Phát thanh xúc cảm của bạn !

U23 Việt Nam ơi, đừng xin lỗi vì các em đã chiến thắng trong lòng người hâm mộ

2018-01-28 03:29

Tác giả:


Nhìn những giọt nước mắt và gương mặt cúi gằm tiếc nuối của những chiến binh áo đỏ, thật sự tôi không thể ngừng xúc động. Nhưng các em ơi, các em không có lỗi, vì thế đừng nói xin lỗi. Cố gắng hết sức và cống hiến những giây phút tuyệt vời đến với fan hâm mộ nước nhà, các em chính là những người hùng trong lòng chúng tôi.

***


U23 Việt Nam ơi, đừng xin lỗi khi vì mọi người đã chiến thắng trong lòng người hâm mộ


Dòng người nghìn nghịt đổ về sân vận động Mỹ Đình, ai ai cũng cười nói vui vẻ, hào hứng…

Hàng nghìn lá cờ đỏ sao vàng rợp trời Việt Nam…

Những tiếng cười, những giọt nước mắt đầy cảm xúc đã rơi nhưng bởi vì đó là hạnh phúc, là tình thương mến cho các em chứ không phải vì thất vọng. Các em không hề làm chúng tôi thất vọng mà ngược lại đó còn là những giây phút tự hào của dân tộc ta. Có người đã nói rằng: “Trong hàng triệu người ra đường cổ vũ cho U23 Việt Nam, có một số là fan bóng đá, còn lại là niềm tự hào dân tộc.” Các em chính là niềm tự hào của cả đất nước ta.

Trong cơn bão tuyết ấy, bóng dáng những người hùng áo đỏ vẫn lao về phía trước, bất chấp khó khăn, bất chấp thử thách như những ngọn lửa hừng hực đầy nhiệt huyết. Khi mà chúng ta nâng niu từng khoảnh khắc, từng cơ hội để ghi bàn bằng chính tay các em gạt tuyết để giúp đồng đội sút bóng tốt hơn… những hình ảnh đẹp ấy khiến chúng tôi càng không ngừng tự hào về các em. Thắng không kiêu, bại không nản, bởi vì thật sự các em không hề thất bại.

U23 Việt Nam ơi, đừng xin lỗi khi vì mọi người đã chiến thắng trong lòng người hâm mộ


Trước một đối thủ mạnh và được đánh giá xứng tầm Châu Âu, kỹ thuật tốt, sức khỏe tốt, lối chơi rất bài bản, chuyên nghiệp… thì những gì các em đã làm thật sự quá tuyệt vời. Chúng ta không có những cầu thủ cao gần 2m, cũng không có những cầu thủ đã được luyện tập dưới thời tiết mưa tuyết khắc nghiệt,… nhưng suốt 120 phút lao mình dũng cảm trên sân là cả sự nỗ lực đáng ghi nhận. Giây phút bàn thắng gỡ hòa khiến chúng tôi vỡ òa. Vì đó là niềm hạnh phúc, là sự tự hào, là sự ngỡ ngàng bởi vì không thể ngờ rằng các em đã xuất sắc đến như thế.

Nếu nói rằng chúng tôi không hy vọng vào trận này trước một đối thủ mạnh như thế thì thật sự là không đúng. Chúng tôi hy vọng chiến thắng, hy vọng vào các em, hy vọng rằng sẽ có một cái kết thật đẹp cho những nỗ lực đó, và hy vọng cả dân tộc sẽ được sống trong những ngày rực rỡ. Thế nhưng kết quả hôm nay chúng tôi không hề thất vọng. Một trận đấu gay cấn như thế, các em đã làm tốt như thế, Xuân Trường, Tiến Dũng, Quang Hải, Văn Đức, Công Phượng, Văn Thanh, Đức Chinh, Tiến Dụng… các em đã làm tốt ngoài sức tưởng tượng của tất cả chúng tôi rồi.

U23 Việt Nam ơi, đừng xin lỗi khi vì mọi người đã chiến thắng trong lòng người hâm mộ


Và người thầy của các em – HLV Park Hang Seo chính là người thầy tốt và thật sự tận tâm. Thật may là các em được rèn luyện bởi người thầy ấy. Chúng tôi thấy rõ niềm hạnh phúc tột cùng trên gương mặt ông, thấy được vẻ nuối tiếc ở những phút cuối cùng. Nhưng xin ông đừng gửi lời xin lỗi đến người hâm mộ nữa bởi vì chúng tôi không thể chấp nhận lời xin lỗi ấy. Ông và những người học trò không hề có lỗi. Người ta chỉ xin lỗi khi làm sai, và những cống hiến nỗ lực của mọi người không hề sai.

U23 Việt Nam ơi, đừng xin lỗi khi vì mọi người đã chiến thắng trong lòng người hâm mộ


Giây phút cầu thủ số 11 của Uzberkistan ghi bàn thắng quyết định, hơn 100 nghìn người ở sân vận động Mỹ Đình sững sờ, im phăng phắc. Phút cuối cùng ấy thật khắc nghiệt… Và khi những chiến binh của chúng tôi gục xuống, khóc và xin lỗi fan hâm mộ, chúng tôi thật sự không thể nào chấp nhận. Sẽ chẳng có những “giá như” cho chúng ta, thế nên cũng đừng tự trách bản thân mình. Chúng tôi hự hào về các em, về những gì các em đã làm.

Các em không có lỗi, đừng xin lỗi nữa nhé!

© Đoàn Hòa – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày

Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

back to top