Chuồn chuồn một thuở nghiêng chao
2017-05-25 01:01
Tác giả: Giọng đọc: Tuấn Anh
Bạn thân mến! Tuổi thơ ai cũng thuộc lòng câu ca dao:
“Chuồn chuồn bay thấp thì mưa,
Bay cao thì nắng, bay vừa thì râm”.
Những ai sinh ra và lớn lên ở những làng quê đều không hề xa lạ với những cánh chuồn chuồn, để rồi mỗi khi bất chợt thấy một cánh chuồn chuồn mỏng manh bay qua lại bồi hồi nhớ về một thời bắt chuồn chuồn cắn rốn tập bơi. Hôm nay chúng ta cùng trở về tuổi thơ qua bài viết của tác giả An Viên với tựa đề Chuồn chuồn một thuở nghiêng chao.
Mỗi một hình ảnh vụt qua trước mắt lại đem đến cho ta một bức ảnh. Có những bức ảnh lưu lại trong ta biết bao lần để rồi nó trở thành nỗi nhớ, những kỷ niệm không thể nào quên… Đứng giữa những ngày hè chênh chao, một cánh chuồn chuồn mỏng manh thoáng qua cũng đủ chở tâm hồn ta về miền ký ức năm nào với bao hoài niệm.
Thời còn thơ bé, chuồn chuồn như những người bạn thân thuộc chốn đồng quê, và ta đã bị chúng hấp dẫn, mê hoặc từ lúc nào chẳng biết. Trên luống rau giữa vườn, trên bờ rào cúc tần đầu ngõ hay những cánh bèo tím biếc giữa ao,… nơi nào ta cũng dễ dàng bắt gặp những chú chuồn chuồn cơ hồ đợi ta từ lúc nào để khoe những bộ áo sặc sỡ màu sắc. Ta thích thú đứng nép vào rào giậu ngắm nhìn những chú chuồn chuồn kim thuôn dài, mắt lim dim, mơ màng, sải đôi cánh mỏng tang được tô điểm kỹ càng trước nắng. Những cánh chuồn chuồn như những chiếc tàu bay nhỏ xíu, lúc lượn vòng trên không, khi lại dập dìu đáp xuống đạp mặt nước ao rồi bay lên, để lại trong ánh mắt trẻ thơ ta bao trầm trồ, tiếc nuối.
Thời đó, những đứa trẻ quê nghèo như ta hiếm khi biết đến giấc ngủ trưa. Những buổi trưa hè rát bỏng, với ta lại là những cuộc hội ngộ kỳ thú. Chỉ mỗi cái quần đùi, áo cọc, ta cùng đám bạn trong xóm rong ruổi khắp ao vườn, rào giậu, đường quê để tìm bắt chuồn chuồn. Bước chân ta rón rén, ta hồi hộp đến nín thở khi đã nấp gần một chú chuồn chuồn đang thiu thiu ngủ, rồi bỗng cười phá lên thích thú khi chú chuồn chuồn đã nằm gọn trong vợt, trong tay ta. Rồi cả đám lại túm tụm một chỗ, cột những sợi chỉ đủ màu sắc vào đuôi chuồn chuồn, xem chuồn chuồn của ai bay đẹp hơn trong niềm vui khôn xiết. Những ngày chuồn chuồn vắng bóng, ta lại hẹn lũ bạn cùng làm những chú chuồn chuồn bằng tre, lá dừa, hay bằng giấy để chơi cho thỏa nhớ.
Mải mê với những cánh chuồn suốt một thời thơ dại, còn lại trong ta là những kỷ niệm nhớ đời không thể nào quên được. Có lần, vì muốn được thỏa sức vẫy vùng dưới dòng sông quê xanh mát giữa trưa hè, ta đã bị chúng bạn lừa để cho một chú chuồn chuồn ngô cắn rốn đau đến ứa cả nước mắt. Và thế là cả đám bạn được một trận cười ngặt nghẽo, ta thì vẫn phải ngồi trên bờ sông nhìn xuống dòng nước mà cam chịu nỗi bực tức, thèm thuồng. Đó còn là những lần đuổi theo những cánh chuồn chuồn lượn lờ trước mặt như trêu ngươi để rồi ngã sướt cả đầu gối, và cũng đã bao lần bị ba cho ăn đòn vì thú vui bắt chuồn chuồn mà giẫm nát luống rau, hay làm hỏng bờ giậu.
Một sáng mai thức dậy, ta thấy thương sao một cánh chuồn gầy guộc đã thức dậy từ lúc nào nơi góc vườn. Bộ áo cánh rách lả tả, bạc phếch sương đêm như tấm áo tơi không còn nguyên vẹn, một thời, mẹ ta vẫn cố khoác lên mình để che mưa che gió. Rồi mỗi sớm mỗi chiều, ta lại thấy chuồn chuồn chở nắng cõng mưa, cùng mẹ ra đồng làm bạn với ruộng nương. Hay những chiều hè sân phơi ngập lúa, nhờ có chuồn chuồn sà xuống lượn kín sân mà mẹ đã kịp đưa lúa vào nhà để tránh cơn mưa rào ập tới. Và rồi, suốt một thời thơ bé, trên những đường quê ngõ xóm, ta cứ thích thú hát mãi những câu ca quen thuộc: Chuồn chuồn bay thấp thì mưa/ Bay cao thì nắng bay vừa thì râm.
Làm sao có thể quên được những ngày hè khi ta sắp sửa phải chia tay ngôi trường cấp ba thân thương. Trong cái nắng vàng rót mật xuống sân trường, từng cánh chuồn chuồn cứ thế lững lờ phiêu trong gió nhẹ. Những chú chuồn chuồn ớt dạo quanh khắp trường như thắp lửa cho những ngày cuối hạ cháy nhanh hơn khiến lòng ta rạo rực một nỗi niềm lắng lo, nuối tiếc. Ngày cuối khóa chia tay thầy cô, bạn bè, có ai đó đứng ở cuối hành lang học đường, lòng nao nao lục lại những kỷ niệm của mối tình đầu vụng dại, để rồi nhận ra: Tình đầu như cánh chuồn chuồn/ Khi vui thì đậu khi buồn lại bay (Tình đầu – Huỳnh Ngọc Anh Kiệt).
Nhớ lắm cánh chuồn tinh nghịch, tuổi thơ ta đội nắng, tắm sông năm nào. Nhớ lắm cánh chuồn mỏng mảnh, tình đầu ta như sợi khói lam chiều. Nhớ lắm cánh chuồn gầy guộc, mẹ ta một nắng hai sương suốt cả cuộc đời!
© An Viên – blogradio.vn
Giọng đọc: Tuấn Anh
Biên tập và sản xuất: Hằng Nga, Tuấn Anh
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta
Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.
Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự
Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.
Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909
Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.
Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908
Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng
Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907
Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.
Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906
Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”
Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905
Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?
Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904
Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.
Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903
Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...
Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902
Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.