Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chào tháng Mười, mùa thu đã về rồi!

2018-10-02 01:26

Tác giả:


blogradio.vn - Chẳng phải sợ một ánh mắt hoang hoải, chẳng phải sợ mọi thứ không giống như những gì đã nghĩ. Đơn giản vì tình yêu còn nhiều vụng dại, trắc trở. Muốn đưa tay đập tan đi những tư tưởng xấu xí, muốn vo tròn những méo mó ngoài kia để ở bên nhau như một cuộc đời in dấu vượt qua mọi nẻo của thời gian.

***

blog radio, Hình như tháng Mười đã về rồi

Cuối mùa heo may vắt cạn nguồn cho nỗi nhớ...

Nghe đâu trong nhịp thở của gió vẫn còn kịp nhấn một nốt thăng trầm vừa mới lướt qua...

Hình như chiều đã rơi...

Nắng đã thôi vàng...

Những mỏng mảnh trong lòng từ lúc trước đã phai hồng khi mưa trùm lên nắng. Gió làm trời bỗng se lạnh, hắt hiu, heo may. Gió làm cái lãng mạn của mùa thu trở nên cũ kĩ, lỗi thời, quê mùa mang đầy vẻ cổ xưa và hoài niệm. Thế nhưng chẳng hiểu sao cái mộc mạc ấy, không rực rỡ ấy lại đậm hương và cứng cỏi khiến tháng Mười mới chớm phải đi tìm lại những liêu xiêu, nghiêng nghiêng đọng lại nơi bờ vai mềm của một ai đó. Làn tóc rối vừa xa nắng rất dịu dàng khẽ chạm vào tháng Mười những nguyên sơ còn đó.

Tháng Mười đã về...

Chạm chân nơi đầu ngõ mang theo cơn hanh hao đầu đông chớm lạnh. Có ai nói ẩn bên trong nét xù xì là một trái tim hiền dịu, biết yêu người, biết chứa chan tình cảm, biết quan tâm và vẫn ủ những lá thư tình cho mùa Đông nào ấm trên vai.

Phương ấy, sóng những con sông nhuộm cả ánh chiều buông. Những cây cầu ghi dấu bước chân ai qua. Tình viễn xứ ấy như con tàu tìm một bến dịu dàng đỗ.

blog radio, Hình như tháng Mười đã về rồi

Thu cuối bên này thương thầm cho nỗi lòng của người ra đi, để lại sương trắng phủ mờ ngọn thời gian. Dư hương còn đâu đây một nụ cười hiền vảng vất thu. Thu qua nỗi nhớ nghe nắng vàng phôi phai một màu úa khi buông rơi lời bịn rịn, ngập ngừng nói câu từ ly mới dám bảo rằng yêu, mà con tim cứ thấp thỏm đợi chờ. Chẳng phải sợ một ánh mắt hoang hoải, chẳng phải sợ mọi thứ không giống như những gì đã nghĩ. Đơn giản vì tình yêu còn nhiều vụng dại, trắc trở. Muốn đưa tay đập tan đi những tư tưởng xấu xí, muốn vo tròn những méo mó ngoài kia để ở bên nhau như một cuộc đời in dấu vượt qua mọi nẻo của thời gian.

Chiều nay, nắng phương ấy đã thôi vàng, những chiếc lá cuối cùng cũng tiễn biệt chia ly. Rồi sẽ lại là những đêm mù sương cào vào thoảng thức nhìn gió mùa trăn trở những ngày đông giá rét. Nếu có thể dắt tay hoàng hôn, dấu được vầng trăng nơi lá vàng dát những nét thu cuối để chạm vào nồng ngọt của thời gian thì sẽ đi tìm trong gió biếc, xuân xanh để ủ ấm hai trái tim cùng chung một nhịp.

Giờ đây, khi nắng đã thôi nhuộm vàng trên tán lá, khi vầng trăng đã đi ngủ và thành phố đã bắt đầu co ro cũng là lúc tháng Mười đến... xoay tròn, đi mãi và về mãi...

Hãy cứ đón đưa, hãy cứ hiền từ để thấy trong tim nắng vẫn không phai mầu, trong ngày cháy bỏng có mưa êm, trong phút giây thờ ơ có phút yên an, tĩnh lặng. Trong trái tim có một trái tim.

Chào tháng Mười!

Chào bản tình ca thấp thoáng đợi chờ...

© Linh – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tương tư

Tương tư

Ơ kìa em sao nỡ để tình anh Chưa bước tới đã muôn phần lận đận Sao chỉ mới nhìn thôi em đã giận Và tiếng yêu thôi em chẳng nhận lời

Lời má dạy trên mảnh đất Miền Tây chất phác

Lời má dạy trên mảnh đất Miền Tây chất phác

Ở vùng quê này, người ta sống với nhau bằng cái tình, cái nghĩa. Họ có thể không giàu có về vật chất, nhưng lòng họ luôn đầy ắp sự chân thành và nghĩa tình. Má dạy con rằng, dù sau này có đi xa, có thành đạt, con vẫn phải giữ lấy tấm lòng chân chất đó.

Hồi tưởng về tuổi thơ tôi

Hồi tưởng về tuổi thơ tôi

Đôi khi tôi tự hỏi bản thân sao giờ lại bỏ mặc người bạn thiên nhiên gắn bó thân thiết thuở nhỏ của mình, từ những cơn mưa rào rạt rơi lộp bộp trên mái tôn làm mát dịu bầu không khí tới những tán lá râm mát đã che chở tôi khỏi cái nắng tháng 6 oi ả.

Tình yêu giữa hai người giống như mảnh ghép

Tình yêu giữa hai người giống như mảnh ghép

Tình yêu giữa hai người giống như mảnh ghép, để ghép được thì cả hai mảnh đó phải hợp nhau chứ không phải giống nhau. Và muốn tìm được cái hợp nhau thì rất khó, muốn ghép lại được với nhau thì cần phải có thời gian.

Ba ơi ba đâu rồi?

Ba ơi ba đâu rồi?

Ba mẹ của anh chị tin anh chị đấy, rất mực vững chãi nữa đấy nhưng thời hạn để thực hiện lời hứa của anh chị là bao lâu vậy? Là một năm? Là năm năm? Hay cả cuộc đời để tranh giành những thứ của cải vật chất phù hoa kia...

Hối tiếc

Hối tiếc

Giọt lệ rơi trên má, ướt nhòe gương mặt, Nỗi niềm hối tiếc, đắng cay chẳng vơi. Thời gian trôi qua, như giấc mộng xa vời, Để lại bao tiếc nuối, trong lòng bồi hồi.

Lối ra trong sương mù

Lối ra trong sương mù

Những buổi sáng bên bờ biển, nơi tôi có thể chạy nhảy và vui đùa cùng những đứa bạn nhỏ trong xóm, là những lúc tôi cảm thấy như được sống trong một thế giới khác, một thế giới không bị ảnh hưởng bởi những cơn bão tố trong gia đình.

Ngày yên…

Ngày yên…

Mặc cho gió thổi bay làn tóc rối, chúng thủ thỉ thù thì với nhau đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, nói cho nhau nghe những điều sâu kín. Người ta nói tuổi học trò là tuổi mộng tuổi mơ đâu có sai tí tẹo nào.

Thay đổi - sự thú vị của thanh xuân

Thay đổi - sự thú vị của thanh xuân

Sự thay đổi vốn dĩ luôn diễn ra trong từng phút, từng giây của cuộc đời mỗi người. Nhưng có lẽ nó chỉ thú vị và đáng yêu nhất ở năm tháng thanh xuân.

Con nợ ba

Con nợ ba

Bởi lẽ, ba muốn được nhìn thấy mẹ và con lần cuối. Con cũng không hiểu sao lúc đó con chẳng thể suy nghĩ và làm gì. Mọi thứ đến với con quá đột ngột.

back to top