Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nơi em vẫn đợi anh như em đã từng đợi

2015-11-16 04:51

Tác giả: Linh


blogradio.vn - Em sẽ vẫn cứ yêu, cứ nhớ, cứ đợi chờ. Dù có còn được gặp lại những nơi anh qua đã nhuốm màu hoang phế. Dù thu qua, đông tới em sẽ ủ ấm trái tim mình thêm lửa chút mặn nồng, thêm chút lòng tin để ru mình một đời phong sương cho tới ngày sau còn mãi.

***

Tháng này mới chớm Đông mà trời đã lạnh vô cùng, đặt bàn tay lên khung cửa kính mới cảm nhận hết sự buốt giá thấm vào da thịt. Cả thành phố ưu sầu bởi tịch mịch cô liêu.

Anh giờ đang ở chốn nào có lãng đãng nơi những vần mây lững lờ trôi, đọng trên những giọt sương sớm mai hay đã trở về bên con đường vương đầy gió. Bước những bước thật chậm em đi về miền viễn phố, nơi có ngày ta gặp lại nhau. Những kỷ niệm ngày xưa cứ hiện về trong giấc mơ hạnh phúc.

... Là một buổi chiều như hôm nay, em gặp anh khi gió đông thổi vào lòng buốt lạnh. Trái tim dường như đã rung từng nhịp khi anh cất lời xin lỗi và nhặt xấp hồ sơ rơi lả tả trao vội vàng vào tay em nở nụ cười hiền:

- Cho anh xin lỗi cô bé. Chúc em một ngày mới tốt lành!

Chưa kịp định thần lại thì bóng anh đã khuất dạng nơi cầu thang máy. Em còn lơ ngơ chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra với mình mà trái tim cứ đập liên hồi. Có lẽ con người ta đã là duyên phận thì luôn có những sự tình cờ khi gặp lại anh trong chiều bên bờ sông Venice:

- Nhật Hạ. Thật vui khi gặp lại em.

Ngỡ ngàng vì sao anh biết tên và cùng chung trong chuyến đi lần này. Có lẽ mọi thứ đã được an bài trong bàn tay của tạo hóa.

Nơi em vẫn đợi anh như em đã từng đợi

- Tên của em là tia nắng sưởi ấm mùa đông lạnh giá đấy.

Nụ cười hóm hỉnh của anh làm tan cả không gian hòa cùng ly Espresso sóng sánh trong chiều hôm ấy, anh nói đầy đam mê về cách cafe Espresso đặc trưng của Ý:

- Em biết không, lần nào đến Ý anh cũng đến nơi đây để nhâm nhi một ly cafe Espresso, không ngờ lại được gặp lại em, thật tình cờ và hạnh phúc. Anh yêu góc phố này, yêu cả cái cách người Ý pha một tách Espresso “chính hiệu” bởi họ sẽ rang những hạt café sẫm màu rồi xay rất nhuyễn, sau đó được pha chế bằng cách dùng nước nóng nén dưới áp suất cao. Nhờ vậy mà một tách Espresso sẽ có vị rất đậm và trên mặt có một lớp bọt màu nâu còn gọi là Crema rất thơm mà không đắng ngắt.

Em đã không biết cafe ngon như vậy sau buổi chiều ngày hôm ấy. Và thật lạ khi trái tim cứ đập từng nhịp liên hồi như thức tỉnh sau bao vụn vỡ của mối tình đầu.

Những phút giây anh tranh thủ đưa em đi thăm phố, tận hưởng sắc màu văn hóa của Ý đã khiến cả em và anh thân thiết đến lạ thường, như người quen từ thuở nào, như đã từng rất hiểu nhau.

Thật là lạ phải không anh? Ngày cuối cùng rồi cũng đến, cả hai đều luyến lưu, anh nhẹ nhàng nói:

- Cuộc chia tay ngày hôm nay của chúng ta là để cho ngày sau gặp lại. Hẹn em ở nhà nhé. Nhật Hạ!

Những xúc cảm bỗng vỡ òa khi anh khẽ ôm bờ vai rung nhẹ. Khi đó em biết mình đã chìm vào ánh mắt hoang liêu như lá cỏ. Cả không gian chìm sâu trong lòng nhuốm một sắc thái hư huyền và tràn ngập không gian lửng lơ như ru hồn em vào nơi đây, vào không gian dịu ngọt này khiến tâm hồn em lãng đãng trôi thật xa.

Nơi em vẫn đợi anh như em đã từng đợi

Nơi góc phố nhỏ có cây dương cầm ngân nga khúc thụy du, dịu dàng tay nắm bàn tay lặng nghe phiến lá xanh hòa cùng cơn gió lao xao, khẽ thì thầm cho tim em trôi về phương anh, cho quên hết những ưu tư của ngày hôm qua mà nặng lòng thêu dệt, mặc những nỗi buồn đã từng vây kín. Anh khoác lên vai em chiếc khăn quàng để tìm hơi ấm tâm giao, khắc sâu vào một khoảng bình yên mà trộn hơi thở hòa tan trong gió lạnh của mùa đông. Trong khoảnh khắc em như tìm thấy miền lặng nghe tình nồng nàn nơi anh thấm ngọt:

- Nhật Hạ, đừng bao giờ rời xa. Hãy ở bên anh mãi nhé em!

Nép vào bờ ai anh em thấy niềm hạnh phúc ngập tràn. Thích được sánh bước cùng anh chỉ để đi, để ngắm trời điểm xuyết những bông tuyết rơi, được đan tay ấm áp. Thích những bữa ăn có rượu vang đỏ, có ngọn nến lung linh ấm cúng dành cho hai người.

Thế nhưng, tạo hóa cũng thật trớ trêu khi thời gian đã không còn kéo dài những dư vị của tình nồng ấm thì tai nạn bất ngờ ập đến đưa anh đi xa mãi về phía cuối trời. Em dường như khuỵ ngã giữa dòng đời, vắng anh một mình em đi về trong giá lạnh. Em yếu đuối bước những bước chông chênh để tìm về hoa dại bên bờ cong của mái phố, tìm những dư vị và bóng hình của anh còn đọng lại.

...Rồi thời gian trôi qua cũng đã phủ bụi lên những rong rêu của mùa. Đông lạnh cột chặt em trong cơn gió, lúc này em cần nhiều thời gian để nỗi nhớ thôi cồn cào da diết, để lý trí chiến thắng con tim, để tự mình thức dậy và đứng lên sau một cơn mộng mị kéo dài. Nhưng phải mất bao nhiêu thời gian đủ để xóa đi trong tiềm thức hình ảnh của tình yêu, nên mùa qua mùa cứ lãng đãng ghi lại mối tình dang dở để em vẫn cứ thế trong bình yên, vẫn cứ yêu để thấy mình còn anh, vẫn đứng lặng bên cửa sổ một mình để lắng nghe trái tim còn có nhịp đập những cảm xúc, vẫn là em với những nỗi nhớ thương đong đầy, nhớ từng hơi thở, từng ánh mắt anh trao và câu nói ngày nào vẫn quen thuộc: "Chúng ta chia tay ngày hôm nay là để cho ngày sau gặp lại".

Ngày sau sẽ gặp lại phải không anh? Vì thế, em sẽ chắt chiu từng giọt sương, ru mình một chút hơi ấm để hong bớt cái lạnh, dù trong màn đêm có phần se lạnh, dù em có lúc vô tình lạc lối đi vào miền hoang vu mà không biết gió hững hờ hẹn hò em trong ảo ảnh của lòng si, thì em vẫn sẽ vẽ ra viễn cảnh đầy hương sắc mà nguyện hi sinh cho lá cỏ ngoài kia, bởi anh là ảo ảnh không thể kề bên nên em xin trao những hoài mong đón đợi ngày gặp lại.

Nơi em vẫn đợi anh như em đã từng đợi

Em sẽ với tay nhặt gió, hòa mình nghe gió đưa như lời thì thầm anh kể, hứng lấy từng bông tuyết đọng trên mái hiên ngói cũ của phố để nhặt lại những kỷ niệm lắng dưới đáy cội của tâm khảm. Những sắc hương mùa cứ thế quyện theo em tháng ngày. Mặc cho từng giọt mưa nặng hạt càng khiến cho nỗi nhớ anh dành trao em như giọt nước mắt mặn chát rơi bên bờ mi, tiếng trái tim thổn thức sẽ còn níu giữ những thủy chung.

Anh sẽ hóa thành cơn gió phủ trên vai em tìm hơi ấm cho trọn một ngày.

Anh sẽ là mây trời ôm em vào lòng để nâng bước em đi về miền hương hoa cỏ dại.

Anh mang tới nụ hôn bằng mưa gửi vào ngọt ngào qua ô cửa, dắt tay em về trên phố nhỏ cùng mùi ánh mắt, đem cho em niềm tin và những nỗi nhớ ngọt ngào sẽ xoa dịu những chênh vênh phải không.

Bởi tất cả em đã dành những yêu dấu gửi trong bầu trời ký ức, để hạnh phúc vẫn đang hiển hiện trong em cùng tháng ngày phía trước cho trái tim an yên tràn về trong giấc ngủ ngày mai.

Dù có bao nhiêu thời gian đi nữa, dù anh có hóa thành mây trôi, hay ngọn gió vô tình thì tình cảm của em sẽ không tan vào giọt sương đêm, dù là xa cách hay hững hờ em vẫn ở nơi đây để mọi thứ vẫn còn vương lại bờ môi mấp máy nụ cười rơi trong những chiều xưa cũ.

Dù một ngày đông giá em lại thấy ánh mắt buồn, những cảm giác vỡ tan, nhung nhớ thì em sẽ nhặt khẽ và ươm nhẹ từng bông tuyết tô trên nền địa đàng của mùa đông. Em sẽ yêu thương trọn vẹn tháng ngày như niềm vui không bao giờ tắt, cười nhẹ nhàng bằng tiếng gió ùa vào lòng an yên bởi phố đã được tô sắc màu của anh.

Nơi em vẫn đợi anh như em đã từng đợi

Em sẽ nằm bên đám cỏ dịu êm mà vương những chồi non ru êm như vòng tay anh thật yên bình mà không ngừng trôi về phương anh. Trong tiếng ngọt ngào của ngày cùng niềm hạnh phúc ngân nga con đường trải dài những hình bóng anh luôn dõi theo bên cạnh, bảo vệ và chở che em tháng ngày. Thế nên em sẽ vẫn hòa mình trong vào lòng đông, bởi gió cũng là anh sẽ hong khô hết nỗi niềm, bởi sương vẫn là anh nên em sẽ uống từng giọt và ủ mềm nỗi nhớ trong tim và nhẹ cười thả trôi tháng ngày, ôm trọn những yêu thương mà anh dành trao.

Em sẽ vẫn cứ yêu, cứ nhớ, cứ đợi chờ. Dù có còn được gặp lại những nơi anh qua đã nhuốm màu hoang phế. Dù thu qua, đông tới em sẽ ủ ấm trái tim mình thêm lửa chút mặn nồng, thêm chút lòng tin để ru mình một đời phong sương cho tới ngày sau còn mãi.

Gửi cho anh những giấc mơ về miền viễn phố.

Nơi em vẫn đợi như đã từng đợi anh !

© Linh – blogradio.vn

Bài viết tham dự tuyển tập "Viết cho người tôi yêu". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại cảm nhận của mình và chia sẻ lên mạng xã hội cho bạn bè, người thân cùng đọc.

viết cho người tôi yêu
 Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn

Linh

Người ngày mới an...

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

back to top