Thơ Radio: Tháng sáu về liệu ai có tìm nhau?
2017-06-15 01:30
Tác giả:
Lam Khuê, Nguyễn Thị Bích Thoa, Vũ Nino, Vũ
Giọng đọc:
Hằng Nga, Tuấn Anh
Bạn thân mến, bạn có kỷ niệm nào về tháng 6 muốn cùng chia sẻ với blogradio không? Mỗi năm một lần, chúng ta gặp lại tháng 6 trên tờ lịch tường, trong những sắc hoa bằng lăng, phượng vĩ, cùng với tiếng ve ngân, giữa cái nóng đổ lửa, hòa trong cơn mưa rào vội vã… Tháng 6 đến luôn gợi nhắc nhiều kỷ niệm về những tháng năm học trò, với những kỷ niệm không thể quên. Giữa một ngày tháng 6, hãy để những vần thơ đưa bạn trở lại với những năm tháng ấy nhé.

Tặng Kaory
Tháng sáu về rồi em có thấy nắng vàng không?
Ve xao xuyến hát bản tình ca trên phố
Đâu đây ngả nghiêng, hoa bằng lăng tím nở
Xế bóng chiều về lộng gió cả hồ Tây…
Tháng sáu về gợi lại những mê say
Thời để nhớ,một tình yêu cháy bỏng
Ngày ấy mình cùng nhau vẽ lâu đài ước mộng
Anh sẽ là chồng, em là mẹ của những nhóc trẻ thơ…
Tháng sáu nay về đã khác tháng sáu xưa
Chẳng tay cầm tay, chẳng cùng chung một lối nữa
Mối tình đầu, theo lối mòn muôn thuở
Lãng mạn và dang dở lạc mất nhau
Tháng sáu này, liệu ai có tìm nhau
Trong miền nhớ hay trong màu kí ức
Để thấy lại mình của một thời rạo rực…
Yêu chân thành nên hạnh phúc chẳng bền lâu
Tháng 6 lại về, liệu ai có tìm nhau?

Chúng ta đã từng có một tháng 6 như thế, tha thiết và nồng nàn như mùa hạ. Nhưng mùa hạ qua đi, tình yêu chẳng ở lại, thoáng vội như cơn mưa rào. Khi tháng 6 trở lại, chỉ còn lại những nỗi nhớ không tên. Mời các bạn cùng đến với một tháng Sáu của tác giả Diệp Trúc – Tháng 6 bây giờ là nỗi nhớ không tên
Tháng sáu bây giờ là nỗi nhớ không tên (Diệp Trúc)
Em góp nắng hong mùa vàng tháng sáu
Cho yêu thương trên tán lá xanh ngần
Tóc ai ướt chiều nào mưa tan lớp
Một chiều hè xao động tiếng ve ngân.
Tháng sáu ùa về trong nỗi nhớ bâng khuâng
Tên bè bạn xếp đầy trang nhật ký
Em lên chuyến tàu xa một thời mộng mị
Ngẩn ngơ nhìn cánh phượng thắm sau mưa.
Tháng sáu mùa này không còn kẻ đón đưa
Em sẽ khóc như ngày nào giận dỗi
Con đường xưa giờ đây chia hai lối
Kỷ niệm ngọt ngào ép vội giữa trang thơ.
Tháng sáu xa rồi vời vợi những giấc mơ
Hai tiếng ngày xưa chẳng bao giờ quay ngược
Hàng me tây lần đầu ta chung bước
Giờ thẫn thờ tỏa bóng dưới chân em.
Tháng sáu bây giờ là nỗi nhớ không tên
Chợt đến rồi chợt đi như mưa rào mùa hạ
Trang vở ướt nhòe một thời xa xa quá
Đọng hạt mưa nào trên mỗi bước em qua!

Tháng 6 qua đi, có người đã lãng quên, có người thì vẫn lang thang trong nỗi nhớ, cố gắng tìm lại những điều đã mất. Dẫu chẳng thể tìm lại, ta vẫn chẳng thể dừng bước chân kiếm tìm. Mời các bạn cùng lắng nghe bài thơ Anh vẫn đi tìm tháng Sáu của tác giả Nguyễn Thị Bích Thoa:
Anh vẫn đi tìm tháng sáu? (Nguyễn Thị Bích Thoa)
Em nghĩ rằng mùa Hạ đã đi qua
Cành phượng vỹ cũng thôi khoe sắc đỏ
Anh không còn đi trên con đường ngược gió
Em cũng chẳng về nơi đó dẫu chỉ để hoài mong
Tháng sáu qua rồi vạt nắng cũng chông chênh
Năm tháng tàn phai trên màu xanh sắc lá
Rồi cuối cùng hai chúng ta cũng trở thành xa lạ
Không nỗi nhớ nào
Không còn nhắc tên nhau
Có khoảng nắng xa xưa nghiêng góc phố nhạt màu
Anh có chắc trái tim mình chưa vì em mà khóc
Em từng kể với biển về anh của những ngày xa lắc
Cũng chỉ để tự mình nghe, tự giông gió và cũng tự an bình
Tháng sáu qua rồi em để yêu thương cho chính cuộc đời mình
Anh phải buông xuống một nỗi niềm hôm ấy
Những nhung nhớ xa xưa dẫu khắc ghi vẫn mãi là như vậy
Chẳng thể xoay ngược chiều trả lại chính tên nhau
Anh có đi tìm
Tháng sáu...
Cũng chẳng thể về đâu...

Ta chẳng thể níu lại tháng Sáu, cũng chẳng thể tìm lại tình yêu từng để mất. Nhưng ta luôn có thể giữ lại những kỷ niệm, giữ lại một khung trời tháng Sáu – giống như bài thơ của tác giả Lam Khuê. Nơi tán phượng vẫn đỏ sắc hoa, bằng lăng vẫn tím trên phố, tiếng ve chan đầy cả không gian, và một người vẫn cạnh bên ta.
Khung trời tháng sáu (Lam Khuê)
Anh còn nhớ khung trời xưa - tháng sáu?
Cơn mưa chiều ướt sũng một miền thương
Có một người đứng lặng giữa sân trường
Giọt nước mắt ướt nhòe trang lưu bút
Ngày chia xa ngồi gần nhau một chút
Muốn nói bao điều nhưng chẳng thành câu
Cánh bằng lăng trao - hẹn hứa ngày sau
Tiếng ve kêu rát cả trời hạ đỏ
Mười năm rồi, mình em - cô gái nhỏ
Nhặt cánh phượng hồng - ghép những vần thơ
Thời gian trôi - duy nhất một giấc mơ
Bằng lăng tím rưng rưng chiều tháng Sáu
Có những niềm đau cố tình chôn giấu
Mà chiều nay bỗng nức nở, xót xa
Giữa sân trường tà áo trắng ngang qua
Cánh bằng lăng rơi...
tím trời thương nhớ...

Cũng viết về tháng 6 – về những nỗi nhớ dành cho một ai đó – nhưng bài thơ Em ơi – tháng Sau về của tác giả Vũ Siro lại nhẹ nhàng, thấm sâu. Sợ mùa thu đến, sợ tháng năm trôi qua, bài thơ giống như một tiếng gọi, gọi tình yêu trở lại, giữ mùa hè ấy lại mãi trên con phố nhỏ:
Em ơi tháng sáu về (Vũ Siro)
Em ơi, tháng sáu đã về rồi!
Phố đã đổi màu, nghiêng mình đón nắng
Em có nghe chăng, đôi lúc phố tĩnh lặng
Như đợi chờ một buổi chiều mưa
Em ơi, hè về rồi còn em thì chưa
Em đâu biết phố nhớ mong em đó
Em cũng đâu biết trên từng hẻm nhỏ
Thiếu một bóng hình, con phố buồn tênh.
Em ơi, hàng cây thì vẫn màu xanh
Vẫn tiếng ve râm ran từng góc nhỏ
Vẫn ghế đá xưa, phố chờ em đó
Em không về phố sợ lắm sang thu.
Giọng đọc: Tuấn Anh, Hằng Nga
Biên tập và sản xuất: Hằng Nga, Tuấn Anh
Minh họa: Tuấn Anh
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Bình yên ai mua mà bán, ai thừa mà xin
Bạn thân mến đừng cố tìm kiếm sự bình yên vì vốn dĩ bình yên ở rất gần với chúng ta ngay từ những điều đơn giản nhất. Bình yên giống như một luồng gió mát thổi vào tâm hồn của bạn, xua tan đi nỗi lo toan mệt mỏi đang phải gồng mình gánh chịu để có thể thả hồn vào những điều mình đang có và cảm thấy hạnh phúc.

Kể từ giờ em có thể sống hạnh phúc rồi (Blog Radio 808)
Biết đâu chỉ vì bạn cố gắng cứu vãn những gì không thể mà bỏ quên hạnh phúc của mình. Biết đâu người vẫn ở bên cạnh quan tâm, an ủi, đối xử với bạn thật tốt, nhưng đó chỉ là cảm giác muốn dựa vào ai đó những lúc yếu lòng chứ không phải là yêu.

Khi bạn thay đổi thế giới tự khắc đổi thay
Tôi có một người bạn thân, cô ấy chia tay bạn trai sau bốn năm họ bên nhau, cô ấy nói rằng bản thân đã rất lưỡng lự khi đưa ra quyết định đó nhưng khi cô nghe anh bạn trai nói: Vì em quá yêu anh, nên những năm qua em đã thay đổi quá nhiều đến mức em không còn là chính em nữa.

Tình bỏ lỡ là tình đắng cay (Blog Radio 807)
Tôi chỉ mong sao, cả đời này của tôi và bạn, đều sẽ không bỏ lỡ người mà mình yêu thương nhất.

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)
Anh nói xem, giữa việc chưa từng gặp gỡ hay đã gặp nhau rồi nhưng phải chia xa thì sẽ mang đến nhiều tiếc nuối hơn.

Người cũ từng thương
Có người từng nói, để gặp một người chúng ta chỉ cần một giây, để yêu một người có lẽ chúng ta chỉ cần một ngày, nhưng để quên đi một người đôi khi chúng ta cần đến cả một đời. Thực ra trong suốt cuộc đời mỗi người, để gặp được một người mà mình thích không dễ dàng gì. Mỗi một cuộc tình đều có ý nghĩa nhất định. Tình yêu trong giai đoạn thanh xuân chính là quá trình giúp ta trải nghiệm cũng như trưởng thành. Chỉ cần chúng ta dũng cảm để yêu thì xem như tuổi trẻ của chúng ta không có gì tiếc nuối.

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)
Tôi từng có một câu chuyện rất dài, vắn tắt vài ba câu liền kể hết. Cậu ấy từng có một cuộc đời thật đẹp, bỗng nhiên một ngày hóa thành sương mờ đắm mình trong biển nước.

Sao phải buồn vì những điều đã cũ
Chào bạn ngày hôm nay của bạn như thế nào? Vui vẻ hay âu lo dù có thế nào thì cũng mong rằng bạn của ngày mai sẽ luôn là phiên bản tốt hơn bạn của hôm này nhé. Dù cho cuộc đời không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn, bão giông lại càng không vì những bước chân trốn chạy của bạn mà nhường cho mặt trời hửng nắng. Cuộc đời đâu phải một giấc ngủ, để sau một đêm dài với những cơn ác mộng, bình minh sẽ rạng phía đằng đông. Tất cả sẽ ổn thôi mãi chỉ là một lời trấn an vô nghĩa - nếu hôm nay bạn lựa chọn buông xuôi.

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)
Khi họ nói muốn ra đi, thực chất trong lòng ngàn vạn lần muốn hét lên: “Hãy giữ anh đi! Anh sẽ ở lại!” Họ chỉ muốn một lần được người mình yêu níu kéo, để biết trong lòng cô ấy, họ quan trọng đến nhường nào.

Tình đầu là tình bỏ lỡ
Anh là mối tình đầu mà tôi nghĩ mình đã vô tình bỏ lỡ. Nhưng sự thật đã chứng minh, chỉ cần còn tình cảm, còn đủ yêu thương và trân trọng, thời gian chỉ là một ý niệm nhỏ nhoi.