Phát thanh xúc cảm của bạn !

Có lẽ thời gian là thứ vô tình nhất trên đời

2019-03-07 01:26

Tác giả:


blogradio.vn - Thời gian luôn là thứ vô tình nhất, nó sẽ bào mòn đi tất cả, tâm tư người cũng sẽ phai nhạt theo năm tháng, khoảng cách tâm hồn sẽ rời xa. Ai biết số phận cuộc đời này sóng dài trôi về đâu. Còn hay mất vốn dĩ bản thân đã không còn tự định đoạt được.

***

Phố thở than bên ô cửa mùa xuân...

Ngày tháng vèo trôi mỏng như tờ lịch treo tường...

Những rêu phong, những nỗi niềm, những buổi gặp gỡ sau một chớp nhoáng rồi cũng trôi nhanh hững hờ, nỗi buồn ủ mốc đã cũ. Tự dưng thèm một bàn tay nắm chặt, thèm một cái ôm ấm áp cho lòng an yên.

Có hay không một hạnh phúc trở về...

Có hay không nụ cười hồng cuối an yên, khe khẽ...

Có hay không một mối tình sắc son khắc sâu mãi lòng người...

blog radio, Có lẽ thời gian là thứ vô tình nhất trên đời

Thời gian luôn là thứ vô tình nhất, nó sẽ bào mòn đi tất cả, tâm tư người cũng sẽ phai nhạt theo năm tháng, khoảng cách tâm hồn sẽ rời xa. Ai biết số phận cuộc đời này sóng dài trôi về đâu. Còn hay mất vốn dĩ bản thân đã không còn tự định đoạt được.

Người như kẻ bước qua tôi rồi vội vàng xa cách, người ngồi xích lại nhưng lòng lại xa dịu vợi. Người nhặt những niềm vui dành cho tôi một thoáng nhớ, chút nhỏ nhoi ấy rồi người trở lại với xung quanh và bỏ mặc những yêu thương nghẹn đầy.

Đêm lạnh, lách tách ngoài phố là những chênh vênh, hốc hao mà tiều tụy, ánh mắc lạc nhau, vụt mất...

Tháng ngày rong rêu, cô đơn bao trùm, nỗi nhớ cứ bóp nghẹt con tim ngây ngốc, vô hướng, lòng liêu xiêu quạnh vắng bờ vai, vết nứt in hằn dấu chân địa đàng, tình yêu như một giấc mộng tỉnh rồi sẽ chỉ còn lại những đắng cay. Ai nhuộm vàng cho ánh mắt cuốn theo phố đêm đen nhói một niềm đau vẽ nhạt lên một mầu chênh vênh. Nỗi buồn chưa kịp hong khô đã phải ủ thêm những vết rạn, khi đã phải tự yêu thương mình quá lâu, cảm xúc sẽ bị chai sạn, chút phóng khoáng kia đã trở thành cơn mộng mị. Sự quan tâm gian dối cũng vô tình cứa vết tim sâu. Đuổi theo một gót chân đi, người bỗng hóa xa lạ đến dị thường, nỗi đau nơi lồng ngực vẫn chơ vơ như trước, những câu hỏi cố chấp quanh co rồi cũng tự biết trả lời.

blog radio, Có lẽ thời gian là thứ vô tình nhất trên đời

Cuộc đời ở đâu để tìm kiếm sự an yên, hay cuộc đời cứ mơ màng như lời ước hẹn, mà ước hẹn thì bao giờ mới đến. Nhiều lúc đưa bàn tay mỏng manh ra vô thức chạm vào một bàn tay, yên mình chịu đựng rồi thu về dấu diếm những tổn thương.

Khi chẳng biết ngày mai, khi chẳng biết cuộc đời này trôi về đâu nhưng người ta có thể đến với nhau bằng một vài cảm xúc khi mặn nồng xa cách, người ta có thể lừa dối nhau cho cảm xúc thăng hoa phút chốc, tình yêu chẳng ai biết được mai ngày rồi tình cảm có lụi tàn theo hoang phế.

Thôi giờ cho tôi xin một tự giấu kín, cho tôi xin khắc khoải, tê tái trong thềm xuân kia xô nghiêng vai gầy guộc ôm vào lòng một cuộc tình đầy trống trải. Dù nắng xuân có chảy ướt đôi vay gầy tôi cũng chỉ xin bờ tóc uốn cho tháng ngày cong queo, cho cuộc đời thêm dài, cho thêm những con đường lòng vòng đi đến hạnh phúc xa xôi.

Ngày mai khi đêm hóa phong sương bừng tỉnh, giấc mơ về dòng chảy không có sóng gào mà an yên, khe khẽ. Biết đâu rồi một ngày gối mỏi đời sẽ lại xanh rêu. Tôi mong lòng người nhẹ nhàng khi tâm hồn không chạm nữa, người sẽ bình yên, sẽ lãng quên tất cả, cho dù như vậy thì tháng năm tôi cũng sẽ cất giữ những gì tôi dành cho người, dù mai ngày có xa nhau nghìn gót và cách trở muôn dặm trường hãy cười an nhiên như một nụ hồng cuối. Tôi sẽ thu gom cất kỹ ngay ở chốn tôi tâm hồn gầy.

© Linh – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Khi gió mùa đông bắc về, tôi càng cảm nhận rõ nét sự thiếu vắng của Cậu—như một nhịp điệu không còn vang lên trong bản hòa ca của cuộc sống. Hà Nội, với tất cả vẻ đẹp và nỗi nhớ, đã trở thành một phần tâm hồn tôi, nơi mà mỗi con phố, mỗi tiếng cười đều gợi nhắc về Cậu. Liệu rằng, trong những sớm mai se lạnh hay chiều hoàng hôn rực rỡ, Cậu có còn ở đây, lắng nghe những tâm tư của tôi giữa lòng thành phố này?

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?

Thế nào là tình yêu?

Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi

Hôm nay em cưới rồi

Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

back to top