Phát thanh xúc cảm của bạn !

Để gió cuốn đi những bụi đời

2015-08-28 01:00

Tác giả: Đoàn Hòa


blogradio.vn - Có những giây phút muốn để gió cuốn trôi đi tất cả những nhọc nhằn u tối. Muốn cơn gió hè nhẹ nhành tưới mát những tâm hồn non nớt. Muốn tia nắng mai chiếu rọi những lấm lem bụi đời.

***

3h00 phút sáng…

Lần đầu tiên cho những trải nghiệm, những cảm xúc lạ lẫm khiến ta thích thú nhưng cũng có nhiều cung bậc.

Ngoài đường, cơn gió mát vuốt ve khuôn mặt khiến tôi chợt tỉnh. Cơn gió mát lạnh hơi nước tỏa ra mà từ lâu khiến bao người mơ ước với những cơn mưa cho mùa hè kho cằn nóng nực.

Những ánh đèn vàng vọt kéo tôi trở về với thực tại. Những tia sáng dài hắt ra từ những bóng đèn tròn tròn chiếu sáng được một khoảng nhỏ. Cảm giác nửa mộng ảo nửa chân thực. Như tỉnh như mê. Dưới ánh đèn vàng ấy, những con người như trở nên xác xơ hơn.

Vài ba người ngồi ủ rũ dựa vào bờ tường dáng điệu mệt mỏi. Họ gục cổ vào những ba lô, những túi xách lỉnh kỉnh mang theo từ quê nhà. Những mệt mỏi xen lẫn vào trong từng giấc ngủ vội vã như vậy.

Vài ba người nằm dài trên những ven luống hoa nhỏ. Cố gắng xua tan đi những mệt nhọc trong ngày để cho mình những giây phút nghỉ ngơi hiếm hoi nơi thành phố ồn ào nhộn nhịp này.

nụ cười, cuộc sống

Thủ đô này không còn xa lạ với tôi. Thậm chí, tôi quen từng góc phố ngõ nhỏ, từng con đường ngoằn nghèo nơi phố cổ, từng quán nước nhỏ ven đường. Thế nhưng, một Hà Nội yên bình với những bụi đời như thế này thì đây là lần đầu tiên tôi được thấy. Ngạc nhiên pha lẫn đôi chút xót xa trên từng những suy nghĩ. Tôi mang theo cũng bụi quê, những tình quê lên thành phố. Còn những mảnh đời đó, có khi là những nhọc nhằn nơi quê nghèo với mong muốn đổi đời. Có khi là những giọt nước mắt khi phải từ bỏ giấc mơ để mưu sinh noi thành phố đông vui nhộn nhịp này. Liệu có mấy người có được giấc ngủ đẹp sau những lo toan ấy.

Một vài đứa nhỏ ngồi trong lòng mẹ ngủ gật ngủ gà. Nhìn dáng ngủ nhọc nhằn. Lâu lâu, người mẹ lại phẩy phẩy cái nón cầm tay để xua đi những oi bức của mùa hè. Còn tôi, chỉ ước ao những con gió từ bàn tay mẹ có thể xua đi những nhọc nhằn trong bụi đời ấy. Ngước mắt lên nhìn bầu trời cao rộng, chỉ thấy mênh mông những u ám cuộc đời. Thở dài nhè nhẹ, đến bao giờ mới hết những đau thương.

Tôi cũng tự mình loay hoay trong những bụi quê của mình, nửa muốn rũ bỏ, nửa muốn ôm trong mình hương hồn đất mẹ. Biết bao gian lao vất vả, biết bao giọt mồ hôi thấm đẫm để tôi khôn lớn như hôm nay. Một chút suy nghĩ thoáng qua khiến tôi lo sợ. Nắm chặt vạt áo, đưa lên mà hít hà, mà nhớ thương cái vị mặn mòi của biển cả, cái nồng nồng của vị nắng miền trung, cái mùi nắng ủ trong từng thớ vải, so mùi trầu cảu bà của mẹ, có vị hoa cau thoang thoảng trước sân. Thấy thân thương, thấy nhớ nhung lưu luyến.

Nhìn qua thằng em, đang nằm gối đầu lên chiếc ba lô nhét vội vài ba bộ quần áo, cùng tôi ra thành phố, mong học thành tài. Thế đó, cũng đã đôi ba lần ước ao, cũng đã đôi ba lần mong mỏi, thế nhưng nào đâu dám vứt bỏ đi chút nắng ấm quê hương.

Tôi ngồi im lặng, tự cho mình những nốt lặng để ngắm nhìn thành phố này. Chưa bao giờ tôi thấy mình nhỏ bé đến như thế? Chưa bao giờ tôi thấy mình lạc lõng đến như thế? Liệu có những khi nào thấy thành phố này thân thuộc như vị rơm mẹ phơi trước hiên, như vị lúa ngày mùa, như vị muối trắng trong một buổi trưa hè đi làm muối.

Chợt thấy rát rát mặt, đâu đó có chút mặn mòi của biển.


vị biển

Tiếng còi xe bus làm tôi giật mình. Thoát khỏi những ảo mộng của bụi quê, tôi buông mình đứng dậy. Nhìn ánh mặt trời đang nhô dần lên cao, những xe cộ, những còi tàu, những tiếng người pha lẫn quen thuộc lại bắt đầu một ngày mới của thành phố. Và thế đó, cả thành phố đang thức dậy.

Nhìn thằng cu con đung đưa chân theo bước chạy vội của mẹ nó, thấy thương. Liệu sẽ có bao ngày như thế này nữa? Liệu những bụi đời bụi đường này có ám ảnh suốt cuộc đời của nó chăng? Nén tiếng thở dài, tôi lay thằng em dậy, bước lên xe bus.

Tôi ôm vội chiếc ba lô quần áo mẹ gói cho hôm qua, cố ngửi mùi nắng còn vương lại. Thấy trong đó chút nắng hè rải vàng ươm xuống sau vườn.

Thấy đâu đó mùi nồng của trầu cay.

Thấy đâu đó còn mùi mồ hôi của ba của mẹ.

Và thấy đâu đó chút bụi chút hồn quê hương còn thấm đẫm.

Có những giây phút muốn để gió cuốn trôi đi tất cả những nhọc nhằn u tối. Muốn cơn gió hè nhẹ nhành tưới mát những tâm hồn non nớt. Muốn tia nắng mai chiếu rọi những lấm lem bụi đời.

© Hòa Khỉ - blogradio.vn

Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn
yeublogviet

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

back to top