Thơ Radio: Thu về rồi, mình yêu nhau đi anh
2019-09-10 01:05
Tác giả:
Trần Khánh Minh Sơn, Lãng Khách, Tâm Di, Nguyễn Quang Vinh, Phan Quốc Minh
Giọng đọc:
Radio Online Team
Không phải ngẫu nhiên mùa thu thường trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho các nhà thơ, nhà văn sáng tác. Mùa thu với những làn nắng vàng như mật rót qua từng kẽ lá, mơ màng vương lên vai áo người con gái. Mùa thu với bầu trời cao xanh, lộng gió khiến tâm hồn ta bỗng thấy thư thái hơn. Mùa thu với những cơn mưa rả rích bất chợt mang theo hơi lành lạnh phả vào không khí, khiến ta cảm thấy cô đơn, yếu đuối hơn.
Và bởi vì, mùa thu khiến người ta thấy muốn được yêu hơn.
Tháng chín này mình hẹn hò đi em
Tháng chín này mình hẹn hò đi em
Chứ để thu mãi rơi thềm nỗi nhớ
Nghe đau lắm tình trong như vụn vỡ
Thu đẹp mà, thu quyến rũ phải không?
Tháng chín này thôi ta hãy yêu đương
Cho mộng mơ trở lại con đường nhé
Anh góp nhặt từng niềm vui nhỏ bé
Kết thành lời khe khẽ nói lên câu…
Tháng chín này ta sánh bước bên nhau
Những phùn mưa chìm vào sâu đôi mắt
Ở yên đó trong vòng tay thắt chặt
Thu đẹp mà, thật quyến rũ đúng không.
© Lãng Khách – blogradio.vn
Cũng như bạn tác giả Lãng Khách, tháng 9, mùa thu còn là nỗi nhớ khôn nguôi trong lòng bạn tác giả Cao Nam Minh. Những quyến luyến yêu thương, những kỷ niệm cứ theo hương hoa sữa phả vào lòng người một nỗi mênh mông khó tả.
Tháng chín về, ai khẽ gọi mùa thu
Tháng chín về, ai khẽ gọi mùa thu
cho hoa sữa thơm về trên lối cũ
chuyện hôm qua ai lại còn ấp ủ
lại nhắc về những quyến luyến thương yêu
Thu lại về những chiều tím rơi nhiều
con sóng vỗ hồ Tây sầu man mác
tháng chín về cho lá rơi xào xạc
phố nồng nàn khẽ khẽ hát thu sang
Hà Nội của anh là những nỗi nhớ thênh thang
là đi xa để lòng mình nhớ lắm
nhớ một người với bàn tay cầm nắm
nụ hôn còn vương vấn gió heo may
Tháng chín lại về mình lại có cầm tay
cùng thương yêu như mùa hạ đã cũ
có đi qua những điều mình ấp ủ
đã hẹn thề như đã nói cũng nhau...
© Cao Nam Minh - blogradio.vn
Mùa thu khiến lòng người ta xao xuyến đến lạ. Thế nên chẳng ai muốn phải cô đơn trong những ngày thu đầy xúc cảm này. Người ta thường nói khi yêu đừng nên hứa, bởi vì những lời hứa ấy có thật sự thực hiện được không thì chẳng ai khẳng định được. Thế nhưng, mùa thu đẹp như thế, liệu ta có đủ can đảm như bạn tác giả Nguyễn Quang Vinh, tự cho mình một lời hứa với tình yêu?
Hãy chờ anh hết mùa thu này
Mùa thu về, rưng rưng làn mưa đổ
Em có buồn trong thoáng gió heo may?
Lá vàng bay rớt nhẹ trên vai gầy
Mùa thu này đã mấy mùa xa cách...
Em có hờn, có đau và có trách
Mắt có còn hoen những lệ long lanh
Có cô đơn khi gió vụt bên thềm
Không có anh ai dỗ dành, an ủi
Thôi nhé em, xin đừng buồn đừng tủi
Mùa thu về, cho lòng nhớ nhau hơn
Càng xa xôi anh càng thấy thương nhiều
Bóng dáng người yêu, mong manh, bé nhỏ
Mùa thu về, se se từng cơn gió
Lạnh đất trời pha chút lạnh trong tim
Ở nơi anh thành phố bỗng im lìm
Phố nơi em có buồn và khắc khoải?
Mùa thu về, mưa thu rơi rớt mãi
Có những ngày anh thèm cạnh bên em
Hơi ấm bàn tay, ánh mắt dịu hiền
Làm sao anh quên dẫu còn cách trở
Anh sẽ về, sẽ về cùng phố nhớ
Sẽ nhẹ nhàng lau mắt lệ thu mưa...
Nhưng em ơi, mình hãy gắng đợi chờ
Khi ngoài kia lá theo về thu cũ...
© Nguyễn Quang Vinh - blogradio.vn
Người ta nói: mùa thu là mùa của yêu thương và cũng là mùa của những nỗi buồn. Đúng vậy, thu yên tĩnh, có chút cô liêu gợi lên trong lòng nhiều những suy tư và những nỗi buồn man mác.
Người bỏ lại điều gì bên cạnh mùa thu
Như màu nắng mùa thu bên cánh đồng mùa cũ
Người trở về bên giấc mơ phai
In thời gian trong dòng thư khắc khoải
Đợi thêm mùa nào sẽ lành những vết thương
Như mùa thu, chỉ ánh mắt người về phía những mùi hương
Không phải điều gì cũng từng là mãi mãi
Khi cả hai từng có cảm giác sợ run những điều từng trải
Một điều mà chúng ta chẳng muốn nhắc về nhau
(Một điều mà quá khứ hay tương lai, cả hai từng muốn giấu)
Như mùa thu này, người ở đâu đó với những nỗi nhớ không màu
Ta ở đâu đó, trốn biệt trong không gian căn nhà không bão tố
Chỉ là bàn tay đã khô và cần thêm một lần được thổ lộ
Chỉ là bàn tay đã đầy những vết nứt
Và ngày mai… Sẽ là một ngày vào mùa thu nào đó
Người sẽ bỏ lại một người từng yêu…
© Trần Khánh Minh Sơn - blogradio.vn
Yêu thương của mùa thu là yêu thương trong yên lặng, yêu thương bằng cả tấm lòng, bằng cả con tim. Không những lời sáo rỗng, không vật chất tầm thường mà đích thực đó là yêu thương.
Em chưa kịp gửi gì vào mùa thu
Em chưa kịp gửi gì vào mùa thu
Thì đông khẽ khàng đã chạm vào kẽ lá
Phố thân quen bỗng chốc hóa xa lạ
Em ngập ngừng nửa bước, nửa dừng chân
Em đã kịp giữ lại điều gì đâu
Mà tình yêu tan vào thu đi mất
Em cứ ngỡ tâm hồn mình thật chật
Mà mênh mông chẳng buộc chặt nỗi buồn
Em chưa kịp nói điều gì cùng anh
Chiếc lá cuối thu đã rụng rơi đâu mất
Em vội vàng gói yêu thương đem cất
Nhưng anh đã vội đi trước lúc em vội vàng
Em ngơ ngác đứng giữa những bộn bề
Chẳng kịp khóc cười, cũng chẳng kịp buồn bã
Chẳng kịp níu những gì còn xót lại
Thu vội vàng,
đông vội vàng,
khi anh vội vàng xa.
© Tâm Di - blogradio.vn
Giọng đọc: Hiển Vi
Thiết kế: Hương Giang
Sản xuất: Nhóm Blog Radio
Mời xem thêm chương trình: Chuyến xe nào đưa ta về với ngày xưa
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)
Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)
Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)
Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)
Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)
Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)
Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)
Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)
Ngày đó ông bà cũng không ưng dượng, vì hoàn cảnh nhà dượng khó khăn lại đông anh em, trên có mẹ già, dưới có em nhỏ ông bà sợ dì lấy dượng sẽ phải chịu khổ, ra sức can ngăn, nhưng dì thương dượng lại cứ mãi cứng đầu cứng cổ đến cùng.

Nơi Tình Yêu Bắt Đầu (Blog Radio 858)
Mưa ngớt. Không khí mát mẻ và trong lành, khác hẳn với những ngày nắng như thiêu như đốt suốt một tuần ròng rã. Chim hót véo von trên cành na, nhảy nhót chuyền cành làm cho những hạt mưa còn đọng lại rớt xuống trên đầu chú mèo nhỏ xinh, tinh nghịch đang rình rập, nô đùa.

Đi Xa Hơn Để Trưởng Thành Hơn (Blog Radio 857)
Với những ai từng xa nhà, xa gia đình, xa bạn bè thân thiết đã từng cảm thấu nỗi lòng của những đêm đông thương nhớ hơi ấm vị quê nhà. Đó là nỗi nhớ những bình dị thân thương, những con đường trước nhà, khóm hoa đầu ngõ, âm sắc quê hương, lòng thương nhớ mẹ cha. Và đó cũng chính là những cảm xúc khó nói nên lời của Thảo Uyên.