Xúc động với câu chuyện người mẹ nghèo cùng con ngày đầu đi nhập học
2018-08-19 01:41
Tác giả:
Giọng đọc:
Lan Phương
Hôm qua, vừa có dịp đi ngang qua bến xe, thấy tấp nập các bạn trẻ tay xách nách mang, cha mẹ đi cùng gương mặt khắc khổ. Tôi biết đó là những bạn trẻ từ tỉnh lên thành phố nhập học. Chợt nhớ mình của 8 9 năm về trước, cũng bắt đầu những ngày háo hức xen lẫn lo lắng mơ hồ và cả những nhọc nhằn của mẹ.
Nhớ những ngày này năm ngoái, cư dân mạng truyền nhau câu chuyện về cậu bạn tân sinh viên của trường Đại học Sư phạm 2 Hà Nội. Trịnh Đình Quang - chủ nhân bài viết - cho biết anh tình cờ bắt gặp người mẹ bên chiếc nón rách, mặc quần áo luộm thuộm cùng cậu con trai đang hí hoáy ghi chép thông tin. Nhiều người tỏ ra xót xa, thương cảm khi nghe câu chuyện. Họ dành cho chàng trai những lời động viên, giúp cậu nỗ lực vượt qua hoàn cảnh để không phụ công cha mẹ.

Còn người mẹ, cô đã ngoài 40, người xanh xao và ốm yếu. Cô liên tục đau ốm và vẫn đang phải điều trị ở bệnh viện Huyết học Truyền máu Trung Ương, chồng cô mắc bệnh thần kinh. Mình cô là lao động chính trong nhà mà bệnh tật, xoay sở cho em ăn học hết cấp 3 là đã quá sức đối với cô. Khi em báo tin đỗ đại học, cô vừa vui vừa buồn. Vui ở đây là em được học với sở thích của em , còn buồn ở đây là học đại học với số tiền lớn như vậy, cô làm cách nào để kiếm thêm đây?
Tôi đứng nhìn cô mà không kìm được nỗi xúc động, liệu rằng em ấy có thể học hết được 4 năm đại học? Liệu rằng sẽ còn có biến cố gì đến với gia đình của cô?
Dù cho trong cuộc sống của cô còn rất nhiều điều phải bận tâm, đau buồn bệnh tật luôn bên mình, nhưng vì tương lai của con, cô càng cố gắng hơn, cố gắng hơn nữa.
Trích: "Mẹ! Hôm nay là ngày đầu tiên con lên nhập học, lên trường đại học với hi vọng vào một tương lai tươi sáng. Mẹ đi cùng con, mặc bộ đồ có lẽ đã là đẹp nhất đối với mẹ, nhưng nhìn đâu đó, vẫn là chiếc nón đầy mưa nắng, vẫn là đôi dép đi qua bao vũng bùn, tất cả đều dành cho con. Món quà con đỗ đại học có khi chỉ là đôi dép tổ ong vẫn còn đang mới kia, nhưng sâu trong đó là tất cả tình yêu thương của mẹ, là sự lo lắng, là khuôn mặc khắc khổ, ánh mắt bỡ ngỡ, là những đồng tiền quấn tròn mang theo để làm thủ tục cho con và là tất cả những gì mẹ có ..."

Xin gửi lời chúc đến những tân sinh viên năm nay: Hãy cố gắng học thật tốt để báo đáp công ơn cha mẹ, bạn nhé!
Ảnh và bài viết: Trường Đại học Sư phạm Hà Nội 2
Thực hiện: Đoàn Hòa – Tuấn Anh
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Replay Blog Radio: Điều ước ngàn cánh hạc
Rất nhiều người tin vào điều ước khi ta gấp được một ngàn cánh hạc sẽ mang điều ước của ta trở thành hiện thực. Nhưng nếu ta đã chờ đợi qua cả ngàn ngày mà những cánh hạc vẫn chưa mang điều kỳ diệu tới, người ta mong chờ vẫn im lặng, bên ta lại xuất hiện những mối quan hệ mới, nếu như trong lòng không vướng mắc một sự đợi chờ, tình yêu có đến?

Blog Radio 757: Một tiếng gọi cho tôi cảm giác ấm lòng
Con tim tôi lại loạn nhịp như khi nghe lời tỏ tình năm xưa. Dù cho bao nhiêu năm có trôi qua, vẫn chỉ có tiếng gọi ấy có thể đem lại cho tôi cảm giác ấm lòng đến thế. Thước phim hồi ức như được tua ngược lại những giây phút tuyệt đẹp của rất nhiều năm trước.

Chia tay rồi đừng làm mình tổn thương thêm nữa
Điều tốt nhất sau khi chia tay là hãy sống tích cực lên, hãy yêu lấy bản thân và trân trọng những gì mình đang có. Đời là vô thường. Nếu ta không biết trân trọng và gìn giữ những người xung quanh thì đến khi đánh mất sẽ rất đau.

Replay Blog Radio: Đợi mưa
Tình yêu như cơn mưa lặng thầm đến khi nào không ai hay biết. Để rồi khi mưa tạnh, trái tim vẫn ngẩn ngơ nằm đấy, trải qua bao lâu chăng nữa vẫn ướt mềm chẳng thể nào được hong khô.

Blog Radio 756: Một nửa tình yêu không xứng đáng được gọi là tình yêu
Một nửa ly cà phê vẫn là cà phê. Một nửa chiếc bánh vẫn gọi là bánh. Nhưng một nửa tình yêu thì không đáng được gọi là yêu. Cô đã yêu anh chỉ với một nửa trái tim mình, nửa còn lại dành cho sự tính toán.

Replay Blog Radio: Có những ngày cả nỗi buồn cũng bỏ ta đi
Trong những tháng ngày cả nỗi buồn cũng rời bỏ chúng ta mà ra đi là những phút giây thật sự rất đau khổ. Khi bóng tối bủa vây cả cuộc đời mình tôi nhận ra cả cái bóng của mình cũng rời bỏ mình trong những lúc tối tăm nhất.

Replay Blog Radio: Những lá thư bay
Anh nắm chặt tay cô khẽ đặt một nụ hôn dịu dàng lên trán cô - Mối tình đầu của chúng ta đã xuất hiện từ lâu, nhưng bây giờ mới thực sự bắt đầu.

Blog Radio 755: Nếu yêu anh, xin em đừng là gió
Người ta vẫn thường nói Thiên Bình là gió, gió lãng du, không bao giờ ở yên mãi một nơi, cơn gió đi rồi đến lúc nào đó có thể sẽ quay về chốn cũ hoặc cũng có thể không. Nhưng nếu yêu anh, xin em đừng là gió.

Anh sẽ nhớ về em một lần sau cuối
Tháng năm vẫn thế, vội vàng qua đi trong lặng lẽ. Cả anh và em, cả những kỷ niệm của chúng ta cũng sẽ già cỗi, cũng hóa thành một câu chuyện cổ tích mà chẳng ai thèm nhớ đến hay kể lại.

Replay Blog Radio: Nơi hạnh phúc nhất
Khi yêu một người đã ở bên cạnh mình từ rất lâu, bạn thường tự thắc mắc tại sao trước đây mình không có những cảm xúc này với người đó.