Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thơ Radio: tháng Mười Một, phố đã vào đông chưa?

2018-11-09 11:57

Tác giả: Lãng Khách, Nguyễn Thị Bích Thoa, Phan Quốc Minh Giọng đọc: Tuấn Anh, Hà Diễm

Tháng Mười Một, những đợt gió chuyển mùa se lạnh, những hàng cây thay lá, những con phố thưa vắng, những đôi lứa cầm tay… Đi giữa tháng 11, giữa những ngày thu cuối cùng và những ngày đông đầu tiên, cảm xúc của bạn như thế nào?


Mình vẫn vắng nhau một đôi tay cầm nắm (Cao Nam Minh)

Em từng hỏi rằng: Thu Hà Nội đẹp lắm phải không anh?
Hàng cây màu xanh đã vào mùa thay áo
Phố vẫn chờ một người cùng đi dạo
Cùng đi qua những khoảnh khắc giao mùa

Em hỏi rằng: tháng Mười Một, phố đã vào đông chưa?
Đôi bàn tay vắng người còn đủ ấm
Phố có buồn bằng cơn mưa bụi ngấm
Bằng những âm thầm và bằng những yêu thương

Anh vẫn nhớ em và nhớ những cung đường
Nhớ hàng cây cùng biết bao kỷ niệm
Những câu chuyện kể chưa từng là phù phiếm
Là những mộng mơ là chút thoáng anh nhìn

Ta đã từng chạm vào nhau bằng hết cả con tim
Yêu thật nhiều bằng hồn mình say đắm
Đông lại về, còn mình vẫn vắng nhau một đôi tay cầm nắm
Những ưu tư cũng chỉ gửi hết cho mùa

Sài Gòn mùa này đã vắng những cơn mưa
Em đã bên ai đi về cùng trên phố
Nhành hoa lan vẫn có còn nở bên ô cửa sổ
Khóm hoa anh trồng ngày phố mới sang đông

Mình yêu nhau nhiều như thế nào, em biết không?
Những cô đơn cũng chỉ gửi vào gió
Những niềm thương mà chúng ta lặng im không bày tỏ
Chỉ riêng anh còn đó khúc tình si

Anh chỉ muốn được yêu em bằng hết những gì mình có!



Có lẽ với kẻ yêu đơn phương, mùa đông dường như nhân đôi nỗi lạnh giá, cô đơn. Đôi khi, giản đơn ta chỉ cần một bàn tay giữa mùa gió, cũng đủ ấm áp, an yên. Tác giả Nguyễn Bích Thoa đã kể về câu chuyện tình yêu của mình qua bài thơ Giản đơn.

Giản đơn (Nguyễn Bích Thoa)

Em vẫn đi về trên con phố thân quen
Tháng Mười Một giống em cũng lúc mưa lúc nắng
Biển quê mình đượm mùi vương tóc mặn
Anh nhớ gốc si già nơi ghế đá xa xưa.

Em vẫn đi về ngày hai buổi sáng trưa
Vẫn chiếc áo sơ mi màu tinh khôi tới lớp
Vẫn dừng xe dưới hàng cây bên đường trong cơn mưa bất chợt
Vẫn nhớ đôi lần anh bận họp bỏ quên em.

Tháng Mười Một chao nghiêng chiếc lá ngủ bên thềm
Mùa thu đã qua rồi anh nhỉ?
Sóng ồn ả, sóng đâu cần thủ thỉ
Có lẽ sóng giận hờn trăn trở buổi chạm đông.

Chút nắng giao mùa chút nắng trải mênh mông
Em thích ngắm từng mũi thêu sợi nắng
Mũi thưa dày, mũi đan bầu trời rộng
Mũi dệt bình yên êm ấm góc phố mình.

Em vẫn đi về ngày hai buổi em quen
Vẫn thích nắm tay anh vào mỗi đêm dạo phố
vẫn đòi anh mua bao to bắp nổ
Nghe anh cằn nhằn ăn miết chẳng thèm mua.

Em mỉm cười hoài năm tháng chẳng già nua.



Những kỷ niệm tình yêu vào mùa đông thật khó quên. Khi nhớ lại, ta dường như vẫn cảm nhận được sự ấm áp của những tháng ngày bên nhau. Giữa Sài Gòn, thành phố phương Nam, Lãng Khách đã viết những vần thơ cho một người thương phương Bắc. Thì ra nhớ người là nhớ cái lạnh của những đợt gió trở mùa

Gió mùa về (Lãng Khách)

Gió mùa về, đông ấy… lạnh không em?
Anh nhìn lên thấy bầu trời ảm đạm
Bỗng chạnh lòng cơn mưa phùn giữa tháng
Phố Sài Gòn da diết chiều riêng anh.

Gió ùa về cuốn chiếc lá mỏng manh
Tháng mười một rơi nhanh vào nỗi nhớ
Dường như xa, rất xa rồi em nhở?
Đâu ai ngờ yêu thế cũng chia phôi.

Tình vẫn ấm như ngày nào đấy thôi
Sâu trong tim của người còn cất giữ
Giữa Sài Gòn lang thang tìm quá khứ
Anh nhận ra thiếu đợt gió mùa về.

Khi gió mùa về cũng là lúc mùa thu đã cạn ngày. Cuối thu, và cũng có thể là thu cuối ta bên nhau. Mùa sắp qua rất vội, hãy yêu nhau thêm, dù chỉ một ngày. Mời bạn đến với những vần thơ của Cá Kho.



Thu Cuối (Cá Kho)

Anh biết rằng em rất yêu mùa thu
Nên đặt bút viết bài thơ kế tiếp
Tình yêu mùa thu, gửi vào sắc vàng da diết
Vào chiếc lá cuối cùng đang lặng lẽ xa cây

Em níu kéo mùa thu bằng chút gió heo may
Của những ngày cuối thu còn sót lại
Để sắp sửa sang mùa đông xa ngái
Ngày nối mùa, mùa nỗi nhớ dịu êm

Em níu kéo mùa thu bằng những tiếng rao đêm
Cơn gió ngang qua, gốc bàng gầy xao xác
Đôi tình nhân đi bên nhau, trong sương mù mờ nhạt
Ánh đèn đường vẫn leo lắt giữa phố khuya

Và anh đặt tên cho những bản tình ca
Bài hát ngập ngừng, lưu luyến điều gì quá đỗi
Bởi mùa thu đi qua rất vội
Có điều gì luyến tiếc nữa không em?

Giọng đọc: Hà Diễm – Tuấn Anh\
Thực hiện: Tuấn Anh

Lãng Khách

Anh vẫn cười như mùa xuân đương chín Nhưng trong lòng bịn rịn cả trời thu...

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Kể từ giờ em có thể sống hạnh phúc rồi (Blog Radio 808)

Kể từ giờ em có thể sống hạnh phúc rồi (Blog Radio 808)

Biết đâu chỉ vì bạn cố gắng cứu vãn những gì không thể mà bỏ quên hạnh phúc của mình. Biết đâu người vẫn ở bên cạnh quan tâm, an ủi, đối xử với bạn thật tốt, nhưng đó chỉ là cảm giác muốn dựa vào ai đó những lúc yếu lòng chứ không phải là yêu.

Khi bạn thay đổi thế giới tự khắc đổi thay

Khi bạn thay đổi thế giới tự khắc đổi thay

Tôi có một người bạn thân, cô ấy chia tay bạn trai sau bốn năm họ bên nhau, cô ấy nói rằng bản thân đã rất lưỡng lự khi đưa ra quyết định đó nhưng khi cô nghe anh bạn trai nói: Vì em quá yêu anh, nên những năm qua em đã thay đổi quá nhiều đến mức em không còn là chính em nữa.

Tình bỏ lỡ là tình đắng cay (Blog Radio 807)

Tình bỏ lỡ là tình đắng cay (Blog Radio 807)

Tôi chỉ mong sao, cả đời này của tôi và bạn, đều sẽ không bỏ lỡ người mà mình yêu thương nhất.

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)

Anh nói xem, giữa việc chưa từng gặp gỡ hay đã gặp nhau rồi nhưng phải chia xa thì sẽ mang đến nhiều tiếc nuối hơn.

Người cũ từng thương

Người cũ từng thương

Có người từng nói, để gặp một người chúng ta chỉ cần một giây, để yêu một người có lẽ chúng ta chỉ cần một ngày, nhưng để quên đi một người đôi khi chúng ta cần đến cả một đời. Thực ra trong suốt cuộc đời mỗi người, để gặp được một người mà mình thích không dễ dàng gì. Mỗi một cuộc tình đều có ý nghĩa nhất định. Tình yêu trong giai đoạn thanh xuân chính là quá trình giúp ta trải nghiệm cũng như trưởng thành. Chỉ cần chúng ta dũng cảm để yêu thì xem như tuổi trẻ của chúng ta không có gì tiếc nuối.

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)

Tôi từng có một câu chuyện rất dài, vắn tắt vài ba câu liền kể hết. Cậu ấy từng có một cuộc đời thật đẹp, bỗng nhiên một ngày hóa thành sương mờ đắm mình trong biển nước.

Sao phải buồn vì những điều đã cũ

Sao phải buồn vì những điều đã cũ

Chào bạn ngày hôm nay của bạn như thế nào? Vui vẻ hay âu lo dù có thế nào thì cũng mong rằng bạn của ngày mai sẽ luôn là phiên bản tốt hơn bạn của hôm này nhé. Dù cho cuộc đời không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn, bão giông lại càng không vì những bước chân trốn chạy của bạn mà nhường cho mặt trời hửng nắng. Cuộc đời đâu phải một giấc ngủ, để sau một đêm dài với những cơn ác mộng, bình minh sẽ rạng phía đằng đông. Tất cả sẽ ổn thôi mãi chỉ là một lời trấn an vô nghĩa - nếu hôm nay bạn lựa chọn buông xuôi.

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)

Khi họ nói muốn ra đi, thực chất trong lòng ngàn vạn lần muốn hét lên: “Hãy giữ anh đi! Anh sẽ ở lại!” Họ chỉ muốn một lần được người mình yêu níu kéo, để biết trong lòng cô ấy, họ quan trọng đến nhường nào.

Tình đầu là tình bỏ lỡ

Tình đầu là tình bỏ lỡ

Anh là mối tình đầu mà tôi nghĩ mình đã vô tình bỏ lỡ. Nhưng sự thật đã chứng minh, chỉ cần còn tình cảm, còn đủ yêu thương và trân trọng, thời gian chỉ là một ý niệm nhỏ nhoi.

Con về đưa mẹ đi khắp thế gian (Blog Radio 803)

Con về đưa mẹ đi khắp thế gian (Blog Radio 803)

Máy bay chuẩn bị cất cánh rồi, Châu nhắn cho mẹ một tin “Mẹ chuẩn bị đi nhé, con về đưa mẹ đi khắp thế gian”.

back to top