Gia đình…
2025-10-02 18:40:00
Món nào cũng thơm ngon, tròn vị, cũng đậm đà tình thương yêu. Hai cô con gái mỗi lần được thưởng thức tay nghề đầu bếp của bố, đều nức nở khen lấy khen để. Chị áy náy, anh cười hiền lành bảo: được chia sẻ gánh nặng với chị chẳng những là trách nhiệm, nghĩa vụ mà còn là hạnh phúc của anh!
Bức thư không bao giờ được gửi
2025-10-01 18:50:00
Tôi đã từng nghĩ rằng nếu mình sống biết điều, nếu mình nhịn một chút, nhún nhường một chút… thì mọi chuyện sẽ ổn. Nhưng tôi đã sai. Càng im lặng, tôi càng bị lấn tới. Càng nhịn, tôi càng bị coi thường. Và những người tôi yêu thương nhất lại là những người khiến tôi tổn thương sâu nhất.
Con vào lớp một
2025-09-30 09:20:00
Bộ sách mới mẹ mua cho con đã được bao bọc, dán nhãn cẩn thận và xếp ngay ngắn ở một góc học tập. Hộp bút chì, thước kẻ mới toanh đặt trong cái hộp nhựa vừa vặn. Thấy con ngắm nghía góc học tập mới của mình, đặc biệt dừng lại thật lâu ở chiếc bàn gỗ bố đóng đặt trang nghiêm cạnh cửa sổ, mẹ biết con đang rất hạnh phúc.
Mẹ tôi
2025-09-26 15:10:00
Hạnh phúc của mẹ đơn giản chỉ là được nấu những bữa cơm canh đạm bạc, hợp khẩu vị cho bố, là nụ cười thoải mái khi trò chuyện với xóm giềng về chúng tôi, những đứa con của mẹ giờ đã trưởng thành và có chỗ đứng trong xã hội, là sự bằng lòng với những công việc sớm sớm, chiều chiều không tên lặp lại.
Chỉ là mẹ và con chưa hiểu nhau thôi
2025-09-25 13:55:00
Nhưng con à, mẹ cũng từng là một người con xinh đẹp, nhưng vì gia đình này mẹ chấp nhận làm mọi công việc và không hề chăm sóc bản thân mẹ ra sao. Để giờ đổi lại sự oán hận từ con và sự phản bội từ người từng hứa suốt cả đời này chỉ yêu duy nhất một mình mẹ.
Nỗi buồn bỏ quên
2025-09-24 17:35:00
Lễ phát tang vừa xong mẹ bảo tôi mới từ thành phố về còn mệt, kiếm cái gì ăn rồi hẵng về nhà trông nhà. Tôi gật đầu, ngoái đầu nhìn thằng Kiên cháu nội cô Hai, mắt nó đỏ hoe, tôi không hình dung được nó đã khóc nhiều bao nhiêu. Khóc cho bà nội và cho tuổi thơ của chính nó đến hôm nay thì đã đứt lìa.
Tâm tư gửi em - cô gái tháng 12
2025-09-23 15:35:00
Chúng ta sinh ra mỗi một người là một bông hoa, không bao giờ quá muộn để trở thành chính mình. Không cần ép mình thành công sớm như người khác, chỉ cần ta biết nổ lực sống có mục đích tự khắc mọi thứ trở nên hoàn hảo theo cách ta mong muốn.
Tôi - người đàn bà đang đi qua bão giông
2025-09-17 18:25:00
Những cơn hoang mang, lo lắng, tủi thân bủa vây như một cơn bão không có điểm dừng. Nhưng rồi, tôi vẫn sống. Không phải sống theo cách tôi từng mơ ước, mà là sống để tồn tại, để vượt qua, để không gục ngã.
Có một mảnh đất mang tên gọi quê nhà
2025-09-16 14:50:00
Tôi nhớ ông từng nói: "Đời người cũng như con sóng kia, có lúc huy hoàng cuồn cuộn, có lúc nhẹ nhàng ru êm, cũng có lúc tan biến hết cả chẳng còn gì, nhưng đều có thể tự chủ làm lại thành con sóng mới".
Yêu thương nào ấp ủ những mầm non
2025-09-15 13:45:00
Những năm sau đó, do bận việc này việc kia, tôi cũng không sao thu xếp được thời gian để về nhà vào ngày giỗ ông. Mỗi khi bồi hồi nhớ lại lần cuối được nói chuyện điện thoại với ông trước khi ông qua đời, tôi không sao kìm được lòng mình, tim bỗng hẫng đi vài nhịp.
Hình ảnh mẹ trong tôi trông như thế nào?
2025-09-13 18:35:00
Tôi từng viết trong bài tập làm văn rằng: "Ông Mặt trời cũng không chăm chỉ bằng mẹ tôi bởi mẹ dậy sớm và thức muộn hơn cả ông".
Nói với con về hạnh phúc gia đình!
2025-09-12 16:35:00
Bởi khi bạn thân tốt rồi, mình cũng khó kết giao với người không cùng tần số, còn lỡ chọn sai người, mình cũng dám buông và lựa chọn hạnh phúc cho riêng mình, thứ hạnh phúc không phụ thuộc vào bất kỳ ai.




















