Thơ Radio: Về với tuổi thơ đi!
2017-06-01 02:27
Tác giả:
Giọng đọc:
Hằng Nga, Tuấn Anh

Về với tuổi thơ đi (Nguyễn Công Tậu)
Tao với mày về với tuổi thơ đi
Đánh đáo, chơi bi trên con đường đất bụi
Tao đã mua rồi, bi ve đầy một túi
Nhịn ăn sáng đấy mày à, nhưng mẹ chẳng biết đâu
Về đi mày, chiều còn kịp thả trâu
Mà vẫy vùng dưới dòng sông xanh biếc
Bao lâu rồi, mày có còn nhớ hết
Những lần mải nô đùa, trâu ăn lúa đòng non
Mà nhãn tới mùa rồi, quả trĩu trịt cành con
Mưa mới hôm qua, nước sông dềnh cao lắm
Về nhanh đi, phụ tao đóng bè, mai mang ra sông vờ đi tắm
Có mà tha hồ ăn nhãn chẳng phải mua
Xa ngần ấy năm rồi, mày đã thấy nhớ chưa
Chứ tao thì đang bồi hồi nhớ lắm
Có cánh diều chao nghiêng trên bầu trời xanh thẳm
Nhờ nó chở về ngày dữ dội được không?

Đọc những vần thơ của tác giả Nguyễn Công Tậu, Tuấn Anh như được trở lại tuổi thơ với một loạt những trò chơi thú vị. Nào là bắn bi, đánh đáo, nào là chơi trận giả, thả diều… Tiếp tục với hành trình về tuổi thơ, hãy đến với tuổi thơ của tác giả Thụy Du qua bài thơ Mơ về ngày xưa.
Mơ về ngày xưa (Thụy Du)
Ước mình quay về ấu thơ
Gọi réo nhau chơi trò ô quan, kéo co, cướp cờ chạy trước
Đứa xuôi đứa ngược
Đuổi bắt nhau í ới cả góc trời
Nhớ trưa hè trốn mẹ đi chơi
Dỏng tai nghe tìm ve sầu đuổi bắt
Nắng trên vai đỏ bừng cả mặt
Môi ửng hồng trán lấm tấm mồ hôi
Tuổi dại khờ như gió thoảng mây trôi
Đâu còn xách giỏ đi mò cua bắt ốc
Chiều chiều dắt trâu ăn, đơn sơ áo cộc
Củ sắn lùi gọi lại bẻ chia đôi
Lớn lên rồi tình nghĩa hóa xa xôi
Ngày sắm mấy vai như kẻ hề giữa chợ
Đời sống bon chen vốn người nặng nợ
Chốn hồng trần đầy rẫy những bán mua
Về chốn xưa tìm lại tiếng cười đùa
Con đường nhỏ vẫn im lìm ngơ ngác
Mây lặng trôi, xóm nghèo ru khúc nhạc
Chợt nghẹn ngào ơi ngày cũ xanh xao...

Hồi bé dại, ta cứ mong lớn thật nhanh, thật nhanh. Để có thể làm những thứ mình muốn, có thể thực hiện ước mơ… Nhưng lớn rồi, ta đánh rơi mất bao mơ ước ngày bé. Ta cũng chẳng còn dễ dàng vui vẻ như xưa. Hạnh phúc ta kiếm tìm quá đỗi phức tạp và xa vời. Muốn bé lại ư? Ta đâu thể trở về làm đứa trẻ lên ba, hồn nhiên vô lo sống giữa yêu thương. Nhưng có một nơi mà ta sẽ mãi là đứa trẻ, nơi cất giữ một góc tuổi thơ ta – đó là mẹ ta – người ở bên ta từ hơi thở đầu tiên, tiếng khóc đầu tiên. Người tảo tần cho ta bát cơm thơm dẻo, người lắng lo vì những trò nghịch dại, những dại dột thơ bé của ta. Có lẽ tác giả Lê Nguyệt đã tìm lại được tuổi thơ của mình qua người mẹ hiền. Hãy đến với bài thơ Con tìm tuổi thơ bên mẹ.
Con tìm tuổi thơ bên mẹ (Lê Nguyệt)
Con lần tìm tuổi thơ trong vành khăn của mẹ
Mảnh khăn nâu mộc mạc, vá víu, cũ sờn
Nghe đậm vị mồ hôi mùa cấy hái
Nước mắt mẹ hôm nào ngỡ đắng chát môi hơn?
Con lớn lên theo từng câu chuyện kể
Giọng ầu ơ, nồng ấm tiếng ru hời
Lời mẹ hát có mặn mòi vị bể
Có ngọt thơm dòng sữa thuở trong nôi
Con đã lớn bên từng mảnh ruộng
Đất phèn chua những buổi cuối tháng mười
Một mình mẹ vẫn tay cày, tay cuốc
Nhọc nhằn...
nghĩ mà tội mẹ ơi!
Tuổi thơ con là gian nan từng buổi chợ
Mẹ một thân bươn chải, gánh gồng
Không quản ngại sớm, chiều mưa, nắng
Mẹ như thân cò lặn lội phía triền sông
Con lần tìm tuổi thơ trong tháng tám mùa giông
Nhà nát dột, mưa chẳng chừa chỗ ngủ
Đôi tay mẹ gầy, suốt đời lam lũ
Vẫn nghiêng che, trong vắt một khoảng trời.

Vậy là chúng ta đã đi qua ba bài thơ – ba ga tàu trên hành trình về tuổi thơ với thật nhiều cảm xúc. Giờ thì đã đến lúc chúng ta nói lời tạm biệt với cậu bé trong ta rồi. Ta biết cậu vẫn sẽ ở đó, như chàng Hoàng tử bé trên hành tinh B612. Và nói như Hoàng tử bé: “Vấn đề không phải lớn lên mà là lãng quên”. Đừng bao giờ lãng quên rằng ta từng là một đứa trẻ, với một tuổi thơ đáng nhớ. Có thể tuổi thơ ấy không nhiều hoa và bướm, không có những quả ngọt, nhưng dù cơ cực, dù nhiều nước mắt, đừng đánh rơi tuổi thơ ấy. Bởi biết đâu, sẽ có một ngày, bạn muốn tìm lại. Hãy đến với bài thơ.
Chúng ta đừng mãi mơ về tuổi thơ (Ziken)
"Chúng ta luôn muốn có một tấm vé về tuổi thơ
Để tắm mình trên vạn dòng ký ức
Nhưng đâu phải ký ức nào cũng đẹp
Nếu trở về chỉ để thổn thức
với những dòng nước mắt
thì có ích gì?"
Chúng ta nhớ về tất cả những mảnh ghép tươi đẹp của tuổi thơ
tất cả những bình yên, những yêu thương mà không phải ai cũng có được
Tất cả những gì mẹ nhớ
chẳng có gì ngoài nỗi đau và sự sốc xược
của lửa đạn chiến tranh, của chông gai khói lửa
Cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc
Tuổi thơ của mẹ vì thế mà im bặt
Để lắng nghe tiếng khóc dai dẳng giữa mưa chiều xót xa
Mẹ quên mất ngày mình sinh ra
Mẹ quên mình đã từng là một đứa trẻ
Mẹ sống một cuộc đời lặng lẽ
Để nuôi con...
Chúng ta đừng mãi mơ về tuổi thơ
mà quên mất thời gian đang bòn rút dần tuổi thanh xuân của mẹ
Đừng mãi ngồi nhìn tuổi trẻ của mình bỏ đi hoang về một nơi nào đó mà không bao giờ trở lại
Đừng đợi khi mình già đi
rồi mới ngoảnh đầu nhìn về sợ hãi
Mẹ đã không còn...
Bằng tình yêu thương hãy vá lại từng mảnh bình yên còn thiếu trong cuộc đời của mẹ
Hãy che chở cho mẹ lúc về già
Để đến một lúc nào đó giữa cuộc đời vội vã
Khi đến phòng trà và bất chợt nghe ai đó ca bài "Lòng Mẹ"
Không phải rơi lệ vì hối tiếc...
Mẹ là tượng đài bất diệt
con mãi mãi khắc ghi!
Các bạn thân mến! Xin thông báo tới các bạn – những người tham gia hành trình Thơ radio: Về với tuổi thơ đí – rằng chúng ta đã đến nơi. Trở lại với thực tại, hy vọng bạn đã kịp mang theo những ký ức đẹp về tuổi thơ. Và hãy gieo trồng cho những cô bé, những cậu bé của bạn một tuổi thơ thật đẹp, không thua gì của ba mẹ nhé.
Giọng đọc: Tuấn Anh, Hằng Nga
Biên tập và sản xuất: Tuấn Anh
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 1 (Blog Radio 827)
óa ra, ngay từ ban đầu mình đã chỉ là một người thay thế. Nhưng nếu có thể quay ngược về quá khứ, liệu mọi chuyện có khác đi không? Liệu mình có phải mang danh phận người đến sau trong cuộc đời ai đó?

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)
Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)
Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)
Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện
5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)
Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức
Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)
Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)
Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

Duyên duyên số số
Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận, hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.