
Cuốn sổ tay của ba tôi
2024-08-23 13:10:00
Bế con trên tay, Ba thầm cảm tạ ơn trên, đến ông bà con, đã mang con đến với Ba và Mẹ. Con có biết không, Mẹ con cũng đã khóc vì hạnh phúc, Ba chắc chắn rằng, không còn gì có thể hạnh phúc và quý giá hơn được nữa.

Bếp lửa của bà tôi
2024-08-22 18:35:00
Gia đình tôi là gia đình ở vùng quê nông thôn, nên hình ảnh bếp lửa đã trở nên thân thuộc với tôi từ những ngày bé thơ, cho đến cả lúc tôi đã trưởng thành.

Mùa thu năm ấy
2024-08-21 14:55:00
Cả nhà tôi nghêu ngao hát bài “Cho con”: ba sẽ là cánh chim, cho con bay thật xa…. Khoảnh khắc và lời bài hát đó tôi dùng cả đời để ghi nhớ, cả đời để hiểu hết cũng không biết sự hy sinh và vất vả của ba.

Bàn tay của mẹ
2024-08-20 16:55:00
Lúc bạn mệt mỏi và cần ai đó vỗ về, mẹ là người đầu tiên. Lúc bạn nhớ nhà và thèm lắm bữa cơm mẹ nấu, mẹ bạn sẽ nấu bạn ăn. Lúc bạn rời đi, mẹ cũng là người nắm tay bạn động viên.

Vẻ ngoài hào nhoáng che khuất ánh nhìn của bạn
2024-08-19 14:50:00
Những cuộc cãi vã xảy ra với tần suất tăng dần và liên tục nhiều ngày. Những vấn đề nhạy cảm trong gia đình dần hiện ra. Một đứa trẻ vừa mới hiểu chuyện bỗng phải tiếp nhận qua nhiều thứ khiến bộ não nhỏ bé của nó như muốn nổ tung. Chỉ muốn được nghỉ ngơi, chỉ muốn được an ủi.

Ngày mưa, nhớ mẻ ngô rang của mẹ
2024-08-16 17:00:00
Ngô rang lạ lắm! Giòn tan, thơm lừng. Những hạt ngô già nhảy tanh tách trên chiếc chảo nóng rồi bung ra trắng xốp. Khi đủ độ giòn, mẹ đổ mẻ ngô vẫn còn lách tách tiếng nổ ra chiếc mẹt đã chuẩn bị sẵn. Chị em tôi háo hức nhón nắm ngô nóng hổi cho vào miệng, giòn tan, thơm ngào ngạt.

Lời của mẹ
2024-08-14 18:25:00
Mình buồn nhiều nhưng rồi mình chợt nhận ra chẳng qua là Mẹ lo cho mình thôi. Nhưng vì sự thẳng thắn nên cách thể hiện của Mẹ vô tình làm mình tủi thân. Mình muốn gì cứ nói hết ra để Mẹ hiểu.

Hành trình con gái trưởng thành có cha
2024-08-13 17:40:00
Cầm hộp cháo gà còn nóng hổi, nhìn bóng lưng cha khuất vội trên chiếc xe ôm để kịp bắt xe về nhà mà nước mắt con cứ lăn dài trên má. Cha – Người đàn ông gần 60 tuổi vẫn chăm sóc cô con gái 32 tuổi là con như những ngày bé dại.

Nỗi đau chẳng hề vơi
2024-08-07 18:50:00
Mình chợt nhận ra, cho dù 5 năm, 10 năm, hay 20 năm trôi qua đi chăng nữa, nỗi đau mất đi người sinh thành ra mình vẫn mãi vẹn nguyên chưa bao giờ vơi. Trong quá trình mình trưởng thành, học tập và làm việc, có thể sẽ tạm quên đi nhưng chỉ cần một hình ảnh gợi nhắc về nó, nỗi đau đó lại sục sôi, giằng xé con tim mong manh này.

Năm tháng vô định, tôi chẳng biết phải làm sao...
2024-08-02 16:25:00
Rồi chị hỏi tôi rằng có ghét chị không, tôi nói rằng có chứ, những thời điểm trong quá khứ gì chẳng đôi ba lần, nhưng giờ thì cái cảm xúc đó làm gì còn nữa. Chị cũng không biết rằng, sự tồn tại của tôi bây giờ, cũng là nhờ chị mà có.

Một thời đã xa
2024-07-31 17:45:00
Kết thúc một ngày mệt mỏi là mâm cơm đơn giản, đạm bạc với những món mang hương vị miền quê như canh lá lằng, cà muối cùng mắm tôm, một ít cá đồng kho,... ấy vậy mà lại cảm thấy vừa miệng hơn cả!

Con thương cả nhà
2024-07-30 16:55:00
Mẹ nhớ vẫn làm một xoong thật to thịt kho trứng nha mẹ, càng to càng tốt mà ba hay nói con là đứa háu ăn và hư ăn nhất nhà, nên nói đúng phải là càng to càng tốn. Vậy đó, cứ mỗi lần con nhớ lại là con buồn cười và càng nhớ càng thương cả nhà mình hơn.