Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bạn có từng khóc vì những lời nói dối của mẹ?

2018-11-04 02:10

Tác giả: Giọng đọc: Hà Diễm

Mẹ là người nói dối nhưng mẹ không có lỗi. Những lời nói dối trở thành một thói quen của mẹ và cũng là thói quen ta nghe từ bé, đến khi lớn lên liệu rằng ta có để ý nhận ra không?

***

Làm mẹ có lẽ là trọng trách cao cả nhất trên đời này mà mỗi người phụ nữ đều cảm thấy may mắn khi được ban tặng món quà của thượng đề đó chính là đứa con xinh xắn nằm trọn trong vòng tay.

Và tất cả những người mẹ đều tận tụy, âm thầm chăm sóc, nâng niu, dành cho con cái những điều tốt đẹp nhất. Còn những đứa con đón nhận sự tận tâm ấy như điều hiển nhiên, quên mất sự trân trọng cần có. Và kể cả vậy, mẹ cũng chấp nhận mà không phàn nàn.

Mẹ chấp nhận chịu những điều thiệt thòi để nhường cho những con điều tuyệt nhất với những lời nói dối thường ngày mà nhiều khi ta chẳng nhận ra.

"Mẹ tôi là một người nói dối, rất nhiều, thói quen ấy đã bắt đầu ngay từ khi tôi còn nhỏ.

Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo, nhiều khi chẳng đủ ăn. Mỗi khi đến giờ cơm, mẹ lại thường để cho tôi phần ăn của mình, miệng nói, “Con ăn đi, mẹ chẳng đói tí nào!”. Dù mẹ ăn chẳng là bao nhiêu, dù bụng vẫn đói nhưng mẹ vẫn luôn nói vậy để con ăn thật nhiều mà chẳng phải lo cho mẹ.

Đó là lời nói dối đầu tiên của mẹ!

Tôi lớn dần lên, mẹ tôi vẫn luôn lo lắng cho vóc dáng của tôi nên luôn cố mua những món ngon, hy vọng cải thiện chút dinh dưỡng cho con. Mẹ sẽ nấu những món cá ngon lành mà tôi rất thích. Thường, khi tôi ăn, mẹ chỉ ngồi bên cạnh, ăn một chút phần thịt còn sót lại trên chút xương mà tôi đã nhằn ra. Tôi dùng đũa gắp thịt cá cho mẹ nhưng mẹ luôn bảo rằng, “Con ăn hết đi, mẹ không thích cá đâu!”.

blog radio,  Bạn có từng khóc vì những lời nói dối của mẹ?

Đó là lời nói dối thứ hai của mẹ!

Khi tôi đi học, để có đủ tiền đóng học phí cho tôi, mẹ kiếm việc làm thêm, nhận thêu khăn tại nhà. Một đêm mùa đông nọ, tôi thức giấc, thấy mẹ vẫn cặm cụi thuê những hình thật đẹp trên khăn. Tôi bảo: “Mẹ ngủ đi, muộn rồi, mai mẹ vẫn còn phải đi làm mà.”

Mẹ mỉm cười và nói: “Con ngủ đi, mẹ chưa buồn ngủ!”. Và cứ vậy, như một thói quen, mẹ thường thức rất muộn để cố làm thêm một chút kiếm tiền nuôi tôi.

Đó là lời nói dối thứ ba của mẹ!

Ngày tôi thi tốt nghiệp vào đại học, mẹ xin nghỉ làm để đưa tôi đi thi, rồi kiên nhẫn đợi dưới cái nóng trong nhiều giờ liền để khi hết giờ thi là lập tức đưa cho tôi nước mát. Nhìn mẹ đầm đìa mồ hôi do phải chờ lâu dưới nắng, tôi đưa cốc nước mời mẹ uống, nhưng mẹ đẩy lại vào tay tôi, “Con uống đi, mẹ không khát!”. Vậy nhưng những giọt mồ hôi vẫn lăn trên trán mẹ…

Đó là lời nói dối thứ tư của mẹ!

Sau khi bố tôi ốm rồi qua đời, một mình mẹ phải nuôi nấng chúng tôi, tìm đủ mọi cách kiếm tiền trang trải mọi nhu cầu. Cuộc sống của chúng tôi không ngày nào trôi qua mà không có những khó khăn. Một chú hàng xóm tốt bụng sống gần nhà thỉnh thoảng lại đỡ đần chúng tôi. Nhiều người khuyên mẹ tái hôn, nhưng mẹ rất kiên quyết, gạt bỏ hết những lời khuyên ấy, nói rằng, “Tôi không cần tình yêu!”.

Đó là lời nói dối thứ năm của mẹ!

Khi tôi học xong, tốt nghiệp và có việc làm cũng là lúc mẹ đến tuổi về hưu. Nhưng mẹ không nghỉ ngơi mà vẫn ra chợ mỗi sáng, bán buôn nhỏ kiếm thêm. Tôi gửi tiền về nhưng mẹ đều không nhận, thậm chí còn gửi tiền lên ngược cho tôi, bảo rằng: “Con nhớ dùng mà sắm sửa, mẹ có đủ tiền rồi!”. Mẹ vẫn lo lắng gọi điện hỏi thăm từng bữa ăn, giấc ngủ và hỏi con có đủ tiền tiêu không, con không cần lo cho mẹ nhé.

Đó là lời nói dối thứ sáu của mẹ!

Công việc của tôi tốt đẹp, lương bổng đều tăng lên, cuộc sống đả ổn định, tôi muốn đón mẹ lên để mẹ có thể sống an nhàn. Nhưng mẹ không muốn phiền tôi, nói rằng, “Sống an nhàn, mẹ không quen!”. Bởi cả cuộc đời mẹ là những vất vả, khó nhằn rồi.

blog radio,  Bạn có từng khóc vì những lời nói dối của mẹ?

Đó là lời nói dối thứ bảy của mẹ!

Về già, mẹ tôi bị ốm nặng, phải nhập viện. Tôi ở xa về thăm thấy mẹ yếu ớt trên giường sau ca phẫu thuật. Rõ ràng căn bệnh đã tàn phá cơ thể mẹ. Mẹ trông đã già hẳn đi, nhưng vẫn nhìn tôi đầy trìu mến và cố gắng mỉm cười. Trái tim tôi đau cắt, nhưng mẹ, với sức lực ít ỏi còn lại của mình, nói rằng, "Đừng khóc con, mẹ có đau đớn gì đâu!".

Đó là lời nói dối thứ tám của mẹ, cũng là lời nói dối cuối cùng, vì nói xong, mẹ nhắm mắt mãi mãi!".

Là thế đấy, mẹ cũng chỉ có một cuộc đời như bao người, nhưng từ khi có con, tất cả mọi điều tốt lành trên thế giới này mẹ đều muốn dành hết cho đứa con bé bỏng. Con lớn lên rồi cũng không đi hết nổi tình yêu thương của mẹ. Con lớn lên rồi vẫn mãi là đứa bé cần mẹ chở che!

Mẹ là người nói dối nhưng mẹ không có lỗi. Những lời nói dối trở thành một thói quen của mẹ và cũng là thói quen ta nghe từ bé, đến khi lớn lên liệu rằng ta có để ý nhận ra không? Đã bao giờ ta hỏi mẹ thích ăn gì, sở thích của mẹ như thế nào, hay đam mê thực sự của mẹ là gì? Những điều này, chắc chắn mẹ sẽ biết hết ở con mình nhưng lại chẳng nói ra điều yêu thích của mẹ mà lại che giấu bởi những câu nói dối. Bởi mẹ chấp nhận hy sinh cả cuộc đời mẹ vì hạnh phúc gia đình mà quên đi niềm vui của bản thân. Những lời nói dối của mẹ chẳng có lỗi, nhưng ta sẽ trở thành người có lỗi khi vẫn cố tình lờ đi để điều đó tiếp tục xảy ra và không bù đắp tình cảm cho mẹ.

Theo Trà Đinh/Báo Điện tử Tri Thức Trẻ

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 2 (Blog Radio 828)

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 2 (Blog Radio 828)

Câu chuyện về một cô gái đã quay ngược về quá khứ để trở thành tình đầu của người yêu hiện tại, để không còn phải đóng vai người đến sau và là thế thân của ai đó. Nhưng liệu đường tình có rẽ lối theo hướng mà cô ấy muốn?

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 1 (Blog Radio 827)

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 1 (Blog Radio 827)

óa ra, ngay từ ban đầu mình đã chỉ là một người thay thế. Nhưng nếu có thể quay ngược về quá khứ, liệu mọi chuyện có khác đi không? Liệu mình có phải mang danh phận người đến sau trong cuộc đời ai đó?

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện

Giá như anh đừng xuất hiện

5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

back to top