuộc đời có bao nhiêu ngày vui?

Đôi lúc muốn tự yêu lấy chính bản thân mình trước nhất, bởi đôi khi mình buồn vui toàn vì những thứ người mình thương mang lại. Cảm thấy cảm xúc con người sao mà phụ thuộc vào người khác quá, trái tim lẫn khối óc là của mình, mà mang tâm tư đặt vào lòng bàn tay người khác. Họ vò như một tờ giấy nhớ, rồi vứt ở đâu đâu!

Người ta thật lạ phải không? Muốn yêu thương nhưng lại sợ yêu thương. Thật ra nó không lạ lẫm lắm đâu, vì con người ta sợ tổn thương sau những lần vấp ngã, như câu nói “Một lần bị rắn cắn, cả đời sợ dây thừng!”. Ai cũng biết nói con người không ai giống ai, nhưng người ta lại sợ những tổn thương bởi tâm lý đánh đồng mọi thứ với nhau, nói thương thì không phải, nói ghét cũng không đúng, chuyện của cảm xúc rất phức tạp. Nó làm ngày của mình buồn!

Nắm, buông – người ta sợ nhất là những thứ lưng chừng, nhưng vẫn khát khao nắm được trong lòng bàn tay niềm hạnh phúc giản dị. Tôi thương hại cho những điều ngộ nhận, bởi vì khao khát quá, nên người ta hay ngộ nhận những thứ na ná tình yêu. Tình yêu của con người nằm ở những điều nhận và cho, nhưng không phải cứ nhận và cho là tình yêu. Tình thương giữa người và người, có những thứ dịu dàng nhưng nguy hiểm như thế!

Tôi thấy ngưỡng mộ những mối tình câm, những chuyện tình đơn phương như làn gió một chiều ngoài đại lộ, mạnh mẽ và khô khốc. Những con người đi ngược chiều gió cuốn, đem lòng nhớ thương một người trong thinh lặng quả thật là dũng cảm, nhưng đó là dũng cảm một cách ngu ngốc và khờ dại. Phí hoài thanh xuân và nhiệt huyết để chờ đợi một người trong hư vô. Câu hỏi muôn thuở là…có đáng hay không?

Cuộc đời có bao nhiêu ngày vui?

Tôi thấy nuối tiếc cho những người trót bỏ lỡ nhau. Họ quay lưng bước đi về hướng không có lòng mình ở đó vì những lý do được tạo ra bởi thời gian vô tình. Tìm kiếm một người cùng chung nhịp đập với mình trên thế gian nào có dễ dàng, nhưng họ chọn buông nhau giữa những dòng đời vừa quen, vừa lạ. Họ từ bỏ yêu thương để tìm kiếm cô đơn và tuyệt vọng, họ đi tìm tình yêu khác khi lòng đã sứt mẻ đôi phần, đôi phần đó tôi nói về chung thủy. Họ nào nghĩ về dài lâu!

Tôi thấy buồn cho những ngày phí phạm của chính mình và những lần từ chối tình yêu gõ cửa. Tôi chọn cô đơn, tôi chọn công việc và tự tôn thay gì gìn giữ những điều thiêng liêng trong cuộc đời. Tôi chọn đau thương thay vì hạnh phúc, tôi chọn nghiệt ngã, đắng cay thay vì bình yên. Tôi chọn tuổi trẻ đi và đến, tôi chọn đổi thay và lòng tham thay vì chấp nhận những thứ mình có. Tôi không tốt vì đã chọn thế, nhưng đó là tuổi trẻ của tôi.

Tuổi trẻ chỉ đến một lần duy nhất cho kiếp này, tôi có nuối tiếc cho những ngày đã qua nhưng khi biết nhìn lại thì tôi biết đó chính là tuổi trẻ của mình. Sau này, khi đi qua những ngày xuân xanh ấy, tôi biết mình sai ở đâu, mình đã làm ai buồn, mình đã đi qua thanh xuân của bao nhiêu người và để lại bao nhiêu cay đắng cho mình và người ấy. Hay đó đơn giản chỉ là duyên phận.

Tôi thấy mình trưởng thành sau mỗi lần tạm biệt với một mối quan hệ, có thể là ly tan đau đớn, có thể là chia cách bình yên, có thể là lặng yên xa xôi và không kịp nói một lời. Nhưng sau tất cả, tình yêu chỉ có thể kết luận khi biết ai đó là người cuối cùng ở lại. Tôi chọn người ấy vì biết người thương tôi bằng năm tháng, không chỉ bằng những cảm xúc bình thường của một con người. Người dắt một người ra khỏi nỗi cô đơn!

© Thúy Nhân – blogradio.vn

Giọng đọc: Hằng Nga
Biên tập và sản xuất: Hằng Nga

Lê Thị Thúy Nhân

Rồi mọi chuyện sẽ ổn, ổn một cách bình yên!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Kể từ giờ em có thể sống hạnh phúc rồi (Blog Radio 808)

Kể từ giờ em có thể sống hạnh phúc rồi (Blog Radio 808)

Biết đâu chỉ vì bạn cố gắng cứu vãn những gì không thể mà bỏ quên hạnh phúc của mình. Biết đâu người vẫn ở bên cạnh quan tâm, an ủi, đối xử với bạn thật tốt, nhưng đó chỉ là cảm giác muốn dựa vào ai đó những lúc yếu lòng chứ không phải là yêu.

Khi bạn thay đổi thế giới tự khắc đổi thay

Khi bạn thay đổi thế giới tự khắc đổi thay

Tôi có một người bạn thân, cô ấy chia tay bạn trai sau bốn năm họ bên nhau, cô ấy nói rằng bản thân đã rất lưỡng lự khi đưa ra quyết định đó nhưng khi cô nghe anh bạn trai nói: Vì em quá yêu anh, nên những năm qua em đã thay đổi quá nhiều đến mức em không còn là chính em nữa.

Tình bỏ lỡ là tình đắng cay (Blog Radio 807)

Tình bỏ lỡ là tình đắng cay (Blog Radio 807)

Tôi chỉ mong sao, cả đời này của tôi và bạn, đều sẽ không bỏ lỡ người mà mình yêu thương nhất.

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)

Anh nói xem, giữa việc chưa từng gặp gỡ hay đã gặp nhau rồi nhưng phải chia xa thì sẽ mang đến nhiều tiếc nuối hơn.

Người cũ từng thương

Người cũ từng thương

Có người từng nói, để gặp một người chúng ta chỉ cần một giây, để yêu một người có lẽ chúng ta chỉ cần một ngày, nhưng để quên đi một người đôi khi chúng ta cần đến cả một đời. Thực ra trong suốt cuộc đời mỗi người, để gặp được một người mà mình thích không dễ dàng gì. Mỗi một cuộc tình đều có ý nghĩa nhất định. Tình yêu trong giai đoạn thanh xuân chính là quá trình giúp ta trải nghiệm cũng như trưởng thành. Chỉ cần chúng ta dũng cảm để yêu thì xem như tuổi trẻ của chúng ta không có gì tiếc nuối.

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)

Tôi từng có một câu chuyện rất dài, vắn tắt vài ba câu liền kể hết. Cậu ấy từng có một cuộc đời thật đẹp, bỗng nhiên một ngày hóa thành sương mờ đắm mình trong biển nước.

Sao phải buồn vì những điều đã cũ

Sao phải buồn vì những điều đã cũ

Chào bạn ngày hôm nay của bạn như thế nào? Vui vẻ hay âu lo dù có thế nào thì cũng mong rằng bạn của ngày mai sẽ luôn là phiên bản tốt hơn bạn của hôm này nhé. Dù cho cuộc đời không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn, bão giông lại càng không vì những bước chân trốn chạy của bạn mà nhường cho mặt trời hửng nắng. Cuộc đời đâu phải một giấc ngủ, để sau một đêm dài với những cơn ác mộng, bình minh sẽ rạng phía đằng đông. Tất cả sẽ ổn thôi mãi chỉ là một lời trấn an vô nghĩa - nếu hôm nay bạn lựa chọn buông xuôi.

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)

Khi họ nói muốn ra đi, thực chất trong lòng ngàn vạn lần muốn hét lên: “Hãy giữ anh đi! Anh sẽ ở lại!” Họ chỉ muốn một lần được người mình yêu níu kéo, để biết trong lòng cô ấy, họ quan trọng đến nhường nào.

Tình đầu là tình bỏ lỡ

Tình đầu là tình bỏ lỡ

Anh là mối tình đầu mà tôi nghĩ mình đã vô tình bỏ lỡ. Nhưng sự thật đã chứng minh, chỉ cần còn tình cảm, còn đủ yêu thương và trân trọng, thời gian chỉ là một ý niệm nhỏ nhoi.

Con về đưa mẹ đi khắp thế gian (Blog Radio 803)

Con về đưa mẹ đi khắp thế gian (Blog Radio 803)

Máy bay chuẩn bị cất cánh rồi, Châu nhắn cho mẹ một tin “Mẹ chuẩn bị đi nhé, con về đưa mẹ đi khắp thế gian”.

back to top