Chùm thơ: Tháng giêng về, ai muốn hẹn hò không?
2017-01-05 12:20
Tác giả:
Lãng Khách
Giọng đọc:
Hằng Nga, Tuấn Anh
Mở đầu chương trình mời bạn lắng nghe bài thơ dành tặng riêng cho những cô gái sinh ra vào tháng giêng:
Này cô em gái tháng giêng (Vũ Thị Thúy Hồng)
Này em cô gái tháng giêng
Đương xuân sao lại bỗng nhiên lạnh lùng
Ngày vui em nắng tưng bừng
Ngày mưa, rét buốt khôn cùng đấy em
Dỗi hờn thổi gió lạnh thêm
Cánh đào rơi rớt bên thềm nhạt phai
Tháng giêng rét lộc, rét đài
Giấc mơ ấm quá mong dài mãi đêm

Đợi hoài nắng chẳng chịu lên
Ngẩn ngơ vườn cũ lối quen bồi hồi
Lá rung, giọt giọt mưa rơi
Thấm vào áo để lạnh nơi tim này
Gặp bông hoa nở trong ngày
Mong manh mà vẫn dạn dày gió sương
Can chi buồn cõi vô thường
Hết mình toả ngát làn hương xuân thì.
Con gái sớm nắng chiều mưa, như tiết trời đỏng đảnh lúc giao mùa. Người ta thường nói phụ nữ là để yêu, không phải để hiểu, nhưng nếu không hiểu bạn cũng chẳng thể yêu. Để hiểu được các nàng là cả một vấn đề mà bạn sẽ phải tốn rất nhiều sự quan tâm chân thành. Nhưng dù sao, yêu và được yêu cũng là điều tuyệt vời nhất cuộc đời phải không? Tiếp theo chương trình mời bạn đến với một bài thơ tình với tựa đề:
Cơn mưa phùn đầu tiên (Lãng Khách)
Cơn mưa phùn đầu tiên
Ngược về đây theo gió
Sớm tháng giêng trước cửa
Mở toang cõi bâng khuâng
Đôi mắt em thì thầm
Trong mắt tôi khẽ mộng
Triệu tình yêu phảng phất
Rơi thấp bờ mi cong
Cơn mưa phùn đầu tiên
Sau mùa đông ảm đạm
Còn vương chút hơi lạnh
Nhưng ấm hơn tiếng cười
Em đẹp rất tinh khôi
Khiến hồn tôi lạc mất
Đến tận cùng trời đất
Hoá thân thành cơn mưa…

Tháng giêng, tháng của những mối tình chớm nở nhưng với nhiều người, đó cũng là tháng của những kỷ niệm phai phôi. Những cơn mưa sụt sùi những nỗi buồn, gợi nhắc những kỷ niệm xa xôi. Tiếp theo chương trình, mời bạn thả lòng mình trong những vần thơ:
Tháng giêng về đó anh (Moon và Phố)
Tháng Giêng về đó anh
Thả mùa xuân ẩm ướt sương mù.
Thả gió mùa gõ về kêu thổn thức.
Thả sương giăng lan vào miền kí ức.
Thả ta vào nỗi nhớ của riêng nhau!
Tháng Giêng đau.
Phố chiều nay có hai người bật khóc.
Giọt nước mắt chia li
Đã đong đầy tim nhạt.
Tiếng yêu chẳng đủ nồng để giữ lại yêu thương.
Tháng Giêng đau.
Mảng kí ức vẹn nguyên
Bỗng giật mình rơi vỡ.
Con đường ta đi đâu phải mùa gió nữa
Sao vẫn vô tình ta lạc mất nhau?
Dòng sông đâu có sóng ngầm đâu.
Sao thuyền tình yêu vẫn chòng chành, chới với?
Loài hoa anh tặng em
Nở về đêm, chẳng đợi bình minh tới.
Có lẽ nào...
Ta vẫn còn những khoảng trống không nhau.
Có lẽ nào...
Hai kẻ tìm nhau
Muốn dạt về hai phía.
Sao không quay về bên nhau
Cho bớt nỗi chênh chao mùa gió thổi.
Sao không về bên nhau
Để mỗi ngày hát khúc tự tình ca.

Bạn thân mến! Bạn đã cô đơn suốt cả bốn mùa qua rồi phải không? Xuân hạ thu đông rồi lại xuân, trong khi người ta có cặp có đôi, bạn vẫn một mình lẻ bóng. Mùa xuân này, bạn có muốn hẹn hò không? Để khép lại chương trình của tuần này, mời bạn đến với bài thơ:
Em muốn hẹn hò không? (Shine Tử Tế)
Tháng giêng về ai muốn hẹn hò không?
Cho thời gian trôi qua đỡ nhạt
Để xem thử tình yêu có như là câu hát
"Sợi nhớ sợi thương" thao thức một thời
Có hay không là một chút duyên trời
Cho ta biết sao là tình cờ gặp gỡ
Để hiểu được thế nào là dài sâu nỗi nhớ
Sau lần đầu mới gặp mặt mà yêu
Em có muốn một lần được phiêu
Dưới ánh sáng đèn đường cao áp
Dáng em gầy còn anh thì mập mạp
Đi bên nhau ta ghép lại thành mười
Này em...trốn ở đâu giữa bảy tỉ người
Sao để anh tìm hoài mà chẳng thấy
Hay bây giờ em đang vui bên người ấy
Để mình anh trong khắc khoải đợi chờ
Giọng đọc: Tuấn Anh, Hằng Nga
Biên tập và sản xuất: Hằng Nga
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ngày đẹp trời để cô đơn
Chuyến xe cuối ngày đưa Lam rời thị xã, mưa ướt nhạt nhòa trong đêm. Bên ngoài chắc là lạnh, cô chẳng rõ nữa, chỉ thấy gió ngả nghiêng những ngọn cây như lòng cô đang giông bão. Lam chẳng còn nhớ buổi tối hôm ấy kết thúc thế nào. Cô chỉ biết rằng mình đã bỏ lại tất cả. Lam cất chai nước hoa hồng vào tủ, cất luôn những kỷ niệm cũ vào một góc nhỏ trái tim. Đau nào rồi cũng qua, ngày mai còn phải bước tiếp vì chính mình chứ. Người ta đổi thay thì mình thay đổi, còn cả cuộc đời dài phía trước kia mà.

Sống đơn giản liệu đời có thanh thản?
Dù có sinh ra ở nơi đâu, trong bất cứ hoàn cảnh nào, ắt hẳn mỗi người đều sẽ chứng kiến muôn vàn thay đổi lớn nhỏ diễn ra xuyên suốt cuộc đời mình.

Blog Radio 793: Em sẽ trở về vào mùa xuân
Khi mùa xuân đến thì chỉ cần lòng người đón nhận thôi thì ở đâu rồi chắc chắn đất trời cũng nở hoa.

Blog Radio 792: Năm nay bạn có về nhà đón Tết sớm?
Vậy là hắn được nghỉ Tết sớm hơn mọi năm rồi. Về nhà vẫn là hơn nhất. Đã bao nhiêu năm hắn chẳng thể về sớm để được ăn cái Tết dài ngày hơn, được ở cạnh gia đình lâu hơn.

Blog Radio 791: Vì anh thương em như thương màu điên điển (Phần 2 – Hết)
Đừng khóc. Em có anh mà. Ở bên anh nhé, được không? Tôi không đáp, chỉ vùi đầu vào trong ngực Kiên, vòng tay cũng nhẹ nhàng đặt lên tấm lưng to rộng của anh. Có lẽ, chim sáo đã tìm được bến đậu rồi…

Nỗi buồn mang tên hạnh phúc
Có một buổi sáng nào đó, khi bạn ngước mặt lên nhìn bầu trời vẫn bắt gặp khoảng không màu xanh trong veo ấy, nhưng lòng bạn lại ướt mưa…Bởi lẽ Chúng ta chỉ cảm thấy giá trị thật sự của hạnh phúc cho đến khi chúng ta đã đánh mất hoặc sắp sửa mất nó.

Không dám mở lời yêu
Cũng đã lâu rồi con tim này không còn rung động. Có phải nó đã già cõi rồi không? Ai cũng có một thời thanh xuân tươi đẹp còn đối với tôi thanh xuân là một cái gì đó thật xa xỉ, bao nhiêu là lo toan.

Blog Radio 790: Vì anh thương em như thương màu điên điển (Phần 1)
Người ta thường thích trêu ghẹp những bông hoa dại nhưng rồi vẫn trở về với những đóa hoa có danh, có phận được cắm ở trong bình. Những đóa hoa dại mong manh, không còn cách nào khác ngoài việc buộc phải trở nên mạnh mẽ, kiên cường.

Khi ta thay đổi, tiếc nuối chỉ còn là quá khứ
Một chuyện tình kết thúc không chỉ đến từ một phía, nếu ta tự buông bỏ với chính tình yêu của mình, nó cũng sẽ quay lưng lại với hạnh phúc của chúng ta. Khi ta không làm gì cả, tiếc nuối vẫn còn đó. Nhưng ta thay đổi, tiếc nuối chỉ còn là quá khứ.

Có lẽ đã đến lúc để quên em
Anh không biết trong lòng mình đang có cảm giác gì nữa, giống như là mất mát lại giống như là nhẹ nhõm. Có lẽ là bởi vì anh biết em vẫn đang sống một cuộc sống rất tốt, cũng có lẽ bởi vì anh nhận ra, anh vốn dĩ không có mặt trong kế hoạch của em, tương lai của em, chúng ta rồi sẽ có cuộc sống của riêng mình mà không có đối phương trong đó.