Blog Radio 489: Cầm tay anh, tựa vai anh mà khóc
2017-04-07 22:00:00
Em không biết cuộc gặp gỡ của chúng mình có phải là duyên nợ hay định mệnh? Em cũng không biết rồi ngày mai những khó khăn thử thách trong tình yêu sẽ lớn nhường nào. Nhưng em tin và hy vọng dù khó khăn hay trở ngại thế nào anh cũng đừng buông tay. Hãy nắm chặt lấy tay em, và yêu em nếu như lòng anh muốn thế.
Blog Radio 488: Yêu chậm thôi để thấy bình yên
2017-03-31 22:00:00
Ngày đó, tôi cứ ngỡ em chỉ nói vu vơ. Nhưng khi bình tâm lại, tôi mới thấy mình đã vô tình đánh mất đi thứ đáng trân trọng nhất. Tôi chú tâm vào sự nghiệp, vào công việc, tôi đã nghĩ em sẽ cảm thông cho tôi, nhưng sau này tôi mới nhận ra chính tôi đã vịn vào cái sự cảm thông đó để ngang nhiên vô tâm, hờ hững với em.
Blog Radio 487: Duyên phận đến và đi nhưng tình yêu thì còn mãi
2017-03-24 22:00:00
Tôi và em đã giữ trọn lời hứa với nhau, duyên phận của chúng ta đến rồi đi, nhưng anh và em chưa bao giờ rời bỏ tình yêu của đôi mình.
Blog Radio 486: Gặp gỡ và chia xa cũng chỉ vì một chữ duyên
2017-03-17 22:00:00
Đời này chúng ta buồn vui chỉ vì một chữ duyên, gặp gỡ và chia xa cũng chỉ vì một chữ duyên. Tình yêu, rốt cuộc vẫn cần nhiều hơn tình cảm, khó trách trong đời có nhiều người bỏ lỡ nhau đến thế, an yên em nhé, cuộc đời mình có lẽ không dành cho nhau.
Blog Radio 485: Thế nào mới là một tình yêu xứng đáng?
2017-03-10 22:36:07
Thế nào mới là một tình yêu xứng đáng? Điều đó đâu còn quan trọng nữa, vì từ khoảnh khắc em bước chân vào đây, tôi đã thầm thề, sẽ dùng mọi cách để giữ chân em lại. Để rồi, sau những giọt mưa cuối, chúng tôi có thể ôm trong tay hạnh phúc của cả cuộc đời mình.
Blog Radio 484: Tháng ba em có còn buồn như dạo trước?
2017-03-03 22:00:00
Tháng ba tôi viết trong tiềm thức của mình những yêu thương ngược lối, viết cho người tôi yêu nhất. Tháng ba là để yêu thương. Tháng ba đâu dành để chia ly.
Blog Radio 483: Chàng trai năm 17 tuổi sẽ không thể đi cùng bạn suốt đời
2017-02-25 00:15:00
Người ta nói rằng: “Chàng trai năm 17 tuổi năm đó sẽ không thể đi cùng bạn mãi", bây giờ thì tôi đã tin rồi. Nhưng tôi cũng rất vui vì cậu đã đến, có cậu thanh xuân của tôi không cô đơn. Cảm ơn cậu của năm đó vì đã thích tôi. Và tôi cũng muốn. Cảm ơn mình của năm đó đã thích cậu như vậy. Cảm ơn chàng trai tuổi 17. Cảm ơn tuổi thanh xuân đã qua chẳng thể níu lại.
Blog Radio 482: Nếu đó là tình yêu sai trái, hãy buông bỏ nó đi!
2017-02-17 22:00:00
“Yêu đơn phương là tự nguyện đau, là âm thầm nhớ, là đợi mong thấp thỏm và ấm ức ghen tuông.” Giờ thì tôi đã hiểu cái đau đớn của tình yêu mà biết bao cô gái từng nhắc với tôi. Đối mặt với anh, nhìn anh âu yếm người con gái khác, anh có hay tôi đang gặm nhấm một nỗi xót xa chốn này.
Blog Radio 481: Kẻ giấu những giấc mơ
2017-02-11 00:15:00
Cuối cùng tôi cũng có thể đủ cam đảm để đứng ra sống thật với chính mình và từ bỏ làm chiếc bóng của anh, nhưng cũng không đủ cam đảm để ở lại giữ cậu ta ở bên mình. Đưa những tình cảm còn mông lung đáp lại một tình cảm chân thành, suy cho cùng điều đó chẳng làm trái tim tôi vui hơn, cũng chẳng công bằng với cậu ta chút nào. Khi biết trái tim mình ở đâu, tôi quyết đinh trở về…
Blog Radio 480: Vịn vào tớ nếu cậu thấy tổn thương
2017-02-04 00:01:00
Yêu cậu, tớ rất mệt, tớ cũng khóc nhiều nữa. Cậu sẽ bỏ rơi tớ bất cứ lúc nào cậu mệt. Cậu sẽ để tớ một mình khóc dưới mưa. Nhưng tớ không sợ. Từ bây giờ tớ sẽ không để cậu bỏ rơi nữa. Tớ sẽ là đôi chân của cậu. Chẳng cần chạy băng băng, chỉ cần đi bên cậu dù chậm rãi, từng bước thôi, tớ vẫn sẽ nắm tay cậu.
Blog Radio 479: Hành trình của hạnh phúc
2017-01-28 00:01:00
Hạnh phúc là lúc ta tìm được niềm vui trong những điều bình thường nhất. Là có những nụ cười trong bữa cơm. Là được tụ tập cùng bạn bè lê la quán xá vỉa hè. Là biết quan tâm và lắng nghe. Là luôn nở được nụ cười dù cho có thế nào đi nữa. Hay đơn giản chỉ là thức dậy sớm vào buổi sáng, vươn vai đón chào ngày mới.
Blog Radio 477: Em mãi là tri kỷ của anh
2017-01-13 22:00:00
Nàng là nơi anh muốn đặt vào đó tất thẩy biết bao nỗi niềm, vui có, buồn có, kể cả khi là sự tuyệt vọng hay những đắn đo, hay chỉ đơn giản là một điều nhỏ nhặt anh bất chợt cảm nhận từ cuộc sống. Người đầu tiên anh sẽ nghĩ đến, chính là nàng. Vậy thì người tri kỷ như nàng lại tiến thêm một bước vào cuộc đời vốn đã nhiều những nỗi đau là anh. Tri kỷ - vị trí đó anh chỉ dành cho nàng.