Phát thanh xúc cảm của bạn !

Vị cafe trứng hay vị tình yêu

2017-05-27 02:30

Tác giả: Hoài Giang Giọng đọc: Tuấn Anh

blogradio.vn - Xa em, tôi mới nhận ra hình như chưa một lần tôi dừng lại, hạ nhiệt cho ngọn lửa trong tình cảm của mình. Giữ mãi ngọn lửa ấy mà không biết điểm dừng khiến cho mọi cảm xúc đông đặc và chìm khuất dưới lớp bọt trứng. Nếu em là trứng, thì tôi là lửa hay là café nhỉ. Chắc tôi là café. Đủ ấm sẽ khiến café và trứng hoà quyện, quá nóng sẽ khiến mọi hương vị trái lập. Mà khi hương vị đã hỏng, cố uống khác nào tự ngược đãi bản thân.

***
Vị cafe trứng hay vị tình yêu

Tôi cũng không biết chuyện gì đã xảy ra cho mối tình mới chớm nở của mình. Tôi và em quen nhau một cách vô tình, thân nhau một cách vô tình và yêu nhau cũng vô tình. Người ta nói cái gì nhanh đến thì nhanh đi, chân lý này đúng với tôi đến lạ.

Lang thang trong chiều đông lạnh ngắt, tôi chợt cảm thấy cuộc tình của mình thật quá hài hước. Quen nhau vào mùa hè, chia tay vào cuối thu. Suốt cả chặng đường ấy em thường từ chối ôm tôi mỗi khi ngồi sau xe vì “không thích, nóng lắm”. Rồi đến khi gió lạnh về, em không từ chối ôm tôi mà từ chối luôn việc ngồi sau xe tôi. Thế là yêu hay không yêu, tôi vẫn cứ cô đơn.

Chán đi, tôi dừng lại nơi quán café quen. Chị chủ quán nhìn tôi, cười. Giá ai nhìn nhau cũng cười thì tốt biết mấy.

- Lâu lắm mới thấy em, hôm nay uống gì? Có café trứng loại mới đấy, thử nhé?

- Vâng.

Tôi cũng cười và đáp một câu đơn giản. Tôi thích café. Lần nào chị chủ quán cũng giới thiệu cho tôi một loại café mới, và tôi thường không từ chối. Tôi thích thử cái mới, nhưng lại ngại thay đổi. Thế nên, nếu lần nào tôi đến mà chị chủ không ở quán, kiểu gì tôi cũng gọi café đen hoặc một ly đào.

Quán café khá đẹp, nhưng quá ồn ào. Tôi không thích sự ồn ào, nhưng cũng chẳng hiểu sao tôi lại hay đến quán này. Đó có lẽ cũng là một thói quen.

Tôi lại nhớ em. Tôi và em cũng đã đến đây. Quán này có hai góc ngồi bệt, và khách có thể nằm dài ra những lúc vắng. Tôi thích gối đầu trên đùi em, nắm bàn tay em và ngắm nhìn khuôn mặt nhỏ bé xinh xinh của em trong lúc nghe em liên thiên đủ thứ chuyện. Môi em đẹp, ngọt và mềm.

Nhưng rồi em cần tương lai, cái tương lai không có tôi. Thế là chia tay. Dù vẫn còn yêu nhưng nhìn gương mặt kiên định của em, tôi quyết định buông tay. Buông tay mà chẳng buông lòng, thật không dễ chịu chút nào. Yêu một người ở bên cạnh đã chẳng dễ dàng, yêu một người không ở bên lại càng khó khăn gấp bội...

Vị cafe trứng hay vị tình yêu

Trước mặt tôi, ly café trứng nhìn lung linh với ngọn lửa nhỏ. Nhìn ngọn lửa cháy nhẹ trong cốc, tôi có cảm giác như đang nhìn vào quả bí ngô đêm Halloowen. Tôi thử một chút, vị tanh tanh, nhàn nhạt của trứng khiến tôi hơi sững lại. Khuấy nhẹ ly café, hơi ấm bốc lên, kèm theo đó là vị đắng của café nơi đáy cốc. Hai hương vị chẳng chút liên quan. Tôi để mặc cho lửa cháy, dù tôi biết, chỉ chút nữa khi trứng chín, café của tôi sẽ chẳng còn hương vị.

Xa em, tôi mới nhận ra hình như chưa một lần tôi dừng lại, hạ nhiệt cho ngọn lửa trong tình cảm của mình. Giữ mãi ngọn lửa ấy mà không biết điểm dừng khiến cho mọi cảm xúc đông đặc và chìm khuất dưới lớp bọt trứng. Nếu em là trứng, thì tôi là lửa hay là café nhỉ. Chắc tôi là café. Đủ ấm sẽ khiến café và trứng hoà quyện, quá nóng sẽ khiến mọi hương vị trái lập. Mà khi hương vị đã hỏng, cố uống khác nào tự ngược đãi bản thân.

Tôi lôi điện thoại ra, đương nhiên biết chẳng có cuộc gọi nhỡ hay tin nhắn nào cả. Ngay cả khi còn yêu, em cũng chẳng mấy khi chủ động nhắn tin hay gọi điện cho tôi. Cũng đúng, em bảo vì gặp nhau nhiều quá, chẳng có thời gian đủ xa mà nhớ. Ấy thế mà tôi lại vẫn cứ nhớ em!

Khuấy nhẹ ly café, tôi nếm thử cái vị café nấu với trứng, quả nhiên chả có vị gì. Biết trước kết quả không như ý mà vẫn làm, cái đó gọi là cố chấp hay nỗ lực đến cùng, gọi là bất cần hay kiên định, tôi cũng chẳng suy nghĩ sâu xa đến thế.

Thôi thì cái gì đã qua hãy cho qua, tôi sẽ nhớ về em nốt hôm nay. Ngày mai, tôi sẽ cất em thật kỹ trong tim để rồi lại bước đi.

© Hoàng Giang – blogradio.vn

Giọng đọc: Tuấn Anh
Biên tập và sản xuất: Tuấn Anh

Hoài Giang

"Believe in yourself a little more"

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 2 (Blog Radio 828)

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 2 (Blog Radio 828)

Câu chuyện về một cô gái đã quay ngược về quá khứ để trở thành tình đầu của người yêu hiện tại, để không còn phải đóng vai người đến sau và là thế thân của ai đó. Nhưng liệu đường tình có rẽ lối theo hướng mà cô ấy muốn?

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 1 (Blog Radio 827)

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 1 (Blog Radio 827)

óa ra, ngay từ ban đầu mình đã chỉ là một người thay thế. Nhưng nếu có thể quay ngược về quá khứ, liệu mọi chuyện có khác đi không? Liệu mình có phải mang danh phận người đến sau trong cuộc đời ai đó?

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện

Giá như anh đừng xuất hiện

5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

back to top