Thơ Radio: Thư gửi con gái
2017-10-20 01:05
Tác giả: Nguyễn Thị Bích Thoa, Một Thứ Bỏ Đi Giọng đọc: Titi, Tuấn Anh
Bận rộn túi bụi với công việc, suýt nữa thì mình đã quên mất ngày không được phép quên này – một ngày 20/10 dành riêng cho các bà, các mẹ, các chị, các bạn nữ trên toàn đất nước Việt Nam. Sẽ thế nào nếu thiếu đi những người phụ nữ quanh ta? Với mình thì điều đó cũng gần giống như việc trái đất bị khuyết mất một nửa vậy. Vậy mà lắm khi ta vô tâm, ta đâu biết trân trọng những người phụ nữ ta có trong đời.
Hôm nay, Tuấn Anh và Ti Ti sẽ mang đến cho bạn những vần thơ dành riêng cho phái nữ. Hy vọng đây sẽ là món quà ý nghĩa dành cho các chị em phụ nữ trong ngày 20/10 này. Mở đầu chương trình là một bức thư tâm tình của bạn Bích Thoa Nguyễn. Điều đặc biệt là bức thư này là lời nhắn nhủ của người mẹ dành cho cô con gái bé bỏng.
Con gái ơi! Con đã lớn thật rồi
Biết trở trăn khi nghĩ về cuộc sống
Biết gởi cho người con thương mỗi ngày vài tin nhắn
Giúp mẹ việc nhà, lo lắng cho em.
Con gái ơi! Con là buổi bình minh
Sợi nắng ấm trong trẻo ngày hạnh phúc
Mẹ dạy cho con bằng những điều rất thực
Có yêu thương, cay đắng cả giận hờn.
Mẹ đã từng ở lứa tuổi như con
Đã từng ngây thơ đã từng nông nổi
Nhìn cuộc đời màu hồng và bỏ quên góc tối
Chưa hiểu những đau thương hay bối rối nỗi buồn.
Mẹ đã từng khóc, từng vui từng thương nhớ để buông
Từng trở trăn về bao điều bình dị
Từng nuối tiếc bỏ quên, từng xót xa những ước mơ vốn dĩ
Và cũng mộng mơ về những cái chẳng có thật trên đời.
Con gái ơi! Con đã lớn rồi
và chắc chắn con giỏi hơn cả mẹ
Con biết bon chen biết bao điều nặng nhẹ
Biết cuộc đời không nhẹ tựa vần thơ.
Mẹ mỉm cười khi con không chỉ biết ước mơ
Không nhẹ dạ cả tin vào điều hư ảo
Không ganh đua,ghét hờn bằng trái tim gió bão
Con biết yêu thương và cũng biết nhịn nhường.
Con gái ơi! Con đã sắp ra trường
Sinh nhật sang năm con có bằng đại học
Trong tim mẹ các con là vàng ròng duy nhất.
Nhưng quý hơn thứ ấy gấp vạn lần.
Hãy bước vào đời đừng lo nghĩ phân vân
Những lúc buồn có mẹ lau nước mắt
Mẹ của con chốn bình yên rất thật
Cho vai con khi chớm lạnh tựa vào.
Lời mẹ dặn con gái (Trần Thị Luyện)
Tất cả phụ nữ rồi cũng sẽ giống nhau
Lặng thầm bước sau cuộc đời phụ nữ khác
Bởi cuộc đời này khác chi một bản nhạc
Qua những nốt trầm là đến những nốt thăng.
Những gốc tre già thay thế bằng búp măng
Không gì vẹn nguyên tựa trăng rằm tháng tám
Con với cuộc đời sẽ có nhiều va chạm
Bươn trải trên đời để dày gió dạn sương.
Tất cả mọi việc con sẽ phải đảm đương
Như mẹ đã làm trên chặng đường tuổi trẻ
Dẫu có khó khăn, con phải luôn mạnh mẽ
Không phải nơi đâu cũng Mẹ song hành.
Đừng quá tự hào nếu danh toại công thành
Để rồi ru mình ngủ quên trong chiến thắng
Cũng đừng nghĩ rằng có thể đem ánh nắng
Của ngày hôm qua để hong khô quần áo của hôm nay con à!
Chỉ bên mẹ mới bình yên (Một Thứ Bỏ Đi)
Mai con về với mẹ của con nha
Bỏ lại đằng sau trăm nỗi buồn đau, ngàn câu dối gian, vạn điều lừa lọc
Bỏ phố phường xa hoa, bỏ bộn bề cực nhọc
Chỉ muốn được về
làm con gái của mẹ vậy thôi.
Cái ngày con 18
Con tự cho mình cái quyền viễn chinh khắp các nẻo xa xôi
Tự cho mình lớn khôn, dựa vào chữ tự do mà vỗ hoài đôi cánh nhỏ
Mẹ mỏi mắt trông theo, khi mờ, khi tỏ
Con chẳng nhớ đường về.
Để bây giờ khi thấm thía bước qua bao cuộc đam mê
Con bỗng sợ tự do, chỉ thèm khát cả đời con chẳng rời vòng tay mẹ
Vì chỉ mẹ là ôm với yêu thương, chẳng đòi hỏi tính toan như ngoài kia nhiều kẻ
Chỉ coi con như sở hữu riêng mình.
Nếu yêu là một cuộc chơi thì mẹ ơi con muốn dừng cuộc hành trình
Quay về bên chõng tre, nằm cho mẹ đánh cả chục roi như thời con nít quỷ
Cái tội dám mang bản thân – điều mà mẹ cha hằng trân quý
Cho người đời làm đau.
“Cuộc sống vốn điêu ngoa, con đừng cả tin vào bao điều hư ảo”
Xưa con trách mẹ nhiều lời, giờ con giận mình khờ khạo
Sao chẳng nghe mẹ lấy một lần.
Về để ăn bữa cơm mẹ vẫn để dành phần
Mở chiếc lồng bàn liêu xiêu, dăm con cá khô, một tô canh tập tàng lõng bõng
Cầm vội đôi đũa so le, và nhanh bát cơm tơi còn nóng
Vậy mà lại an lòng.
Mai con về với mẹ, có được không
Cho mẹ dạy lại đứa con, mãi giờ đây mới nghe lời dạy bảo
Cho mẹ mớm lại miếng cơm, mới hiểu ra ngoài kia là giông bão
Chỉ bên mẹ mới an yên
Người ta hay nói “Đi thật xa để thèm được về nhà”
Con của mẹ đi đủ xa rồi mẹ ạ….
Có lẽ trong những người phụ nữ, người mẹ luôn là người đáng tôn vinh nhất. Rồi cô gái nào cũng trở thành những người mẹ, và lại tiếp tục dặn dò con gái nhỏ của mình như ngày nào. Xin chúc những người bà, những người mẹ, những người phụ nữ quanh tôi có những tháng ngày thật xanh, thật êm, thật dịu dàng và hạnh phúc!
Giọng đọc: Titi, Tuấn Anh
Biên tập: Hằng Nga
Sản xuất và minh họa: Tuấn Anh
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta
Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.
Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự
Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.
Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909
Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.
Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908
Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng
Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907
Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.
Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906
Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”
Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905
Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?
Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904
Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.
Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903
Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...
Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902
Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.